Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 234: Hách hách hách tiểu thư sân nhà (2)

Chương 234: Hách Hách Hách, sân nhà của tiểu thư (2)
"Ta nhìn không thấu được quá nhiều người, ngươi không phải là một trong số đó sao?" Ngón trỏ vờn nhẹ lọn tóc bên tai, Serena phong tình vạn chủng liếc nhìn Festing, trêu ghẹo nói, "Nói cho ngươi một bí mật, thật ra hậu nhân gia tộc Padrich cũng không có nhiều tâm cơ như mọi người tưởng tượng đâu, so với việc dự đoán tương lai xa vời khó nắm bắt, chúng ta có khuynh hướng thuận theo cảm giác hơn."
"Thuận theo cảm giác đi..." Festing tỉ mỉ nghiền ngẫm câu nói này, đột nhiên cảm thấy cũng có chút đạo lý.
Trước đây Serena ở cùng hắn thật ra cũng không có quá nhiều mưu tính sâu xa, chỉ là đơn thuần bị hắn hấp dẫn.
Nói như vậy...
Chính mình vẫn rất có mị lực nha.
Ngón trỏ vuốt ve gò má phu quân, Serena khanh khách cười khẽ, giọng điệu đầy vẻ cưng chiều.
"Ta nói như vậy có phải làm ngươi rất vui vẻ không?"
"Một nửa một nửa đi," Festing cầm tay phu nhân, nhìn chăm chú lên cặp mắt đẹp hỏa nhiệt mà thâm thúy kia, "Dù sao hiện tại lại thêm một kẻ để ngươi nhìn không thấu."
Nhìn xem ánh mắt đầy lòng ham chiếm hữu kia, nhịp tim Serena bất giác rung động, nhưng vẫn giữ bộ dáng đoan trang ưu nhã trêu chọc nói.
"Ngươi đang nói gì vậy, ta thế nào cũng không đến nỗi đoạt đồ chơi của nữ nhi được không."
"Ngươi không phải rất vui vẻ khi ta ăn dấm sao?"
"Chán ghét, đừng nói ra nha."
"..."
Nhân lúc sự chú ý của các tân khách cùng ánh đèn sân khấu di chuyển đi nơi khác, đôi lão phu lão thê nào đó lại không coi ai ra gì mà anh anh em em, ân ái làm người khác phải đỏ mắt ghen tị.
Mà cùng lúc đó, ở một bên khác của sân khấu.
Dưới vạn chúng chú mục, Mia bước đi đầy ưu nhã đến trước mặt La Viêm, tinh nghịch liếc mắt.
"La Viêm tiên sinh thân yêu... Không biết bản tiểu thư liệu có vinh hạnh mời ngài nhảy một chi múa, ngài sẽ không từ chối chứ?"
Chữ "Thân yêu" này nàng cố ý nhấn giọng thật mạnh, dường như là để trả mối thù mũi tên hôm trước.
Xem ra gã này không phải dạng thù dai thông thường.
Nhưng La Viêm dù sao cũng là người từng trải sóng to gió lớn, ngay cả "Nhận thật một kích" của Mị Ma cấp Kim Cương cũng có thể ung dung chống đỡ, đương nhiên không thể nào bị một câu đùa giỡn qua loa mà đánh chìm được.
Hắn mỉm cười, cũng không do dự nhiều, lịch lãm vươn tay phải của mình.
"Vinh hạnh đến cực điểm."
Mia chớp chớp mắt, tim không khỏi đập rộn lên, vừa vui vẻ, lại dâng lên một luồng tâm tình phức tạp khó nói thành lời.
Gã này đồng ý nhanh quá vậy? Ít nhiều cũng phải ngượng ngùng một chút chứ!
Không ngờ kế hoạch "Một kích toàn lực" tỉ mỉ của mình lại đánh vào khoảng không, Mia tiểu thư không khỏi nghiến chặt răng.
Tục ngữ nói, càng nghĩ càng tức, nụ cười trên mặt không đổi, trong lòng nàng bỗng nhiên lại nảy ra một kế, lông mi cong vút như vầng trăng khuyết.
Nói mới nhớ, gã này lớn lên trong thần điện, chắc chắn chưa từng có sinh nhật nào long trọng như thế này.
Nghĩ đến La Viêm nhỏ bé đáng thương chỉ có thể ngồi xổm trong thần điện gặm bánh bao bột mì vừa lạnh vừa cứng, nàng đau lòng đến độ sắp rơi lệ.
Nhưng La Viêm nhỏ đáng thương, không có nghĩa là La Viêm lớn không thể bị chơi khăm, tóm lại gã này chắc chắn không biết khiêu vũ... Mà đây chính là cơ hội tuyệt hảo để nàng trả thù!
Nghĩ đến cảnh La Viêm chân trái giẫm lên chân phải, thất kinh ngã vào lồng ngực mình với bộ dạng thẹn thùng, biểu cảm vui sướng của Mia đã hiện rõ trên mặt, khóe miệng nhếch lên như lưỡi câu.
Không thành vấn đề.
La Viêm nhỏ à, muốn ăn bánh mì lớn-- à không, muốn học khiêu vũ không? Đi vào hẻm nhỏ với tỷ tỷ nào, tỷ tỷ sẽ cầm tay chỉ dạy cho nha!
Nhìn Mia vẫn đang cười ngây ngô, La Viêm bỗng nhiên không khỏi rùng mình, ho nhẹ một tiếng nhắc nhở.
"Padrich tiểu thư, mời theo ta tiến vào sàn nhảy."
"À... Được! Phải, nên, nên xuất phát..."
"Xuất phát?"
"Ta... ý của ta là muốn bắt đầu!"
Nhìn khuôn mặt kia đỏ như sắp rỉ máu, La Viêm cười một tiếng, lịch lãm dắt lấy bàn tay nhanh như chớp đưa tới kia.
"Tuân mệnh."
Giai điệu du dương vang lên từ sàn nhảy, theo bước chân hai người tiến vào sàn nhảy, nhịp điệu từ thong thả chuyển sang sôi động.
Động tác hai người trôi chảy tự nhiên, một người dắt, một người dẫn vừa đúng mực, không quá thân mật, cũng không tỏ ra câu nệ, giữ một khoảng cách vừa vặn.
Ban đầu Mia còn hơi cứng ngắc và câu nệ, nhưng dưới sự dẫn dắt điêu luyện của La Viêm, nàng nhanh chóng thích ứng với tiết tấu của hắn, và say mê trong đó.
Khoan đã.—
Mia, đang xoay người theo giai điệu, bỗng nhiên nhận ra, tại sao lại là mình đang thích ứng với tiết tấu của hắn? Rốt cuộc thì ngược lại phía mình lại biến thành bên căng thẳng...
Sao gã này lại có thể thuần thục như vậy chứ!
"Ngươi học khi nào vậy..." Nhân lúc khoảng cách được rút ngắn, Mia không nhịn được hạ giọng, thì thầm.
La Viêm nhẹ nhàng cười một tiếng, thấp giọng trả lời.
"Thực ra là có bí quyết."
"... Bí quyết?"
"Đúng vậy," vừa theo điệu nhảy của Mia tiến lùi, La Viêm vừa dùng giọng rất nhẹ tiếp tục nói, "Ưỡn ngực, hóp bụng, chân đến đâu trọng tâm đến đó, tưởng tượng bóng mình là hình ảnh phản chiếu trong gương của đối phương... Lễ nghi quý tộc nhân loại và Địa Ngục có nhiều điểm tương đồng, trước đây trong khóa học ở học viện Ma Vương có dạy qua."
"Khóa Lễ nghi?" Ánh mắt Mia thoáng vẻ mơ hồ, "Có môn học này ư?"
La Viêm suýt chút nữa giẫm phải chân nàng, sau khi bắt kịp lại tiết tấu của nàng mới nhỏ giọng nói.
"Ngươi không thể vì mình rớt tín chỉ mà xem như môn học này không tồn tại được..."
Mia chau mày dựng thẳng.
"Ta, ta rớt tín chỉ lúc nào!"
La Viêm nhìn nàng bằng ánh mắt chiều chuộng, phối hợp với điệu nhảy của nàng, thả lỏng tay trái đang ôm sau lưng nàng.
Thật ra thì, hắn cũng không hoàn toàn học từ trên lớp, dù sao lý thuyết cuối cùng vẫn chỉ là lý thuyết.
Nhưng thấy Mia tiểu thư nhập tâm như vậy, hắn vẫn không nỡ nói ra nửa sự thật còn lại --
Trước khi về Thượng Hải, hắn đã đóng vai quý tộc nhân loại hơn mấy tháng ở Công quốc Campbell, dù là vũ hội hay các dịp giao tế đều đã sớm xe nhẹ đường quen.
Hắn là người giỏi học hỏi.
Nhưng chuyện thế này tốt nhất là không nên nói ra, nếu không Mia tiểu thư chắc chắn lại truy hỏi một đống vấn đề loạn thất bát tao, rồi lại đắm chìm trong những tưởng tượng không có thật.
"... Rốt cuộc ngươi còn giấu ta bao nhiêu chuyện?" Mia nhỏ giọng lầm bầm một câu.
La Viêm mỉm cười, giọng điệu ôn hòa nói.
"Điều đó tùy thuộc vào việc ngươi muốn bắt đầu tìm hiểu từ đâu, ta có thể cam đoan với ngươi, những gì ta nói đều là sự thật."
Mia nhếch mép.
"Hừ... Ngươi tốt nhất là vậy."
Nhìn hai người nhảy múa nhanh nhẹn trong sàn nhảy, đám ác ma xung quanh có kẻ thưởng thức, có người cảm khái, có kẻ ngưỡng mộ ghen tị cùng đủ loại cảm xúc phức tạp.
Nhất là các công tử tiểu thư quý tộc kia, vẻ mặt khó chịu ra mặt gần như viết hết lên mặt.
Dùng quạt xếp che miệng, vị oán ma tiểu thư sắc mặt tái nhợt, ánh mắt u oán nhìn bóng lưng La Viêm, lẩm bẩm.
"Thật là đáng tiếc... Ai, ta vẫn rất thích hắn."
Luồng cảm xúc u oán đó khiến sàn nhà ngưng tụ một lớp sương, con Sợ Ma đứng cạnh rùng mình một cái, lặng lẽ lách đi.
Mà cách đó không xa, một Ám Ảnh Ác Ma và một Thống Khổ Ác Ma đứng cùng nhau, chỉ điểm giang sơn bàn luận.
"Tiểu thư nhà Padrich quả nhiên đã chọn Ma Vương quận Lôi Minh, xem ra trận quyết đấu gây chấn động Thượng Hải kia quả nhiên vẫn kinh động đến tầng lớp cấp cao..."
"Haiz, ta sớm đã liệu được rồi, việc gia tộc Padrich đầu tư vào Hắc Phong bảo đã nói rõ mọi thứ. Nếu ta là Padrich tiên sinh, chắc chắn cũng sẽ để nữ nhi mình lựa chọn như vậy."
"Cũng chưa hẳn là ý của Padrich tiên sinh, không thấy Serena phu nhân cũng rất hứng thú với hắn sao? Nói không chừng đó cũng là ý của nàng."
"Ha ha, ta phải chờ xem gã kia thế nào. Cứ chờ xem, quận Lôi Minh chưa từng có Ma Vương nào sống sót, lời nguyền này mấy trăm năm qua chưa hề bị phá giải..."
"Nhưng gia tộc Padrich trong một ngàn năm qua cũng đâu có nhìn nhầm bao giờ? Chuyện sau này ai mà biết được, cứ để hậu thế phán xét vậy."
Dù nói thế nào, có một chuyện không thể nghi ngờ: ngôi sao chính trị mới đang lên của Thượng Hải tương lai, đã bắt tay với gia tộc Padrich.
Về phần chuyện này trong tương lai sẽ mang đến biến hóa thế nào cho Thượng Hải, thậm chí cả Địa Ngục... thì vẫn cần phải quan sát thêm.
Ngay cả Ma Thần bệ hạ cũng không thể nào liệu hết được mọi chuyện trong tương lai.
Những kẻ đứng ở rìa sàn nhảy chỉ điểm giang sơn phần lớn đều là độc thân cẩu, hoặc là những người nhân duyên kém đến mức giờ này vẫn không có bạn khác giới nào để cùng khiêu vũ.
Những người thực sự nắm giữ quyền thế như Padrich tiên sinh sẽ không bận tâm dự đoán tương lai, giờ phút này, hắn đang cùng phu nhân chuyên tâm tận hưởng vũ hội, tận hưởng cuộc sống.
Từng đôi từng đôi ác ma nhảy múa nhẹ nhàng trong sàn nhảy, mọi chuyện dường như không khác mấy so với các quốc gia của nhân loại, dù rằng nếu quan sát tỉ mỉ vẫn có thể nhận ra nhiều điểm khác biệt.
Ví dụ như khi tay của một Đau Thương Ác Ma và một Viêm Ma nắm lấy nhau, sương mù tỏa ra đủ để che khuất hoàn toàn tầm mắt của đám ác ma xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận