Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 123: Nham Thổ Chi Hồn! (2)

Chương 123: Nham Thổ Chi Hồn! (2)
Ngay sau đó, từng đường nứt vỡ như mạng nhện trên người chúng lan rộng ra, cuối cùng bị lực phản chấn làm hỏng, biến thành những mảnh thạch anh lớn nhỏ rơi từ trên tường xuống.
Thấy cảnh này, mặt Miranda lập tức lộ vẻ kỳ quái.
Ma pháp hệ Hỏa cùng băng sương hệ Thủy hợp lại có thể làm nứt vỡ những bức tường đá rắn chắc này?
Đây là nguyên lý gì?!
Bình thường, loại nham thạch nằm sâu dưới lòng đất vài trăm mét này thậm chí còn kiên cố hơn cả tường thành, cho dù là pháp sư tinh thông Thổ hệ ma pháp cũng khó thay đổi hình dạng của nó.
Nhưng so với cảnh tượng kinh ngạc trước mắt, Miranda càng tò mò hơn là tại sao Ma Vương đại nhân lại muốn làm như vậy.
Từ vừa rồi bắt đầu hắn đã không hiểu lắm rồi.
"Ngài đang làm gì vậy—"
Miranda vừa định hỏi thì chưa dứt lời, một mảng tường đá khác ở gần đó đã đổ sập!
Chỉ thấy những khối tinh thể khảm trên tường cùng với nham thạch vặn vẹo cùng nhau lăn xuống, tạo thành một hình thù kỳ dị giống như người trên mặt đất gồ ghề.
Phát hiện ra bất thường trong bóng tối đầu tiên, Sarah toàn thân dựng tóc gáy, hai con dao găm như điện chớp chộp lấy vào tay.
Đã sớm nhận ra sự bất thường của cái động này, La Viêm không hề hoảng hốt, tay cầm ma trượng hướng về phía trước chỉ ra.
Không cho quái vật kia có cơ hội đứng vững, một luồng gió mang theo ánh sáng lục lam đã đánh trúng đỉnh đầu nó!
"Điềm Báo Tử Vong!"
Năng lượng u minh màu xanh lục nổ tung trên đỉnh đầu quái vật, như vuốt của vong hồn xuyên thủng "nhục thể" bất khả xâm phạm của nó, giày vò tinh thần yếu ớt.
Con quái vật khảm tinh thể phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, trong một loạt tiếng răng rắc đáng sợ mà ngã xuống đất.
Nhưng vẫn chưa hết—những quái vật nham thạch tách ra từ vách tường đầu tiên rõ ràng chỉ là món khai vị mà thôi.
Sau lưng nó, bức tường đá cứng rắn đột nhiên như phát sinh lở núi, ầm ầm sụp đổ thành vô số những tảng đá lớn bằng chậu rửa mặt, rồi lại tụ lại với nhau.
Số lượng của chúng ít cũng phải trên trăm con!
"Ma Vương đại nhân cẩn thận!"
Sarah khẽ hét lên, lách mình che trước mặt La Viêm, cùng lúc đó Oakta cũng nhấc lên hai thanh đao cong trên tay, vẻ mặt như gặp phải địch lớn.
Khác với đám nanh vuốt đang cảnh giác cao độ, sắc mặt La Viêm vẫn không hề thay đổi.
Chỉ thấy ma trượng trong tay hắn biến đổi quỹ tích, ánh sáng xanh lục dưới ngọn trượng biến thành bướm u minh, rồi theo cây trượng lắc nhẹ một cái mà bay về phía trước.
"Hài Cốt Chi Lao!"
Hàng ngàn hàng vạn bộ xương sắc nhọn mọc lên từ lòng đất, bao phủ cả một vùng đất rộng lớn, như một con mãnh thú khổng lồ trên chiến trường, đột ngột chắn trước dòng lũ nham thạch đang ào tới!
Vô số cây hài cốt bị ép gãy!
Nhưng liên tục có những bộ xương mới trồi lên, đâm xuyên qua ngực từng con Golem đất sét còn chưa thành hình!
Ma trượng trong tay La Viêm vẫn không ngừng, đổi góc lại nhẹ nhàng xoay một cái, thuần thục niệm theo câu chú.
"Tỉnh lại đi—"
"Những người hầu của ta!"
Hơn trăm tên khô lâu binh đứng lên từ mặt đất gồ ghề, tay cầm khiên trắng xương xẩu và những thanh đao, giáo xương ngắn dài khác nhau!
Trong tiếng ma sát của xương cốt, dòng lũ xương trắng ngần mới hình thành, ngăn cản những khối đá đang nhấp nhô!
Thấy cảnh này, trong lòng Miranda không khỏi kinh thán.
Hắn vẫn luôn nghĩ pháp sư vong linh chỉ có thể phát huy sức chiến đấu ở những nơi như nghĩa địa, không ngờ còn có thể thông qua sự kết hợp của các phép thuật khác nhau để đạt được hiệu quả tương tự.
Nhưng cũng không có gì lạ.
Học Viện không có giáo viên dạy pháp thuật vong linh, mà trước khi hắn rời khỏi Học Viện thì hắn chỉ là một học trò, không có kinh nghiệm thực chiến, cũng chưa từng thấy những bí ẩn cốt lõi.
Nếu như ở Địa Ngục, quy trình triệu hồi thây ma này rất phổ biến, thậm chí có thể nói là kinh điển như trong sách giáo khoa.
Từ những quái vật nham thạch bị đám khô lâu binh bao vây, La Viêm nhìn về phía nơi sâu trong hang động đang phảng phất những cơn gió ma pháp, nhẹ nhàng vỗ trán Alacdo.
Cảm nhận được sự vuốt ve của Ma Vương đại nhân, Alacdo lập tức hiểu ý, cất giọng, dùng âm thanh vang dội hướng về phía trước hô lớn.
"Phản quân phía trước nghe đây! Người đang đứng trước mặt các ngươi chính là chủ nhân của mê cung, người điều khiển Đại Mộ Địa, Ma Vương do Ma Thần bệ hạ chỉ định!"
"Sự phản bội đáng hổ thẹn của các ngươi đã làm phẫn nộ đến Ma Thần! Đầu hàng là cơ hội duy nhất để các ngươi được tha thứ! Cũng là cơ hội cuối cùng!"
"Nếu không...chúng ta sẽ hủy diệt nơi này hoàn toàn! Đem các ngươi vĩnh viễn chôn vùi dưới đống phế tích này!"
Tiếng gầm gừ uy nghiêm xuyên qua hai bên, vang vọng trong cái động sâu thẳm u ám.
Không lâu sau, một tiếng gào thét ầm ĩ từ sâu trong hang động vọng ra.
"Phản bội? Ma Thần? Các ngươi thật dám nói! Rốt cuộc là ai phản bội Ma Thần bệ hạ? Là ai phản bội cái mê cung này! Là ngươi! Là các ngươi!"
"Muốn Nham Thổ Chi Hồn vĩ đại phải khuất phục? Câu trả lời của ta là tuyệt đối không!"
Thanh âm mang theo sự phẫn nộ vô bờ bến, như hồng thủy ào ạt dưới vách đá!
La Viêm khẽ cau mày.
Nghe thấy tiếng gầm như sấm đó, Alacdo hơi sợ hãi, nhưng không biểu hiện ra ngoài, vội quay đầu nhìn về phía Ma Vương.
"Ma Vương đại nhân, xem ra đám ngu ngốc cứng đầu này định chống cự đến cùng rồi! Nói nhiều vô ích, chúng ta vẫn nên quay về gọi người đi."
"Không vội."
La Viêm tiện miệng an ủi Alacdo đang xao động, nhìn chăm chú vào sâu trong hang động tối tăm, lên tiếng nói tiếp.
"Ta chính là Ma Vương, ngươi nói chúng ta phản bội Ma Thần, ta muốn nghe xem lý do của ngươi."
"Lý do?" Âm thanh từ trong hang động mang theo chút mỉa mai, ồm ồm tiếp tục nói, "Những con chuột chũi mũi to kia chẳng lẽ không phải là người hầu của ngươi sao?"
La Viêm thờ ơ nói.
"Đúng vậy, thì sao?"
"Thì sao?" Giọng nói ồm ồm nổi giận, gầm lên, "Bọn chúng là kẻ xâm nhập! Bọn chúng đang phá hủy cái mê cung này! Mà ngươi lại đứng cùng với bọn chúng, làm như không thấy! Đây chẳng phải là phản bội Ma Thần bệ hạ sao?"
"Ngươi có phải đã nhầm lẫn điều gì rồi không? Đây là lãnh địa Ma Vương do Ma Thần bệ hạ ban tặng cho ta, ta nên cai quản nó như thế nào chẳng lẽ không phải do ta quyết định à?"
Nhìn chằm chằm vào bóng tối trong hang động, La Viêm khẽ nheo mắt, dùng giọng nói lạnh băng nói tiếp.
"Hơn nữa, chưa nói đến việc ta đã bảo bọn chúng ngừng tay, chẳng phải các ngươi cũng đang làm chuyện tương tự đó sao?"
Tiếng ma sát răng rắc truyền ra từ sâu trong hang động, giọng nói ồm ồm nhất thời nghẹn lại, không thốt ra được lời phản bác.
Thật vậy—
Nói đến chuyện xây dựng trái phép, trừ đám ác ma nhỏ ở Ác Mộng Chi Hương, hầu hết ma vật trong mê cung đều đang làm.
Trong đó tất nhiên bao gồm cả bộ lạc Nham Thổ Chi Hồn.
Từ khi Ma Vương tiền nhiệm ngã xuống, bọn ma vật bắt đầu tính toán cho con đường riêng, trật tự ban đầu sớm đã loạn thành một mớ bòng bong.
Âm thanh trong bóng tối nhất thời không thể phản bác.
Và đúng lúc này, một tiếng kêu the thé và gấp gáp đột nhiên thoảng vào tai La Viêm.
"Đừng nghe hắn lừa bịp! Đó chỉ là ngụy biện! Trong mê cung dù có ra sao cũng nên do đám ma vật trong mê cung quyết định! Mấy tên Người chuột chũi đều là người ngoài! Giống như cái tên tự xưng Ma Vương kia! Cổng dịch chuyển trong mê cung đã bị phá hủy từ lâu, làm sao có chuyện Ma Vương mới tới được!"
La Viêm khẽ nhướng mày.
Về việc cổng dịch chuyển, hắn cũng bực mình, có coi như đây là sự đả kích không?
"Bên cạnh ngươi dường như có giọng Goblin...Nếu ta không nhầm thì bọn này và ông chủ Thực Nhân Ma của chúng, đều là đồ chơi nhô lên từ sa mạc Thứ Nguyên."
"Ngươi nói không sai, nhưng chúng đã được Ma Vương tiền nhiệm chấp thuận, do đó chúng cũng được tính là một thành viên của mê cung."
Vừa khi giọng ồm ồm dứt lời, tiếng kêu the thé kia phảng phất như vò đã mẻ lại tiếp tục vang lên.
Dường như đã bị Ma Vương phát hiện, bọn chúng không có ý định tiếp tục đóng kịch nữa.
"Không sai! Chúng ta mới là chủ nhân của mê cung! Bọn Ác ma ngoại lai các ngươi, mau cút ra khỏi mê cung! Cút ra ngoài!"
Nghe thấy tiếng cáo mượn oai hùm kia, La Viêm nhất thời không nhịn được mà bật cười.
"Tốt lắm."
Vừa dứt lời, nụ cười trên mặt hắn cũng dần lạnh đi, giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc vang lên.
"Ta đã cho các ngươi cơ hội rồi...Nếu các ngươi đã chọn ngoan cố chống cự đến cùng, vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi vậy."
Vừa nói xong, hắn lệnh Du Du đánh dấu điểm tập trung của "Binh đoàn Khô Lâu" trên bản đồ, triệu hồi tất cả khô lâu binh từ cấp Hắc Thiết trở xuống, đồng thời dặn các người chơi đóng vai khô lâu binh tới nhà kho lấy thuốc nổ khai thác mỏ.
Đó là sản phẩm của Tập Đoàn Ta Suy Nghĩ chế tạo, chủ yếu làm từ axit picric.
Mặc dù độ tinh khiết của loại thuốc nổ này chỉ đạt mức xưởng nhỏ, không thể so sánh với sản phẩm chính hãng, nhưng dùng để đối phó với đám Người Đá thì vẫn quá đủ.
Đánh đổi một mạng đổi một mạng, người chơi của hắn từ trước đến nay chưa từng thua!
Giờ phút này bộ lạc "Nham Thổ Chi Hồn" vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vẫn còn đang ngạo mạn chế giễu.
Ta chờ ngươi đến hoàn thành cuộc chiến này! Hãy nhớ tên của ta, ta gọi là 'Bất Động Ông'——đó là Reggie · Dragon bệ hạ ban cho ta cái tên này! "Trát Trát Khắc cũng ở đây chờ ngươi!" Con Goblin đang trốn trong hang cũng hung hăng gào to, khiêu khích. "Cái gì mà Ma Vương! Chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Ta thấy cũng chẳng có gì hơn!" La Viêm cười không nói gì, chỉ một bên duy trì triệu hồi Khô Lâu binh tạo thành hàng ngũ, một bên tĩnh lặng chờ đợi những nanh vuốt thực sự của mình tập kết. Không biết qua bao lâu, từ xa trong hang động truyền đến tiếng kẽo kẹt rầm rập, chỉ thấy từng đám Newbie ôm thuốc nổ axit picric dưới sự dẫn dắt của Một Ngụm Buồn Bực Hóa Học Hồ đang lao tới chiến trường. Bọn chúng tựa hồ đã giác ngộ được sứ mệnh của mình, từng tên một đều trần trụi bộ xương, trên người ngoài thuốc nổ ra thì không có bất cứ trang bị gì. Không phụ sự quyết tâm của những dũng sĩ này, La Viêm trang trọng ra lệnh bằng giọng nói uy nghiêm: "Đi thôi, những kẻ hầu của ta! Nguyện thân thể mục nát của các ngươi hóa thành lưu tinh rực lửa, mang đến cái chết cho kẻ địch ở Đại Mộ Địa! "Miễn phí!" Bao gồm cả Một Ngụm Buồn Bực Hóa Học Hồ, những người chơi ở đây đã sớm chờ đợi những lời này, nhao nhao hú hét xông lên. "Đại Mộ Địa vạn tuế!!!" "Ma Vương đại nhân vạn tuế!!!" "Mạnh lên nào!!!” Đám Golem đất sét ở đây căn bản không hiểu tiếng kêu của chúng, chỉ thấy từng bộ xương khô kêu kẽo kẹt xông lên, ngay sau đó chúng giống như những vì sao băng nổ tung thành biển lửa và khói bụi! "Oanh!!!" Tiếng nổ đinh tai nhức óc làm rung chuyển toàn bộ hang động cùng với những cột đá cao mấy mét cũng theo đó rung lên bần bật. Theo sau những Khô Lâu binh mang bom lao vào chiến trường, hàng ngũ Golem đất sét trong nháy mắt bị nổ tan tác, mà cục diện chiến đấu vốn ngang nhau không còn chút hồi hộp nào bị đảo chiều về phía Ma Vương. Nhìn đám Golem đất sét bị nổ banh xác, Miranda đang lơ lửng giữa không trung trợn mắt há mồm. Đây là loại ma pháp gì vậy?! Hắn không hiểu. Nhưng trực giác cho hắn biết, thứ này lợi hại hơn mấy cái thứ ô-xít-các-bon gì đó rất nhiều, những tiếng "phanh phanh phanh" vẫn không ngừng vang lên. "Không——!" Trong hang động truyền đến một tiếng gào thét bi thương, ngay cả mặt đất cũng rung rẩy trong tiếng gào đó. “Đó là cái gì?! Ngươi đã làm cái gì? ? ?” Nhìn các tộc nhân của mình lần lượt ngã xuống, Bất Động Ông vốn đang bình tĩnh cuối cùng cũng không giữ nổi bình tĩnh. Nhất là ánh lửa nổ tung bắt đầu lan về phía sâu trong sào huyệt, chắc chắn không bao lâu nữa sẽ lan đến chỗ của nó. Khác với “Bất Động Ông” đang hốt hoảng, lũ Goblin đang kêu gào thì hoàn toàn im bặt. Không để ý tiếng gầm gừ truyền đến từ phía xa, La Viêm quay sang Sarah, ôn tồn dặn dò: "Thay ta bắt một con chuột nhắt… Tên của nó giống như là cái gì Khắc thì phải. Nhớ đừng giết chết, ta có chuyện muốn hỏi hắn." Sarah sắc mặt nghiêm túc gật đầu, ngọn lửa giận trong mắt sớm đã không kìm nén được. "Hiểu rồi!" Nàng đã nhịn tên kia quá lâu rồi! Vừa dứt lời, cái bóng dáng mạnh mẽ kia đã biến mất trong bóng tối. Nhìn ánh lửa bùng lên khắp hang động và một vùng đất tan hoang, La Viêm ngồi trên lưng nhện ung dung thu hồi ma trượng. Trong nháy mắt lại đã bình định xong một trận phản loạn. Tiếp theo là thời gian dọn dẹp chiến trường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận