Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 31: Chức Ảnh sào huyệt! Địa Huyệt lãnh chúa! (1)

Chương 31: Sào huyệt Chức Ảnh! Lãnh chúa Địa Huyệt! (1)
Ngay khi La Viêm ngồi xếp bằng xuống, vừa minh tưởng nghỉ ngơi thì ở một góc phía bắc tầng 1 của mê cung, tựa như hang ổ trong động Bàn Tơ, tiếng côn trùng "Hứ hứ hứ" kêu vang dội lên như sóng trào mãnh liệt. Vô số mạng nhện giăng mắc vào nhau trong không gian không mấy rộng rãi, phía trên đan xen thành từng cầu nối thiên mạch thông nhau. Hàng vạn con nhện Địa Huyệt bò qua bò lại nơi này. Có con to lớn dài hai mét, cũng có con nhỏ chỉ bằng bàn tay… Cảnh tượng dày đặc những bầy trùng này, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta giá trị SAN tuột dốc không phanh! Cho dù là những nhà mạo hiểm gan dạ và kinh nghiệm dày dặn nhất như "Kiếm Cùng Đoạn Kiếm Chi Đình", khi thấy cảnh tượng này cũng sẽ không chút do dự mà quay đầu bỏ chạy… Nếu còn có thể chạy thoát.
Rõ ràng. Nơi này đã vượt khỏi phạm trù của mê cung mà đã hoàn toàn biến thành sào huyệt của ma vật... Đây không phải là vấn đề mà các nhà mạo hiểm có thể giải quyết, mà phải do Lãnh Chúa ở nơi này ra tay xử lý. Đối với đám mạo hiểm giả kiếm ăn trong mê cung mà nói, bọn hắn thực sự không cần thiết phải vì Lãnh Chúa đại nhân gánh vác chuyện liên lụy đến tính mạng của mình. Điều đáng nói chính là, nhện Địa Huyệt mặc dù thuộc phạm trù ma vật có thể bị hạch tâm mê cung triệu hồi, khi chết cũng sẽ rớt ma tinh... Nhưng bản thân nó cũng mang thuộc tính của sinh vật, đồng thời điều này cũng không xung đột với thuộc tính ma vật của nó. Không chỉ vậy, những nhện Địa Huyệt mạnh mẽ còn thai nghén ra trí tuệ xấp xỉ nhân loại, thậm chí còn khắc phục "cô độc" - thiên phú của giống loài, phát triển thành "bộ lạc quần cư" có những đặc tính của văn minh.
Đặc biệt là khi ma vật trong mê cung và ma vật tự nhiên hòa trộn vào nhau, thì ma vật tự nhiên sẽ mang một cách tự nhiên những "tư duy tiên tiến" bên ngoài vào trong mê cung, đẩy nhanh sự biến đổi của lũ côn trùng nhỏ bé này từ "nhện nguyên thủy" thành "nhện văn minh". Bình thường, một Ma Vương đủ tư cách sẽ tránh để chuyện này xảy ra. Dù sao thì chỉ ma vật nghe lời mới là ma vật tốt, những ma vật đoàn kết lại không những không có tác dụng gì, mà ngược lại còn trở thành những con trùng gây hại cho mê cung. Không chỉ nhện Địa Huyệt có tiềm năng xây dựng trật tự riêng. Mà một khi những ma vật này tạo dựng trật tự cho riêng mình thì chúng sẽ không còn tích cực hưởng ứng sự điều động của Ma Vương nữa, thậm chí có thể xuất hiện dấu hiệu tách ra cát cứ, tạo thành "sào huyệt" độc lập trong mê cung và săn bắt những ma vật khác trong mê cung. Theo một nghĩa nào đó, lũ chuột nô lệ trốn khỏi mỏ Bắc Phong chính là những kẻ bị hại trong tình huống này.
Khi Reggie Dracon còn sống, chúng lẫn vào trong mê cung khá là thoải mái, không chỉ được cung cấp thức ăn ổn định mà còn có thể thường xuyên lẻn ra ngoài trộm lương thực của đám nông phu, khiến người sau giận đến dựng ngược cả tóc mà không làm gì được. Nhưng kể từ khi Ma Vương đại nhân chết đi, tình hình này đã thay đổi đến mức long trời lở đất. Vốn là những nô lệ ở tầng dưới chót của lãnh địa Ma Vương, chúng trực tiếp từ thân phận "pháo hôi" tụt xuống làm "thức ăn". Đối lập với điều này, nhện Địa Huyệt lại một trong những thiên địch của con người, nhưng bởi vì sự thiếu hụt trật tự cơ bản của mê cung mà chúng đã nổi lên như diều gặp gió.
Nhện mẹ tên "Arachinos" đã tự phong làm "Lãnh chúa Địa Huyệt" dưới sự ủng hộ của vô vàn con cháu và xây dựng một quốc gia tên "Sào huyệt Chức Ảnh" ở phía bắc tầng thứ nhất của mê cung. Khác với những kẻ "sống một mình" lang thang trong mê cung. Chúng không chỉ cường tráng hơn, mà còn siêng năng hơn, lại có một sự phân công xã hội rõ ràng. Chúng đi lại thành đàn trong hang động, có nhóm phụ trách chăm sóc nhện trứng, có nhóm chịu trách nhiệm đóng gói những con mồi bị bắt được, có nhóm phụ trách nuôi những con ấu trùng ruồi chết béo tròn, cũng có nhóm đào bới vách mê cung, vận chuyển đất cát, mở rộng sào huyệt ra bên ngoài... Bận rộn hệt như đàn ong thợ trong tổ ong. Ngoài ra, dưới sự dẫn dắt của Lãnh chúa Địa Huyệt, đám nhện Địa Huyệt của Sào Huyệt Chức Ảnh còn thông qua thủ đoạn ân uy song hành, nhanh chóng đồng hóa những kẻ "sống một mình" lang thang trong mê cung cùng với những bộ lạc nhện Địa Huyệt lớn nhỏ quật khởi cùng thời, và đã dùng thân phận nhân tài mới nổi để trở thành một cường hào cát cứ trong thế giới ngầm của Lôi Minh Thành, tạo nên một kỳ tích phồn vinh!
Người có dã tâm sẽ bành trướng, côn trùng cũng vậy. Nhất là "Arachinos" rất rõ Ma Vương đại nhân có nanh vuốt cường đại đến mức nào, và nó nhận thấy bản thân mình trông có vẻ cường tráng, nhưng trước mặt bọn chúng lại nhỏ bé như thế nào. Những ác ma kia không dễ khi dễ như đám chuột nhỏ. Mặc dù hiện tại bọn chúng không rảnh để bận tâm đến tầng thứ nhất gần mặt đất, nhưng nhắm tới nơi này cũng là chuyện sớm muộn thôi. Mà địa ngục cũng sẽ phái đến Ma Vương mới. Kẻ đó cũng sẽ chẳng quan tâm ai vô tội, ai chết chưa hết tội. Muốn có được tự do thực sự, Sào Huyệt Chức Ảnh nhất định phải mở rộng lãnh địa ra bên ngoài, tăng không gian sinh tồn, đồng thời mở rộng quy mô quần thể, cho đến khi chúng xây dựng được một "Sào Đô" khổng lồ vượt xa mê cung dưới lòng đất thậm chí là cả Lôi Minh Thành tại vùng núi sâu kia —— Đến lúc đó. Cho dù là địa ngục hay là các quốc gia loài người, cũng không dám coi thường chúng thêm một lần nào nữa!
Ngay khi vị Lãnh chúa Địa Huyệt tôn quý này đang triển khai kế hoạch vĩ đại của mình, một đám người có mùi tử thi lại đi vào tấm lưới của nó... Tiếng bước chân hốt hoảng cắt ngang dòng suy nghĩ của Arachinos, một con nhện đực xám xịt cường tráng phủ phục bên ngoài tẩm cung của nó. "Bệ hạ, những con dân mà chúng ta phái đến 'Vùng khai thác' đã bị đám nhà mạo hiểm từ bên ngoài tàn sát không còn! Tiền tiêu bị phá hủy, xác chết của bọn nhỏ đầy đất, không một ai sống sót!" Tiếng côn trùng "hứ hứ hứ" đầy phẫn nộ và bi thương. Nếu không phải vì thế lực của kẻ xâm nhập quá khủng khiếp, nó đã hận không thể xông lên xé nát chúng ngay lập tức. Arachinos oai nghiêm như núi cao nhìn xuống người hầu của mình, trong đôi mắt đỏ tươi từng tia lóe lên sự hoài nghi cùng kiêng kỵ. "Sao có thể... Vì sao bọn nhà mạo hiểm lại nhắm vào lối vào phía bắc? Nơi đó... Chẳng phải đã rất lâu rồi chúng không đến đó sao?"
Trước khi con dân của nó đến được khu vực này thì đã có những con nhện nhỏ không biết tên giăng đầy lưới ở đó. Cũng chính vì vậy mà nó đã chọn nơi này làm tiền tiêu để xây dựng sào huyệt mới. Con nhện đực xám xịt bò lê thân mình, vùi đầu to của nó xuống thấp hơn. "Ta... không biết... nhưng dạo gần đây ở đó... dường như lại náo nhiệt!" Nói đến đây, nó lại nhớ ra điều gì đó, bèn bổ sung tiếp. "Hình như ‘vụ thu hoạch lớn’ trước đó cũng có liên quan đến đám nhà mạo hiểm đó!" Ánh mắt của Arachinos tối sầm lại, những con ngươi màu đỏ tươi lập lòe vẻ hung tợn như ẩn như hiện. Nhà mạo hiểm. Đám người này không đến sớm không đến muộn, hết lần này đến lần khác đột nhiên xuất hiện vào đúng lúc này. Đối với Sào Huyệt Chức Ảnh đang tích cực mở rộng về phía dãy núi phía bắc mà nói thì đây chắc chắn là một tin tức cực kỳ tồi tệ.
Trầm ngâm một lát, nó lên tiếng ra lệnh. "Arakdo, ngươi dẫn mấy tên thợ săn đi qua trinh sát xem tình hình của đám nhà mạo hiểm đó như thế nào... Trước hết chúng ta cần phải làm rõ chúng là ai và mục đích của chúng là gì." "Tuân mệnh." Con nhện mặt hoa xám xịt phủ phục ở một góc tẩm cung hơi cúi đầu, sải những bước chân chắc nịch và linh hoạt rời đi. Còn Arachinos cao lớn vĩ đại thì vẫy lui người hầu của mình, dẫn theo đám nhện đực đang run lẩy bẩy quay về nơi sâu trong sào huyệt. Nguy hiểm đang cận kề. Là mẹ của Sào Huyệt Chức Ảnh, nó nhất định phải sinh thêm nhiều con cái mới được...
...
Ở một nơi khác, sau khi nghỉ ngơi và minh tưởng xong, La Viêm lại đứng lên, tiếp tục cày quái. Dù ngoài miệng nói sẽ để đám người chơi tự cày cuốc, nhưng hắn cũng không nghĩ đến việc thật sự giao hết mọi phiền phức cho người chơi mà mình thì ngồi một bên nghỉ ngơi. Là một BOSS của đại mộ địa, hắn phải lên cấp nhiều hơn nữa mới được. Chứ không thể để cho người chơi đuổi kịp được. Công phu không phụ lòng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận