A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 68: Nhỏ giọng một chút, đừng để mụ mụ ngươi nghe được

Chương 68: Nhỏ giọng một chút, đừng để mụ mụ ngươi nghe được. "Dương Hạ, ta nhìn tình trạng của ngươi bây giờ, so với trước đó rõ ràng càng giống con gái...... Ân, không tệ không tệ! Giáo hoa trường chúng ta, ta thấy cũng chỉ đến thế thôi." Tô Dương đứng ở một bên, hứng thú nhìn hai mẹ con. Nha đầu này ăn mặc như vậy, vẫn là rất hợp. Thật không biết ngày mai lúc đi học, bạn học cùng lớp cùng lão sư sẽ có vẻ mặt như thế nào đâu? "Xì..." Dương Hạ nhỏ giọng lầm bầm một chút, trong lòng vẫn có chút buồn bực. Nếu như không phải vì Tu Bình Bình, nàng mới không muốn thế này đâu! Mặc quần áo con gái, bóp cổ họng nói chuyện, đi đường còn phải lắc lư trái phải... Thật sự là khó chịu! "Đó là đương nhiên, nữ nhi bảo bối của ta vốn chính là một cô nương xinh đẹp, chỉ cần trang điểm một chút, vậy khẳng định là cấp giáo hoa..." Dương Tuyết mỉm cười nhìn nữ nhi, rồi tiếp lời Tô Dương lại tán dương nàng một trận. "Mẹ, ta đói..." "Được rồi bảo bối, mụ mụ lập tức đặt vài món ăn, chúc mừng một chút! À... Tô Dương, ngươi muốn ăn cái gì, cũng nói với tỷ tỷ một tiếng?" Nữ nhi biến hóa lớn như vậy, đúng là đại hỉ sự, đáng giá chúc mừng! Nói rồi, nàng quay người nhìn về phía Tô Dương, theo thói quen suýt chút nữa gọi thành lão c·ô·ng. Dù sao có nữ nhi ở đây, hay là không tiện xưng hô Tô Dương như vậy trước mặt nàng. "Không có việc gì, nhìn Dương Hạ t·h·í·c·h ăn gì thì gọi món đó, ta sao cũng được." Tô Dương lắc đầu, cười chỉ chỉ Dương Hạ. Nha đầu này bây giờ thế này, đơn giản còn giống con gái hơn cả con gái. Hắn có chút không tiện gọi nàng là anh em Lão t·h·iết các kiểu. Lại nói th·e·o cùng Dương Tuyết giao lưu sâu hơn, cũng càng ngày càng cảm thấy đây cũng là nữ nhi của mình. Tương đương với nói, cảm giác về nữ nhi càng ngày càng nhiều, cảm giác về anh em càng ngày càng ít. Trước kia có thể kề vai s·á·t cánh, hoàn toàn không coi nàng là con gái, thậm chí quên mất nàng là con gái. Hiện tại cảm giác x·á·c thực khác biệt rất lớn so với trước kia. "Nhìn xem, thúc thúc của ngươi thương ngươi thế kia kìa... Tốt, mụ mụ gọi vài món ăn." Dương Tuyết nói, buông tay đang lôi k·é·o nữ nhi ra, cười híp mắt quay người hướng phòng ngủ đi lấy điện thoại di động. "Tô Dương, lại đây..." Dương Hạ cùng Tô Dương vẫy vẫy tay, quay người hướng phòng của mình đi đến...
"Thế nào Dương Hạ, tiến triển rất thuận lợi?" Th·e·o Dương Hạ tiến vào phòng, Tô Dương đặt m·ô·n·g ngồi ở trên ghế trước máy vi tính. Sau đó xoay ghế nhìn về phía nàng, nhìn từ trên xuống dưới. "Ác Tào! Sao ngươi đến Lão t·h·iết cũng không gọi ta nữa?" Dương Hạ nhìn Tô Dương, đưa tay lên đầu hắn cào loạn mấy lần. Chốc lát, tóc liền rối bời. Mà thanh âm của nàng lại khôi phục thành giọng nam. "Xuỵt..." Tô Dương giật mình. Nha đầu này, chuyển đổi âm thanh nam nữ nhanh thế sao?! "Nhỏ giọng một chút, đừng để mụ mụ ngươi nghe được..." Nói rồi, Tô Dương hướng phía cửa nhìn thoáng qua. Dương Tuyết thấy nữ nhi chuyển biến, hiện tại vui mừng d·ị· ·t·h·ư·ờ·n·g. Nếu như chợt nghe thấy thanh âm lại chuyển về, trong lòng khẳng định sẽ sinh nghi. "Ta trang con gái trước mặt người khác thì thôi đi, trước mặt ngươi ta cần gì phải giả bộ?! Ác Tào... Ngươi làm sao thế anh ta của họ chắc? Không lẽ ngươi thật coi ta là con gái? Ta lạy..." "Ngươi nhìn ánh mắt kia của ngươi kìa, vừa vào nhà liền dò xét ta... Ác Tào! Ta là đàn ông! Không hứng thú với đàn ông!" Dương Hạ cố ý nói nhỏ, bực bội ngồi ở trên một chiếc ghế khác. "Được rồi được rồi... Sau này khi nào riêng hai ta, ta vẫn gọi Lão t·h·iết là được." Tô Dương nhịn không được cười. Hắn dò xét Dương Hạ, bất quá chỉ vì hiếu kỳ thôi! Trước kia ăn mặc giản dị nhìn không ra là con gái, hiện tại à... Đơn giản còn nữ tính hơn cả con gái! Trước sau khác biệt lớn như vậy, tự nhiên rất ngạc nhiên. "Hừ! Vậy còn được... Sau này hai ta khi riêng với nhau, ta vẫn như trước kia, còn trước mặt người ngoài ta giả bộ làm con gái. Nếu không, thật sự là nghẹn c·hết ta!" "Được được, không có vấn đề, bất quá trước mặt mẹ ngươi thì đừng lộ bản chất." "Biết rồi yên tâm đi, kỳ thật trang con gái cũng rất đơn giản thôi." "Ối dồi... Ngươi vốn là con gái còn gì?" "Đừng có nói mò, ca là đàn ông! Đàn ông biết không?!" "..." Lời Dương Hạ nói, để Tô Dương cạn lời. Bây giờ là thời đại cần chứng cứ, ngươi không có những thứ tiêu chuẩn của đàn ông, vậy thì không thể coi là đàn ông được, hiểu không?! "Thôi thôi... Không nói nữa, đến đây Lão t·h·iết... Để ta đ·á·n·h một hồi game!" Nói rồi, Dương Hạ đứng dậy đổi chỗ ngồi cho Tô Dương, sau đó mở máy tính lên. Thần thái kia cùng động tác còn có thanh âm, đều khôi phục bộ dáng lúc trước. Cứ như là một bộ dạng giả gái...
Nhìn Dương Hạ chơi game chuyên chú như vậy, Tô Dương không tiếp tục chờ lâu, thế là đứng dậy rời khỏi phòng nàng. Giả bộ một ngày "con gái" nàng x·á·c thực rất khổ cực, vậy thì chơi game thả lỏng một chút đi. Còn việc có thể biến thành "con gái" thật sự hay không thì xem tiến triển sau này. "Lão c·ô·ng, tới đây..." Tô Dương trở lại phòng ngủ, p·h·át hiện Dương Tuyết đang ngồi dựa vào trên g·i·ư·ờ·n·g, ánh mắt có chút buồn ngủ mệt mỏi. "Ngoan ngoãn lão c·ô·ng, ta có chút buồn ngủ rồi nè... Rất muốn để cho ngươi ôm ta ngủ sớm một chút." Tô Dương ngồi ở bên g·i·ư·ờ·n·g, nàng đem thân thể mềm n·h·ũn nhích lại gần. Thanh âm cũng ngọt ngào dính lấy... Cực kỳ ôn nhu. "Lát ăn cơm tối, chúng ta sẽ nghỉ ngơi sớm một chút... Ba!" Cảm thụ được thân thể trong n·g·ự·c mềm mại thơm tho, tham lam ngửi mùi hương ngọt ngào thành thục của nàng, Tô Dương nhất thời tâm thần hoảng hốt. "Lão c·ô·ng ngoan tinh lực tốt quá đi..." "Đương nhiên rồi, vì lão bà... Về sau ta nhất định sẽ hảo hảo rèn luyện thân thể." "Phì..." Nghe lời Tô Dương nói, Dương Tuyết nhịn không được thẹn thùng bật cười. Sau đó hai bàn tay nhỏ bé cũng có chút không nghe lời. "Tiểu bảo bối của ta đối xử với lão bà thật tốt, ha... Lão c·ô·ng, ta nghỉ ngơi trước một chút, đồ ăn tới thì gọi ta là được." Dương Tuyết nói, ngáp một cái thật dài, rồi rụt người xuống, nằm vào trong chăn. Mà bàn tay nhỏ của nàng vẫn dắt tay Tô Dương. Hai mắt đã nhắm lại, gương mặt có chút ửng hồng ngượng ngùng. Tô Dương cũng cởi giày quay người dựa vào nằm ở trên g·i·ư·ờ·n·g, tùy ý nàng ôm chân hắn ngọt ngào đi ngủ. Nhìn gương mặt tuấn mỹ phiêu dật thành thục xinh đẹp của Dương Tuyết, mái tóc dài... Nhất thời, Tô Dương có chút tâm thần rối loạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận