Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 233: Mia sinh nhật yến hội (2)

Chương 233: Tiệc sinh nhật của Mia (2)
Đơn giản quá mỹ vị!
Hầu gái đứng bên cạnh không dám thở mạnh, cẩn thận nghiêm túc kiểm soát hơi thở, cố gắng giảm đi cảm giác tồn tại của chính mình, sợ tiểu thư phát hiện còn có người ở chỗ này...
. . .
Theo tiểu thư Mia trang điểm xong dung nhan, khách khứa đến dự càng ngày càng nhiều, không khí lễ hội trong trang viên cũng càng ngày càng đậm.
Ngay vào lúc tiếng người đang huyên náo, một cỗ xe ngựa màu đen chậm rãi dừng lại tại cửa vào trang viên gia tộc Padrich.
Sau khi xe ngựa dừng hẳn, cửa được người hầu cung kính mở ra, một bàn tay đeo bao tay màu đen vịn vào cửa xe, sau đó một bóng người mạnh mẽ rắn rỏi mà ưu nhã bước xuống.
Để không làm tiểu thư Mia thất vọng, đêm nay La Viêm hiếm khi mặc vào bộ trang phục chính thức mà bình thường ít khi mặc.
Đó là một bộ lễ phục đuôi tôm màu đen cắt may vừa vặn, phối hợp với nơ lụa đan xen hai màu đen đỏ, một chiếc trâm cài áo đính ở dưới cổ áo.
Bởi vì dáng vẻ của hắn vốn đã anh tuấn, bộ trang phục vừa vặn càng làm khí chất của hắn thêm một phần thong dong. Khi đôi mắt sâu thẳm kia bình tĩnh đảo qua xung quanh, vẻ uy nghiêm không thể xem thường càng thu hút ánh mắt nhìn chăm chú của không ít danh lưu Thượng Hải.
Quý tộc nhân loại không ưa thích kẻ 'phong mang tất lộ', nhưng Địa Ngục thì hoàn toàn ngược lại, bọn hắn lại ưa thích sự phô trương; những kẻ nội liễm đều là đối tượng bị bắt nạt, chỉ xứng ngồi cùng bàn với lũ Goblin.
Mà người giống như La Viêm đây, rõ ràng chỉ có thực lực cấp Bạch Ngân, lại dám nhận nhiệm vụ mà gia tộc Dragon không dám nhận, còn dám cứng rắn với tiểu tử gia tộc Dragon trong trận quyết đấu, tuyệt đại đa số Ác Ma đều rất tán thưởng.
Cũng chính vì vậy, khi hắn bước vào sảnh tiệc, vóc người cao thẳng cùng khí chất lạnh lùng mà không mất đi vẻ ưu nhã lập tức khiến mắt của một đám tiểu thư quý tộc xung quanh nóng lên, họ thấp giọng bàn tán. Một vài phu nhân còn dùng quạt che đi ý cười, lặng lẽ ném về phía hắn những ánh mắt kín đáo mà thẳng thắn.
"Vị đó chính là Ma Vương quận Lôi Minh?"
"Ta từng nghe qua sự tích của hắn, trông còn khiến người ta kinh ngạc hơn cả trong truyền thuyết..."
"Nếu như có thể mời hắn nhảy một điệu thì tốt quá."
"Đừng nghĩ nữa, đối thủ của ngươi chính là tiểu thư Padrich đấy, hắn quay về Thượng Hải vào lúc này, ngươi còn không hiểu sao?"
"Xì, thật ra so với tiểu thư Padrich, ta lại thấy tiểu thư Colin còn khó dây vào hơn, cái con nhỏ điên đó từng đánh ta, chỉ vì ta nói sau lưng nàng vài câu."
"Ha ha, các ngươi đừng bị vẻ ngoài của gã đàn ông kia che mắt, nghe nói uy danh của hắn có thể khiến trẻ con loài người ở quận Lôi Minh tè dầm lúc nửa đêm! Ngay cả quân đoàn Hỗn Độn ở trước mặt hắn cũng phải nhượng bộ lui binh! Gã này chính là một con ma quỷ khoác da người!"
"Nguy hiểm nhất lại mê người nhất... Chẳng lẽ không đúng sao? Ta càng ngày càng ngưỡng mộ hắn." Một cô nương Slime hoàng kim ánh mắt mê ly, trông như thật sự sắp tan chảy vậy.
Tan chảy theo đúng nghĩa vật lý.
Ngay lúc một đám tiểu thư Ác Ma mặt mày chứa xuân đang xì xào bàn tán, một bóng hình thướt tha quyến rũ bỗng nhiên đi tới trước mặt tình nhân trong mộng của các nàng.
Nàng chậm rãi đến gần, dường như vô tình chặn đường đi của La Viêm, hơi nghiêng đầu, trong ánh mắt mang theo một tia mơ màng.
"Vị tiên sinh này, xin lỗi... Hình như ta bị lạc đường, ngài có thể giúp ta được không?"
Giọng nói kia mềm mại ngọt ngào, giống như tiểu thư nhà giàu chưa trải sự đời, nhưng lại mang theo dư vị thành thục và phong tình.
La Viêm liếc mắt nhìn về phía nàng, chỉ thấy một vị phu nhân quý tộc phong thái yểu điệu đang đứng dưới bóng đêm.
Bộ váy dài màu tím sẫm tôn lên vóc dáng tinh tế lụa là cùng mái tóc màu vàng kim nhạt của nàng, nụ cười của nàng vừa phải mà ưu nhã, ánh mắt đưa tình tựa như ráng chiều hoàng hôn rơi xuống nơi chân trời.
Vẻ phong tình thấm lặng như mưa dầm thấm đất kia không phải do cố tình phóng ra ma lực, mà dường như là một loại năng lực bẩm sinh.
Nếu là người khác, chỉ sợ một ánh mắt thôi cũng đã sa ngã.
Nhưng lần này nàng xem như đã đụng phải đối thủ cứng cựa.
Từ khuôn mặt có ba phần thần thái tương tự, La Viêm liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của vị quý phu nhân này.
Người này không phải ai khác, chính là mẹ của Mia, người thống trị đứng sau gia tộc Padrich – Serena Padrich.
Người khác lạc đường còn có thể tìm lý do, chứ người này mà lạc đường trong chính nhà mình thì đúng là mặt trời mọc đằng Tây.
Mặc dù không rõ nàng đang giở trò gì, nhưng La Viêm vẫn thuận theo ý nàng, giả vờ như không nhận ra.
"Rất vui được giúp đỡ ngài... Vậy, xin hỏi vị phu nhân xinh đẹp này, ngài muốn đi đâu ạ?" Hắn khẽ cúi đầu, nói một cách lịch thiệp.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc chỉnh tề của La Viêm, ý cười nơi khóe miệng Serena càng sâu, trong lòng hứng thú chơi đùa trỗi dậy.
Nàng tiến về phía trước một bước, ngón trỏ thanh mảnh nhẹ nhàng điểm vào ngực hắn, cố ý dừng lại hai giây, nói với giọng điệu lười biếng mà tinh nghịch.
"Trong lòng của ngài."
Nếu không phải đã trải qua sự rèn luyện khắc nghiệt của giáo sư Lilith ('thiên chuy bách luyện'), La Viêm tự đặt tay lên ngực mà nghĩ, có lẽ thật sự đã bị câu tỏ tình sến súa này của nàng dọa cho giật mình.
Giọng nói trầm thấp mềm mại kia tựa như một giọt rượu mạnh nhỏ vào ly nước đá, ấm áp mà lại mang theo một tia men say, khiến mấy vị tiểu thư quý tộc bên cạnh cũng không nhịn được hít sâu một hơi, mặt đỏ bừng lén nhìn sang bên này.
Ánh mắt của các nàng đã không còn ở trên người La Viêm, mà không kìm được bị phu nhân Serena, người không còn thu liễm sức hấp dẫn, cuốn hút.
Thiên phú của Mị Ma không phân biệt giới tính, nhất là khi lòng hiếu thắng của ai đó bị khơi dậy.
Thấy phu nhân Serena càng chơi càng quá trớn, gần như sắp vận dụng đến sức mạnh siêu phàm, La Viêm biết mình không thể chơi tiếp cùng nàng nữa, hắn hắng giọng, bình tĩnh nói.
"Phu nhân, ta đã cảm nhận được sự nhiệt tình của ngài, ta đoán đây có lẽ là thử thách ý chí của ngài đối với ta. Nếu là vậy, xin hãy cho ta cơ hội nhận thua, dù sao cứ tiếp tục thế này... Ta e rằng tiên sinh Festing sẽ ghen mất."
Hắn cố hết sức cho nàng một lối thoát danh dự, thậm chí tìm một lý do thích hợp.
Nghe La Viêm nói vậy, Serena hơi sững sờ, rồi lập tức bật cười khanh khách.
Mái tóc dài màu vàng kim nhạt kia lập tức đổi màu, thay vào đó là mái tóc dài màu hồng gợn sóng, mềm mại rủ xuống bờ vai trắng nõn.
"Ha ha... Thật là một đứa trẻ thú vị, chẳng trách Mia lại để ý ngươi như vậy."
Nàng che miệng cười khẽ, trong mắt mang theo sự tán thưởng, mỉm cười nói tiếp: "Yên tâm đi, tiên sinh Festing không phải người hẹp hòi như vậy đâu, hắn cũng sẽ không ghen với một vãn bối. Hơn nữa, so với lão công đại nhân yêu dấu của ta, ngươi không thấy nên quan tâm đến Mia yêu dấu của ta hơn sao?"
Nói đến đây, nàng vô tình hay cố ý liếc mắt về phía xa.
La Viêm nhìn theo ánh mắt của nàng, chỉ thấy trên sân thượng cách đó không xa, Mia đang khoanh tay trước ngực, dựa vào lan can, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm về phía này.
Cái đuôi đang vểnh lên sau váy của nàng phe phẩy liên tục, căng cứng như gậy sắt, trông thế nào cũng giống một con mèo con sắp xù lông.
Linh cảm không lành chợt lóe lên, mi tâm La Viêm hơi giật giật, biểu cảm thành thạo cũng trở nên hơi vi diệu.
Nhìn biểu cảm biến hóa của La Viêm, Serena cười khanh khách, trong giọng nói mang theo vẻ trêu chọc rõ ràng: "Ngươi nói xem con gái ta có nhịn được mà không xông thẳng xuống dưới bắt ngươi đi không?"
La Viêm khẽ ho một tiếng: "Vậy xin phu nhân sớm chuẩn bị cho ta một đường chạy trốn."
"Hi hi, cái đó thì không được rồi, nếu đối tượng bỏ trốn là ta, phu quân của ta e rằng sẽ thật sự nổi trận lôi đình đấy, ngươi cũng không muốn quyết đấu với Ảnh Ma cấp Tông Sư chứ?" Ý cười của Serena càng sâu, nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay hắn, "Được rồi, không đùa ngươi nữa, Mia là rất nghiêm túc đó nha, hy vọng ngươi đối mặt với nàng cho tốt."
La Viêm im lặng gật đầu.
Đúng lúc này, một tràng tiếng bước chân dồn dập vang lên.
Mia cuối cùng không nhịn được nữa, đặt ly rượu xuống, mang giày cao gót "lộc cộc lộc cộc" lao từ trên lầu xuống --
Nhìn cô con gái với nộ khí sắp bùng nổ, Serena vẫn giữ bộ dạng không đứng đắn, chẳng những không kiểm điểm lại hành vi của mình, ngược lại còn cười híp mắt đi tới ôm vai Mia.
"Cưng à, ta thử giúp ngươi rồi, tiên sinh La Viêm không có hứng thú với phụ nữ tóc vàng đâu, ngươi có thể yên tâm sử dụng."
Khi nói từ 'sử dụng' đó, nàng cố ý nhấn rất mạnh, đến mức khi La Viêm còn đang ngẫm nghĩ xem "phụ nữ tóc vàng" có ý gì, thì mới phát hiện bánh xe đã nghiến qua mặt mình rồi.
"Mẹ! ! !"
Nhìn phu nhân Serena đang cười khanh khách, Mia tức đến giậm chân, vẻ mặt như sắp khóc.
Nhìn nước mắt uất ức đọng trên khóe mắt con gái, phu nhân Serena vội vàng cưng chiều ôm lấy nàng, an ủi.
"Được được, ngoan nào... Ta chỉ đùa một chút thôi, đừng để bụng nha, ta sẽ không cướp đồ chơi của ngươi đâu, hi hi."
Đó thật sự là đang an ủi người sao?
La Viêm lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn quanh một lượt, lặng lẽ dời bước.
Hắn không hề bài xích việc bị ánh mắt đám đông chú ý, nhưng lại không muốn bị cuốn vào những lời đồn kỳ quái.
Xem ra người của gia tộc Padrich phần lớn đều không bình thường.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại.
Đứng trên góc độ của một con người, toàn bộ Địa Ngục lại có ai là bình thường chứ?
Ngay lúc La Viêm đang suy nghĩ làm sao để vượt qua khoảng thời gian trước khi bữa tiệc bắt đầu này, một vị Sợ Ma (Dread Lord) mặt tươi cười bước về phía hắn.
Gã đó tuy trông đáng sợ, nhưng giọng điệu lại đầy vẻ lấy lòng.
"Kính chào tiên sinh La Viêm, Ma Vương quận Lôi Minh, ta tên là Winodun, Bá tước đời thứ nhất của Thét Gào Thâm Uyên, không biết ta có vinh hạnh được cùng ngài uống một ly không?"
Đôi mắt to như chuông đồng kia lóe lên vẻ mong đợi, cực kỳ giống tên ngốc Dragon kia...
La Viêm mỉm cười gật đầu.
"Đương nhiên có thể."
Bây giờ mê cung quận Lôi Minh đã không còn là vùng đất nát mà trước đây ai cũng sợ tránh không kịp, còn hắn cũng từ lâu không phải Ma Vương cấp Thanh Đồng vô danh trước kia nữa. Lần này trở về, ngoài việc tranh thủ thêm tài nguyên từ Địa Ngục, hắn còn dự định kết giao thêm một vài bằng hữu ở Thượng Hải, mà gia tộc Padrich vừa hay đã cung cấp cho hắn một sân khấu không tồi.
Ngay lúc La Viêm đang dạo bước trong vũ đài danh lợi ở Thượng Hải, một đôi mắt lo lắng lại nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn.
Hiển nhiên, cho dù Ma Vương quận Lôi Minh được giới thượng lưu Thượng Hải chào đón, cũng không phải Ác Ma nào cũng chào đón ngôi sao chính trị mới nổi quá chói mắt này.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận