Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc
Chương 154: Tiến công Hỗn Độn chi môn! (2)
Chương 154: Tiến công Cánh Cổng Hỗn Độn! (2)
Nhìn xem chỉ còn cách Thực Nhân Ma vài chục bước, Shirley đang cưỡi trên lưng hươu sao không dám tham chiến. Nàng ngậm ngón trỏ và ngón cái huýt sáo, thu hồi pháp cầu đồng thời nhanh chóng dẫn tộc nhân rút lui về phía sau.
Thấy sắp đuổi kịp, đám Thực Nhân Ma đương nhiên không khoanh tay đứng nhìn bọn họ chạy trốn. Chúng đồng loạt giơ những chiếc búa ngắn lên, ném về phía các cung kỵ binh tinh linh bóng đêm.
Vô số búa ngắn dày đặc như châu chấu trên trời, bộc phát khí thế không hề kém cơn mưa tên lúc trước!
Ở đằng xa, Helen đang phối hợp tác chiến liền giơ cao hai tay trượng lên, cất giọng đọc chú phòng ngự. Ánh sáng màu xanh lục phủ lên đường rút lui của nhóm cung kỵ binh Shirley, vô số dây leo như xúc tu đột ngột mọc lên từ mặt đất, đan thành một tấm lưới kín không kẽ hở trên không trung!
Hàng ngàn chiếc búa đập mạnh vào tấm lưới dây leo, toàn bộ đều bị chặn lại, chỉ để lại từng vết sẹo trên tấm lưới.
Shirley ném ánh mắt cảm kích cho tỷ tỷ, sau đó liền làm mặt quỷ với lũ orge đang ngày càng lùi xa, hoàn toàn kéo dãn khoảng cách với chúng.
Đang lúc nàng định dẫn thuộc hạ vòng sang cánh của đại quân Hỗn Độn và chuẩn bị hứng chịu thêm một đợt mưa tên, thì những cột sáng màu lục thẫm đột nhiên theo tiếng rít chói tai từ trên đầu nàng giáng xuống!
Chưa kịp định thần lại, những cột sáng ấy đã như sao băng từ không trung rơi xuống, nện mạnh vào trận địa Hỗn Độn!
"Oanh ——!"
Ma quang nổ tung chớp nhoáng như dung nham núi lửa trào ra, bắn tứ tung vào trận địa Hỗn Độn!
Sóng xung kích nổ tung quét qua như gió thu quét lá rụng, hất tung một mảng lớn quân Tạp Áo đang xông lên!
Tay chân cụt rời bay tứ tung, bụi tan đi chỉ còn lại một bãi máu thịt be bét! Cảnh tượng đẫm máu này làm kinh hãi tất cả mọi người.
Cho dù là Hắc kỵ sĩ vung cao trường kiếm, hay Gracq dẫn quân xung phong, hoặc Shino · Dragon đang xông pha trận mạc một mình, tất cả đều bị hỏa lực kinh người này làm cho chấn động.
"Đây là cái gì?!" Shirley trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn ma quang đang nở rộ, suýt chút nữa ngã khỏi lưng hươu sao.
Không chỉ có mình nàng kinh ngạc, cả Helen đang đứng trong pháp sư đoàn cũng lộ vẻ kinh ngạc, miệng há hốc không nói nên lời.
Bất quá khác với Shirley, vị trí của nàng trên chiến trường tương đối gần phía sau, nên thấy rõ nguồn gốc ma quang kia. Đó là một đám nham thạch khôi lỗi và Goblin. Không ai biết chúng xuất hiện từ lúc nào, cũng không ai hay lúc nào trên mặt đất đã bày ra một loạt mười hai khẩu pháo!
Ma quang xé rách mọi thứ chính là bắn ra từ những họng pháo đen ngòm kia.
Nhưng nhìn đám Goblin kêu la inh ỏi kia, nàng không thể nào tưởng tượng nổi đám người không biết phép thuật này, lại có thể bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp như vậy. Bọn này thật là Goblin sao?! Có vẻ như không phải.
Chỉ thấy một tên lùn đang cuồng nhiệt kêu la, thúc giục tộc nhân liên tục nhét ma tinh vào ống pháo.
"Gnoblar ——!"
"Ma Vương đại nhân đang nhìn chúng ta!"
"Nhanh lên!! !"
Gnoblar? Helen ngơ ngác, trong đầu càng thêm rối bời. Vậy thì là chủng loại gì?
Khi Helen còn đang mông lung thì đám pháo binh Goblin vừa thay đạn xong lại tiếp tục nã đạn một lượt nữa vào phía trước!
Năng lượng mà mười hai đạo ma quang này phóng thích ra, xét về lực sát thương hay mật độ năng lượng đều vượt xa các pháp sư đoàn thông thường!
Sau khi đợt mưa đạn này trút xuống mặt đất, những người chơi đang vung vẩy vũ khí cũng rốt cuộc va chạm với quân Hỗn Độn!
"Các huynh đệ! Xông lên nào! ! Ngao ngao ngao!! !" Long Hành Vạn Dặm phấn khích gào thét, cưỡi Quốc Phục Thứ Nhất con heo dưới thân hung hăng hất văng đám chiến sĩ Hỗn Độn đang cản đường.
Cây xiên cá trong tay hắn đâm trái đâm phải, chỉ mấy hiệp đã đâm toàn thân hơn chục chiến sĩ Hỗn Độn đầy lỗ thủng! Vẫn là loại không thể khép lại được!
Một đám người chơi mang ID thống nhất là Long Hành Thiên Hạ theo sát phía sau Long Hành Vạn Dặm, nhanh chóng lấp vào chỗ hổng mà họ tạo ra trên trận tuyến Hỗn Độn.
Tay cầm kiếm thuẫn Long Hành Ngàn Dặm bình tĩnh chỉ huy, cố gắng không để lão đại tách đội quá xa.
Trong khi đó Long Hành Trăm Dặm thì cưỡi nhện, tay cầm Súng Ma Năng không ngừng nạp đạn và khai hỏa, mỗi một phát đều hạ gục một chiến sĩ Hỗn Độn!
Nhìn kinh nghiệm vụt vụt tăng lên, hắn ngạc nhiên kêu lên.
"Cmn, ca! Cái thứ này còn dùng ngon hơn cung tên nhiều!"
Đang chém giết ác liệt, vạn dặm không rảnh trả lời hắn. Trong thoáng chốc trên người hắn đã có thêm mấy chục vết thương!
Việc quân đoàn đối kháng khác với việc tổ đội cày quái, vai trò của vũ dũng cá nhân bị giảm xuống mức tối đa, cho dù hắn có thực lực cấp Thanh Đồng cũng khó lòng chống đỡ được đám đông liên tục tấn công.
Nhưng thì sao chứ? Hắn chẳng phải đến chơi trò chơi này là để cảm nhận cái cảm giác rong ruổi trên chiến trường này sao?
Nhìn máu thịt be bét, Long Hành Vạn Dặm chẳng những không sợ hãi, ngược lại lộ vẻ ngạo mạn cuồng tiếu.
"Ha ha ha ha! Hay lắm!"
Vừa dứt lời thì trên người hắn lại có thêm mấy vết thương nữa.
Khi Long Hành Vạn Dặm càng đánh càng hăng thì con heo Quốc Phục huynh đang bị hắn cưỡi phía dưới lại sắp không chịu nổi nữa rồi, tám cái chân bị chém còn sáu.
Nhìn cái tên không sợ chết đang run rẩy này, Quốc Phục huynh dở khóc dở cười kêu lên.
"Ca! Máu của ta không gánh nổi nữa! Hay là anh ra sau nghỉ chút đi, đợi em chạy t·h·i về rồi lại đánh tiếp?"
Long Hành Vạn Dặm đột nhiên giật mình, lúc này mới phát hiện em trai của mình chỉ còn nửa cái mạng.
"Móa! Sao ngươi lại yếu thế?"
". . ." Quốc Phục huynh suýt chút nữa phun ra một ngụm máu già, nhưng nghĩ đến việc kim chủ cho nhiều tiền như vậy thì thôi.
Gần hai người không xa, Nhất Diệp Tri Thu và Chợt Muộn mới trở về từ hành tinh Tạp Áo đang vững vàng tiến lên.
Khác với nhóm Long Hành Thiên Hạ, hai người bọn họ không tùy tiện xông vào chiến trường, mà cố gắng giữ cho kẻ địch chỉ ở một hướng, đồng thời sát thương sinh lực quân địch nhiều nhất có thể.
Đây là cách làm có hiệu quả cao nhất. Cho dù là đứng từ góc độ toàn bộ chiến cuộc, hay từ lợi ích kinh nghiệm và phần thưởng nhiệm vụ, cũng cần suy xét cách này.
Sau một thời gian luyện tập, Nhất Diệp Tri Thu đã hoàn toàn nắm vững mấy loại ma pháp sát thương cơ bản, phương thức tấn công không còn giới hạn ở việc tung hỏa cầu nữa, mà còn có thể thuần thục dùng ma pháp tăng ích và giảm ích để tạo ra cơ hội tấn công!
Các người chơi trên chiến trường thi nhau thể hiện tài năng, chiêu trò liên tục xuất hiện, dùng đấu pháp không theo một quy luật nào mà nhất thời khiến đại quân Hỗn Độn choáng váng.
Mặc dù chiêu thức của bọn họ cũng không phải lúc nào cũng hiệu quả, nhưng sau khi trải qua tôi luyện của vài cuộc chiến trước, kinh nghiệm tích lũy cũng đã phát huy tác dụng.
Hai bên trận tuyến nhanh chóng quấn lấy nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, tiến vào giai đoạn chém giết thảm thiết nhất!
Shino đang hung hăng xông pha trong quân trận chỉ cảm thấy tim đập loạn.
Khi hắn vung vẩy chiến phủ chém trái chặt phải, một giọng thì thầm khàn khàn mà tàn khốc đột nhiên vang lên từ đáy lòng, xé nát tinh thần của hắn!
'Giết sạch chúng!
'Giết sạch tất cả mọi người ——
'Dùng linh hồn của bọn chúng nuôi dưỡng ta, làm vừa lòng ta, ta sẽ ban cho ngươi càng nhiều —— '
"Không ——!" Shino quật cường nổi giận gầm lên, chặt đứt tiếng thì thầm tuôn ra từ sâu trong linh hồn, đồng thời xua tan bóng ma đang quanh quẩn trong lòng.
Thở dốc một hơi, hắn giơ cao chiến phủ, dốc sức vung ra một kích về phía trước, chém đám quân Tạp Áo vây quanh thành hai đoạn, rồi tiếp tục gào lớn.
"Vì Ma Vương!! !"
Thật kỳ lạ là sau khi hắn gào một tiếng như thế, cái bóng ma đang xé nát tinh thần của hắn kia thực sự biến mất không thấy đâu.
Máu nóng văng tung tóe trên người, nhưng trong lòng hắn không có chút hoang mang nào.
Đúng như La Viêm suy đoán, hắn bị Hỗn Độn nhắm đến là do mất đi cái neo tinh thần, nói cách khác chính là mất đi tín ngưỡng.
Đã như vậy thì mình sẽ giúp hắn lắp lại cái neo này là được rồi. Vừa hay nơi đây là lãnh địa Ma Vương. Bản thân mình có được thần cách hoàn chỉnh quả thật còn có thể đáp lại lời cầu nguyện của hắn hơn cả Ma Thần.
Đúng lúc quân Ma Vương đang chém giết hăng say với Hỗn Độn, thì Gracq dẫn đầu đại quân thú nhân xông thẳng vào chiến trường hỗn loạn từ chính diện.
Là lực lượng nòng cốt của quân ma vương cũ, đám binh sĩ thú nhân này có sức chịu đựng và độ dẻo dai xuất sắc, chỉ một lần va chạm đã khiến vô số chiến sĩ Tạp Áo ngã nhào.
"Rống ——!"
Gracq gầm lên một tiếng, vung rìu chém nát hàng chục mảnh thịt vụn, đồng thời ánh mắt nhìn thẳng vào Hắc kỵ sĩ đang giơ trường kiếm.
Con kia Hắc kỵ sĩ cũng theo dõi tên gia hỏa nguy hiểm này, thúc giục chiến mã đang bốc lửa dưới thân, vung trường kiếm thẳng hướng hắn! Song nhận chiến phủ và trường kiếm rực lửa va vào nhau, những tia lửa lóa mắt bắn ra giữa tiếng kim loại giao nhau! Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hai bên đã giao chiến qua lại mười hiệp, nhất thời khó phân cao thấp! Ở một bên khác, Vargur phun ra hơi thở lạnh giá dẫn đầu bầy trùng, cũng bám sát phía sau đại quân Thú nhân xông đến rìa chiến trường. Con Sương Giáp Trùng lớn như núi kia không nói một lời thừa thải, chỉ cắm đầu lao thẳng về phía trước, giống như một chiếc xe ben hung hãn đâm tới xé tan chiến trường! Đối diện với con cự thú chiến tranh đột ngột xuất hiện, vô số chiến sĩ Tạp Áo bị sừng của nó húc bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất ở cách đó mấy chục thước! Cùng lúc đó, bầy trùng như thủy triều theo sát bước chân của nó ùa vào, cùng đại quân Hỗn Độn chém giết lẫn nhau. Nhìn con côn trùng khổng lồ như núi, chiến sĩ Tạp Áo phát ra những tiếng gầm thét, dù không sợ hãi nhưng cũng không thể làm gì được nó. Nhưng Vargur vênh váo cũng không đắc ý được lâu. Ngay khi nó hung hăng xông tới, một đám kỵ binh Dực Long bỗng nhiên từ những khe nứt điêu khắc trên mặt đất nối đuôi nhau chui ra! Những con Dực Long giương cánh dài đến năm sáu mét, mặt hình mũi khoan cùng cổ dài nhỏ nhìn từ xa như những lưỡi liềm bay trên trời! Những người cưỡi ngồi dạng chân trên lưng Dực Long nhanh chóng xông tới đỉnh đầu Vargur, như máy bay ném bom ném từ trên không xuống từng đám bình lửa đang cháy. Những bình lửa này ném trúng đầu và lưng Vargur một cách chính xác, ngọn lửa nhanh chóng lan rộng trong nháy mắt bao trùm nửa người hắn, khiến hắn phát ra tiếng kêu rên đau đớn. Thân thể to lớn của nó vặn vẹo, không phân biệt địch ta hất văng những mục tiêu xung quanh. Đồng thời, hơi thở băng sương từ miệng Vargur phun ra, cố gắng dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy. Nhưng đúng lúc này, một sợi xích sắt dài ngoằng bỗng nhiên bắn ra từ trong quân trận Hỗn Độn, như xiềng xích quấn chặt lấy sừng voi trên đỉnh đầu Vargur. Vargur gào lên một tiếng định thoát khỏi xiềng xích trói buộc, nhưng lại phát hiện sợi xích sắt cắm chặt xuống đất không nhúc nhích. Hắn tức giận lập tức nhìn theo sợi xích sắt, chỉ thấy một tên Thực Nhân Ma cao hơn hai mét tay cầm xích sắt đứng đó. Trên bụng hắn đầy mỡ có một vết sẹo khâu dài nửa mét, nhìn từ xa giống như miệng chậu máu đang há ra. Tên Thực Nhân Ma đang nhe răng cười với hắn, ánh mắt như đang nhìn con mồi. Bị tên xấu xí mà nhỏ bé này nhìn bằng ánh mắt đó, Vargur lập tức nổi giận, cắm đầu lao về phía hắn. Nhưng ngoài dự kiến của hắn, tên Thực Nhân Ma lại dùng kế, tay cầm xích sắt giật mạnh đồng thời nhảy lên, mượn lực trực tiếp nhảy lên đầu hắn. Vargur lắc đầu hòng hất hắn xuống, nhưng hắn bám chặt vào xích sắt không hề nhúc nhích, thậm chí còn đưa một tay khác ra nắm lấy chiến nhận đã rỉ sét, hung hăng đâm về phía đầu hắn. "Rống ——!" Vargur phát ra một tiếng kêu đau đớn, uy nghiêm của ma vật Bạch Kim cấp không còn chút gì! Cũng vào cùng thời điểm hắn phát ra tiếng gào thét, Shino · Dragon đột nhiên nhìn thấy thân ảnh đang đứng trên đỉnh đầu hắn, trong mắt lập tức lộ ra ánh nhìn kinh ngạc. Kẻ đó không phải ai khác – Chính là Kasen · Skullcrusher, kẻ đã bị hắn dùng một búa chẻ làm hai! Tên gia hỏa này vậy mà còn sống?! Hắn không nhịn được thốt lên kinh hãi: "Điều này không thể nào!"
Nhìn xem chỉ còn cách Thực Nhân Ma vài chục bước, Shirley đang cưỡi trên lưng hươu sao không dám tham chiến. Nàng ngậm ngón trỏ và ngón cái huýt sáo, thu hồi pháp cầu đồng thời nhanh chóng dẫn tộc nhân rút lui về phía sau.
Thấy sắp đuổi kịp, đám Thực Nhân Ma đương nhiên không khoanh tay đứng nhìn bọn họ chạy trốn. Chúng đồng loạt giơ những chiếc búa ngắn lên, ném về phía các cung kỵ binh tinh linh bóng đêm.
Vô số búa ngắn dày đặc như châu chấu trên trời, bộc phát khí thế không hề kém cơn mưa tên lúc trước!
Ở đằng xa, Helen đang phối hợp tác chiến liền giơ cao hai tay trượng lên, cất giọng đọc chú phòng ngự. Ánh sáng màu xanh lục phủ lên đường rút lui của nhóm cung kỵ binh Shirley, vô số dây leo như xúc tu đột ngột mọc lên từ mặt đất, đan thành một tấm lưới kín không kẽ hở trên không trung!
Hàng ngàn chiếc búa đập mạnh vào tấm lưới dây leo, toàn bộ đều bị chặn lại, chỉ để lại từng vết sẹo trên tấm lưới.
Shirley ném ánh mắt cảm kích cho tỷ tỷ, sau đó liền làm mặt quỷ với lũ orge đang ngày càng lùi xa, hoàn toàn kéo dãn khoảng cách với chúng.
Đang lúc nàng định dẫn thuộc hạ vòng sang cánh của đại quân Hỗn Độn và chuẩn bị hứng chịu thêm một đợt mưa tên, thì những cột sáng màu lục thẫm đột nhiên theo tiếng rít chói tai từ trên đầu nàng giáng xuống!
Chưa kịp định thần lại, những cột sáng ấy đã như sao băng từ không trung rơi xuống, nện mạnh vào trận địa Hỗn Độn!
"Oanh ——!"
Ma quang nổ tung chớp nhoáng như dung nham núi lửa trào ra, bắn tứ tung vào trận địa Hỗn Độn!
Sóng xung kích nổ tung quét qua như gió thu quét lá rụng, hất tung một mảng lớn quân Tạp Áo đang xông lên!
Tay chân cụt rời bay tứ tung, bụi tan đi chỉ còn lại một bãi máu thịt be bét! Cảnh tượng đẫm máu này làm kinh hãi tất cả mọi người.
Cho dù là Hắc kỵ sĩ vung cao trường kiếm, hay Gracq dẫn quân xung phong, hoặc Shino · Dragon đang xông pha trận mạc một mình, tất cả đều bị hỏa lực kinh người này làm cho chấn động.
"Đây là cái gì?!" Shirley trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn ma quang đang nở rộ, suýt chút nữa ngã khỏi lưng hươu sao.
Không chỉ có mình nàng kinh ngạc, cả Helen đang đứng trong pháp sư đoàn cũng lộ vẻ kinh ngạc, miệng há hốc không nói nên lời.
Bất quá khác với Shirley, vị trí của nàng trên chiến trường tương đối gần phía sau, nên thấy rõ nguồn gốc ma quang kia. Đó là một đám nham thạch khôi lỗi và Goblin. Không ai biết chúng xuất hiện từ lúc nào, cũng không ai hay lúc nào trên mặt đất đã bày ra một loạt mười hai khẩu pháo!
Ma quang xé rách mọi thứ chính là bắn ra từ những họng pháo đen ngòm kia.
Nhưng nhìn đám Goblin kêu la inh ỏi kia, nàng không thể nào tưởng tượng nổi đám người không biết phép thuật này, lại có thể bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp như vậy. Bọn này thật là Goblin sao?! Có vẻ như không phải.
Chỉ thấy một tên lùn đang cuồng nhiệt kêu la, thúc giục tộc nhân liên tục nhét ma tinh vào ống pháo.
"Gnoblar ——!"
"Ma Vương đại nhân đang nhìn chúng ta!"
"Nhanh lên!! !"
Gnoblar? Helen ngơ ngác, trong đầu càng thêm rối bời. Vậy thì là chủng loại gì?
Khi Helen còn đang mông lung thì đám pháo binh Goblin vừa thay đạn xong lại tiếp tục nã đạn một lượt nữa vào phía trước!
Năng lượng mà mười hai đạo ma quang này phóng thích ra, xét về lực sát thương hay mật độ năng lượng đều vượt xa các pháp sư đoàn thông thường!
Sau khi đợt mưa đạn này trút xuống mặt đất, những người chơi đang vung vẩy vũ khí cũng rốt cuộc va chạm với quân Hỗn Độn!
"Các huynh đệ! Xông lên nào! ! Ngao ngao ngao!! !" Long Hành Vạn Dặm phấn khích gào thét, cưỡi Quốc Phục Thứ Nhất con heo dưới thân hung hăng hất văng đám chiến sĩ Hỗn Độn đang cản đường.
Cây xiên cá trong tay hắn đâm trái đâm phải, chỉ mấy hiệp đã đâm toàn thân hơn chục chiến sĩ Hỗn Độn đầy lỗ thủng! Vẫn là loại không thể khép lại được!
Một đám người chơi mang ID thống nhất là Long Hành Thiên Hạ theo sát phía sau Long Hành Vạn Dặm, nhanh chóng lấp vào chỗ hổng mà họ tạo ra trên trận tuyến Hỗn Độn.
Tay cầm kiếm thuẫn Long Hành Ngàn Dặm bình tĩnh chỉ huy, cố gắng không để lão đại tách đội quá xa.
Trong khi đó Long Hành Trăm Dặm thì cưỡi nhện, tay cầm Súng Ma Năng không ngừng nạp đạn và khai hỏa, mỗi một phát đều hạ gục một chiến sĩ Hỗn Độn!
Nhìn kinh nghiệm vụt vụt tăng lên, hắn ngạc nhiên kêu lên.
"Cmn, ca! Cái thứ này còn dùng ngon hơn cung tên nhiều!"
Đang chém giết ác liệt, vạn dặm không rảnh trả lời hắn. Trong thoáng chốc trên người hắn đã có thêm mấy chục vết thương!
Việc quân đoàn đối kháng khác với việc tổ đội cày quái, vai trò của vũ dũng cá nhân bị giảm xuống mức tối đa, cho dù hắn có thực lực cấp Thanh Đồng cũng khó lòng chống đỡ được đám đông liên tục tấn công.
Nhưng thì sao chứ? Hắn chẳng phải đến chơi trò chơi này là để cảm nhận cái cảm giác rong ruổi trên chiến trường này sao?
Nhìn máu thịt be bét, Long Hành Vạn Dặm chẳng những không sợ hãi, ngược lại lộ vẻ ngạo mạn cuồng tiếu.
"Ha ha ha ha! Hay lắm!"
Vừa dứt lời thì trên người hắn lại có thêm mấy vết thương nữa.
Khi Long Hành Vạn Dặm càng đánh càng hăng thì con heo Quốc Phục huynh đang bị hắn cưỡi phía dưới lại sắp không chịu nổi nữa rồi, tám cái chân bị chém còn sáu.
Nhìn cái tên không sợ chết đang run rẩy này, Quốc Phục huynh dở khóc dở cười kêu lên.
"Ca! Máu của ta không gánh nổi nữa! Hay là anh ra sau nghỉ chút đi, đợi em chạy t·h·i về rồi lại đánh tiếp?"
Long Hành Vạn Dặm đột nhiên giật mình, lúc này mới phát hiện em trai của mình chỉ còn nửa cái mạng.
"Móa! Sao ngươi lại yếu thế?"
". . ." Quốc Phục huynh suýt chút nữa phun ra một ngụm máu già, nhưng nghĩ đến việc kim chủ cho nhiều tiền như vậy thì thôi.
Gần hai người không xa, Nhất Diệp Tri Thu và Chợt Muộn mới trở về từ hành tinh Tạp Áo đang vững vàng tiến lên.
Khác với nhóm Long Hành Thiên Hạ, hai người bọn họ không tùy tiện xông vào chiến trường, mà cố gắng giữ cho kẻ địch chỉ ở một hướng, đồng thời sát thương sinh lực quân địch nhiều nhất có thể.
Đây là cách làm có hiệu quả cao nhất. Cho dù là đứng từ góc độ toàn bộ chiến cuộc, hay từ lợi ích kinh nghiệm và phần thưởng nhiệm vụ, cũng cần suy xét cách này.
Sau một thời gian luyện tập, Nhất Diệp Tri Thu đã hoàn toàn nắm vững mấy loại ma pháp sát thương cơ bản, phương thức tấn công không còn giới hạn ở việc tung hỏa cầu nữa, mà còn có thể thuần thục dùng ma pháp tăng ích và giảm ích để tạo ra cơ hội tấn công!
Các người chơi trên chiến trường thi nhau thể hiện tài năng, chiêu trò liên tục xuất hiện, dùng đấu pháp không theo một quy luật nào mà nhất thời khiến đại quân Hỗn Độn choáng váng.
Mặc dù chiêu thức của bọn họ cũng không phải lúc nào cũng hiệu quả, nhưng sau khi trải qua tôi luyện của vài cuộc chiến trước, kinh nghiệm tích lũy cũng đã phát huy tác dụng.
Hai bên trận tuyến nhanh chóng quấn lấy nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, tiến vào giai đoạn chém giết thảm thiết nhất!
Shino đang hung hăng xông pha trong quân trận chỉ cảm thấy tim đập loạn.
Khi hắn vung vẩy chiến phủ chém trái chặt phải, một giọng thì thầm khàn khàn mà tàn khốc đột nhiên vang lên từ đáy lòng, xé nát tinh thần của hắn!
'Giết sạch chúng!
'Giết sạch tất cả mọi người ——
'Dùng linh hồn của bọn chúng nuôi dưỡng ta, làm vừa lòng ta, ta sẽ ban cho ngươi càng nhiều —— '
"Không ——!" Shino quật cường nổi giận gầm lên, chặt đứt tiếng thì thầm tuôn ra từ sâu trong linh hồn, đồng thời xua tan bóng ma đang quanh quẩn trong lòng.
Thở dốc một hơi, hắn giơ cao chiến phủ, dốc sức vung ra một kích về phía trước, chém đám quân Tạp Áo vây quanh thành hai đoạn, rồi tiếp tục gào lớn.
"Vì Ma Vương!! !"
Thật kỳ lạ là sau khi hắn gào một tiếng như thế, cái bóng ma đang xé nát tinh thần của hắn kia thực sự biến mất không thấy đâu.
Máu nóng văng tung tóe trên người, nhưng trong lòng hắn không có chút hoang mang nào.
Đúng như La Viêm suy đoán, hắn bị Hỗn Độn nhắm đến là do mất đi cái neo tinh thần, nói cách khác chính là mất đi tín ngưỡng.
Đã như vậy thì mình sẽ giúp hắn lắp lại cái neo này là được rồi. Vừa hay nơi đây là lãnh địa Ma Vương. Bản thân mình có được thần cách hoàn chỉnh quả thật còn có thể đáp lại lời cầu nguyện của hắn hơn cả Ma Thần.
Đúng lúc quân Ma Vương đang chém giết hăng say với Hỗn Độn, thì Gracq dẫn đầu đại quân thú nhân xông thẳng vào chiến trường hỗn loạn từ chính diện.
Là lực lượng nòng cốt của quân ma vương cũ, đám binh sĩ thú nhân này có sức chịu đựng và độ dẻo dai xuất sắc, chỉ một lần va chạm đã khiến vô số chiến sĩ Tạp Áo ngã nhào.
"Rống ——!"
Gracq gầm lên một tiếng, vung rìu chém nát hàng chục mảnh thịt vụn, đồng thời ánh mắt nhìn thẳng vào Hắc kỵ sĩ đang giơ trường kiếm.
Con kia Hắc kỵ sĩ cũng theo dõi tên gia hỏa nguy hiểm này, thúc giục chiến mã đang bốc lửa dưới thân, vung trường kiếm thẳng hướng hắn! Song nhận chiến phủ và trường kiếm rực lửa va vào nhau, những tia lửa lóa mắt bắn ra giữa tiếng kim loại giao nhau! Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hai bên đã giao chiến qua lại mười hiệp, nhất thời khó phân cao thấp! Ở một bên khác, Vargur phun ra hơi thở lạnh giá dẫn đầu bầy trùng, cũng bám sát phía sau đại quân Thú nhân xông đến rìa chiến trường. Con Sương Giáp Trùng lớn như núi kia không nói một lời thừa thải, chỉ cắm đầu lao thẳng về phía trước, giống như một chiếc xe ben hung hãn đâm tới xé tan chiến trường! Đối diện với con cự thú chiến tranh đột ngột xuất hiện, vô số chiến sĩ Tạp Áo bị sừng của nó húc bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất ở cách đó mấy chục thước! Cùng lúc đó, bầy trùng như thủy triều theo sát bước chân của nó ùa vào, cùng đại quân Hỗn Độn chém giết lẫn nhau. Nhìn con côn trùng khổng lồ như núi, chiến sĩ Tạp Áo phát ra những tiếng gầm thét, dù không sợ hãi nhưng cũng không thể làm gì được nó. Nhưng Vargur vênh váo cũng không đắc ý được lâu. Ngay khi nó hung hăng xông tới, một đám kỵ binh Dực Long bỗng nhiên từ những khe nứt điêu khắc trên mặt đất nối đuôi nhau chui ra! Những con Dực Long giương cánh dài đến năm sáu mét, mặt hình mũi khoan cùng cổ dài nhỏ nhìn từ xa như những lưỡi liềm bay trên trời! Những người cưỡi ngồi dạng chân trên lưng Dực Long nhanh chóng xông tới đỉnh đầu Vargur, như máy bay ném bom ném từ trên không xuống từng đám bình lửa đang cháy. Những bình lửa này ném trúng đầu và lưng Vargur một cách chính xác, ngọn lửa nhanh chóng lan rộng trong nháy mắt bao trùm nửa người hắn, khiến hắn phát ra tiếng kêu rên đau đớn. Thân thể to lớn của nó vặn vẹo, không phân biệt địch ta hất văng những mục tiêu xung quanh. Đồng thời, hơi thở băng sương từ miệng Vargur phun ra, cố gắng dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy. Nhưng đúng lúc này, một sợi xích sắt dài ngoằng bỗng nhiên bắn ra từ trong quân trận Hỗn Độn, như xiềng xích quấn chặt lấy sừng voi trên đỉnh đầu Vargur. Vargur gào lên một tiếng định thoát khỏi xiềng xích trói buộc, nhưng lại phát hiện sợi xích sắt cắm chặt xuống đất không nhúc nhích. Hắn tức giận lập tức nhìn theo sợi xích sắt, chỉ thấy một tên Thực Nhân Ma cao hơn hai mét tay cầm xích sắt đứng đó. Trên bụng hắn đầy mỡ có một vết sẹo khâu dài nửa mét, nhìn từ xa giống như miệng chậu máu đang há ra. Tên Thực Nhân Ma đang nhe răng cười với hắn, ánh mắt như đang nhìn con mồi. Bị tên xấu xí mà nhỏ bé này nhìn bằng ánh mắt đó, Vargur lập tức nổi giận, cắm đầu lao về phía hắn. Nhưng ngoài dự kiến của hắn, tên Thực Nhân Ma lại dùng kế, tay cầm xích sắt giật mạnh đồng thời nhảy lên, mượn lực trực tiếp nhảy lên đầu hắn. Vargur lắc đầu hòng hất hắn xuống, nhưng hắn bám chặt vào xích sắt không hề nhúc nhích, thậm chí còn đưa một tay khác ra nắm lấy chiến nhận đã rỉ sét, hung hăng đâm về phía đầu hắn. "Rống ——!" Vargur phát ra một tiếng kêu đau đớn, uy nghiêm của ma vật Bạch Kim cấp không còn chút gì! Cũng vào cùng thời điểm hắn phát ra tiếng gào thét, Shino · Dragon đột nhiên nhìn thấy thân ảnh đang đứng trên đỉnh đầu hắn, trong mắt lập tức lộ ra ánh nhìn kinh ngạc. Kẻ đó không phải ai khác – Chính là Kasen · Skullcrusher, kẻ đã bị hắn dùng một búa chẻ làm hai! Tên gia hỏa này vậy mà còn sống?! Hắn không nhịn được thốt lên kinh hãi: "Điều này không thể nào!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận