A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 98: Ta hiện tại không phải liền là Tiểu Hạ ba ba sao?

Chương 98: Ta hiện tại không phải là ba ba của Tiểu Hạ sao? "Ta không phải giống ca ca của nàng, căn bản là nàng thân ca ca có được hay không?" Tô Dương cười cười, cũng không hề để ý Dương Tuyết trêu chọc. "Tiểu bảo bối, nàng là kiếp trước thân muội muội của ngươi không sai, nhưng đây là nói về Luân Hồi. Nếu như các ngươi làm giám định DNA, khẳng định không phải quan hệ huynh muội ruột thịt..." "Ách..." Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ. Đúng nha! Luân Hồi chuyển thế xong, chỉ cần không phải một lần nữa trở lại cái nhà này, vậy thì đúng là rất khó có cái gì liên hệ m·á·u mủ. "Lão bà nói cũng đúng, nhưng là ở trong lòng ta, nàng chính là muội muội ruột thịt của ta. Chuyện này, tiểu cô nương đoán chừng tương đối dễ dàng tiếp nhận, như vậy bước kế tiếp liền từ chỗ nàng bắt đầu đi." "Ừ, lão c·ô·ng nói phải, lão bà toàn lực ủng hộ ngươi!" "..." Hai người nói chuyện, rất nhanh liền đến trước tiệm cơm đã đặt trước...
Vào phòng ngồi xuống, Dương Tuyết cùng nữ nhi gọi điện thoại. "Alo? Mẹ..." "Tiểu Hạ, ca phẫu thuật của mẹ Bình Bình hết thảy thuận lợi chứ?" "Vâng, ca phẫu thuật vẫn rất thuận lợi, con với Bình Bình mới vừa ở cạnh b·ệ·n·h v·i·ệ·n tìm một nhà nhà ngh·ỉ, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, mệt c·h·ế·t con." Trong giọng nói Dương Hạ lộ rõ vẻ mệt mỏi. Một đêm không ngủ, lại một mực kiên trì đến bây giờ, không mệt mới lạ chứ! "Tốt tốt, bảo bối mau đi ngủ đi, tiền đủ không? Có cần mẹ chuyển thêm cho con một chút không?" Nữ nhi từ nhỏ đã chưa từng chịu khổ gì, cũng không có một mình đi xa nhà. Cho nên Dương Tuyết vẫn là vô cùng đau lòng! "Tạm thời không cần đâu mẹ, nếu như cần con sẽ xin ngài sau. Ha... Mẹ, con đi tắm cái, mệt c·h·ế·t con." Nói xong, Dương Hạ đ·á·n·h một cái ngáp thật dài. Xem ra, nha đầu này x·á·c thực rất mệt. "Đi đi bảo bối..." Rất nhanh, hai người liền kết thúc cuộc nói chuyện. Bên này, Tô Dương cũng đã gọi món xong...
"Đinh đinh đ·o·àng đ·o·àng..." Hai người đang ăn cơm, điện thoại của Tô Dương vang lên. Nguyên lai là lão mụ gửi tới yêu cầu gọi video. "Oa... Đại tỷ, chị... Chị ăn mặc xinh đẹp như vậy!" Video vừa kết nối, Tô Dương liền ngây ngẩn cả người. Lão mụ mặc bộ quần áo mới Dương Tuyết chuẩn bị cho bà lần trước, chải kiểu tóc mới... Giống như lập tức trẻ ra 10 tuổi vậy! "Ha ha ha..." "Đại tỷ của ngươi t·h·i·ê·n s·i·n·h l·ệ c·h·ấ·t thôi, không cần trang điểm cũng đã rất xinh đẹp rồi." "Tỷ tỷ tốt..." Dương Tuyết thấy thế, cũng nhanh lên ghé đầu lại. Kh·á·c·h khí chào hỏi lão mụ của Tô Dương. "Tiểu Tuyết tốt, vẫn là con dâu của ta xinh đẹp nhất... Con trai Dương Dương của ta mắt nhìn và vận khí coi như không tệ, ha ha..." "Vẫn là tỷ tỷ xinh đẹp nhất, nhìn ngài và Tô Dương thật giống hai tỷ đệ." Dương Tuyết nhìn bà bà tương lai, t·r·o·n·g m·i·ệ·n·g không ngớt lời khen. Thật đừng nói, lúc còn trẻ lão mụ Tô Dương, nhất định là một đại mỹ nữ tuyệt sắc! Cho dù hiện tại, cũng hương vị tràn đầy, phong vận vẫn còn! "Ha ha ha... Vẫn là con dâu của ta biết nói chuyện nhất. Đúng rồi Tiểu Tuyết, con cùng Dương Dương khi nào có thể về nhà một chuyến? Tỷ tỷ nhớ con..." "Tỷ tỷ, vậy cuối tuần sau chúng con về nhé, chúng con sắp xếp lại mấy việc trong tay." "Tốt tốt, không sao... Cũng không cần quá gấp. Con dâu của ta thật xinh đẹp... Tỷ tỷ thật sự là càng nhìn càng ư·a t·h·í·c·h." "Đại tỷ, dạo này con với Tiểu Tuyết rất bận, chờ khoảng một tuần bận xong việc... Chúng con sẽ về một chuyến." "Được rồi con ngoan..." "..." Ba người hàn huyên một hồi, rất nhanh cũng kết thúc cuộc nói chuyện. Dù sao hai bên đều đang ăn cơm. "Lão c·ô·ng, em muốn anh đút em..." Dương Tuyết ngồi bên cạnh Tô Dương, gác đôi chân dài trực tiếp lên đùi Tô Dương. "Được thôi lão bà... Thế nhưng là em muốn anh đút chỗ nào?" "Phụt..." "Tiểu bảo bối, có phải chị làm hư em rồi không? Anh còn hỏi đút chỗ nào... Nhanh, em muốn uống canh ngọt này, anh dùng thìa đút em đi." Dương Tuyết cười b·ó·p l·ồ·n·g n·g·ự·c Tô Dương một chút, sau đó chỉ vào miệng nhỏ của mình. "A nha... Hiểu rồi! Ha ha ha..." Tô Dương nhịn không được cười ha ha, đưa tay nâng bát canh lên, uống một ngụm lớn. Sau đó trực tiếp hôn về phía miệng nhỏ của nàng. "Ngô..." Cho ăn cơm đương nhiên là dùng phương thức này tốt nhất... Dùng thìa quá phiền toái! Nhìn thấy động tác của Tô Dương, Dương Tuyết trong nháy mắt liền biết ý của hắn. Thế là vô cùng phối hợp rúc vào trong l·ồ·n·g n·g·ự·c hắn. Uống từng ngụm nhỏ canh ngọt hắn dùng miệng đưa tới, tr·ê·n mặt tràn đầy dáng tươi cười ngượng ngùng. Tâm thần cũng t·h·e·o đó chậm rãi nhộn nhạo. Cảm xúc cũng từng bước một bị khơi dậy...
Uống xong canh ngọt, tiện thể vừa nóng hôn một trận. Hôn đến tận khi sắc mặt Dương Tuyết phấn hồng, hô hấp dồn d·ậ·p, tim đ·ậ·p rộn lên... "Lão c·ô·ng, chúng ta về nhà thôi..." Người khác ăn cơm là để n·h·é·t đầy b·ụ·n·g, hai người họ ăn cơm lại có thêm một mục tán tỉnh. Đợi hai người ăn gần xong, Dương Tuyết liền k·é·o tay Tô Dương, chuẩn bị nhanh về nhà. Tuổi tác như lang như hổ... Dù sao cũng phải làm chút chuyện giống hổ lang, vậy mới xem là bình thường. "Được được, đi... Về nhà về nhà." Nhìn gương mặt xinh đẹp phấn hồng của Dương Tuyết, ánh mắt e lệ... Tô Dương không khỏi tâm thần một trận xao động. Bà lão này... Xem ra lại phải hảo hảo bồi một phen! Phụ nữ ở độ tuổi này x·á·c thực lợi h·ạ·i! Rất nhanh... Hai người liền rời khỏi tiệm cơm, lái xe nhanh c·h·ó·n·g về nhà... "Tiểu bảo bối, có muốn làm ba ba không?" Dương Tuyết đưa tay nắm l·ồ·n·g n·g·ự·c Tô Dương một cái, sắc mặt x·ấ·u hổ hỏi. "Muốn a..." Tô Dương nghe vậy không khỏi sững sờ, quay đầu nhìn thoáng qua. "Hiện tại ta không phải là ba ba của Tiểu Hạ sao?" "Ừ... Đúng vậy a lão c·ô·ng, Tiểu Hạ x·á·c thực nên gọi anh là ba ba, chỉ là... Hai người trước kia là anh em, đoán chừng nàng ngại la như vậy, lão c·ô·ng bỏ qua cho được không?" "Đương nhiên không để ý a... Hiện tại nàng thỉnh thoảng gọi ta thúc thúc rất ngoan..." Tô Dương cười gật đầu, đối với việc Dương Hạ gọi hắn là gì, hắn thật sự hoàn toàn không để ý. Gọi Lão t·h·i·ế·t cũng được, thúc thúc cũng tốt, ba ba cũng được... Đều được hết. "Vậy anh không muốn một đứa con ruột sao?" "Muốn! Đương nhiên muốn chứ!" Nghe vậy, hai mắt Tô Dương trong nháy mắt toát ra ánh sáng! Cái này cái này... Lời nói của Dương Tuyết, đơn giản khiến hắn có chút bất ngờ! "Phụt... Biết ngay anh là muốn mà, bất quá anh phải học tập cho giỏi, sớm giúp lão bà xử lý một số việc của c·ô·n·g t·y thì mới được." "Được được! Em nhất định sẽ học tập thật giỏi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận