A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 258: nha đầu, mụ mụ ngươi ngã bệnh

Chương 258: Nha đầu, mẹ ngươi bị bệnh“Lão bà, đi chậm một chút, đi chậm một chút......từ nay về sau, ta nhất định phải mang giày đế bằng, được không, một chút cũng không mang theo.” Từ bệnh viện đi ra, Tô Dương cẩn thận từng li từng tí kéo tay Dương Tuyết, vừa đi vừa nói. “Ừ, tốt lão công, kỳ thật mang đế bằng thoải mái hơn.” “Đương nhiên rồi......”“Đúng rồi lão công, về sau giặt quần áo nấu cơm đều giao cho ngươi có được không?” Dương Tuyết ôn nhu cười cười, quay đầu nhìn Tô Dương, mắt cũng nháy nha nháy. “Nhất định rồi! Về sau lão công ôm hết tất cả việc nhà! Đúng rồi......về sau chúng ta không cần mua đồ ăn ở tiệm cơm, ta bảo lão mụ làm sớm, gần tan việc ta đi lấy.” Dù sao Tô Dương cũng phải tranh thủ thời gian học tập, thậm chí còn tham gia một chút hội nghị trọng yếu, cũng rất bận. Cho nên nếu tự mình chạy về nhà nấu cơm, thời gian khẳng định tương đối gấp. Để lão mụ (kiếp trước) nấu cơm, vậy chắc chắn là thích hợp nhất. Mấu chốt là trình độ nấu cơm của hắn thực sự kém một chút. Nếu đại tỷ biết tin con dâu có thai, cẩn thận không khéo sẽ đến ngay thôi. Dù sao đại tỷ còn trẻ, tinh lực cũng tốt, trù nghệ cũng tốt hơn một chút......nếu nàng đến, Tô Dương chắc chắn sẽ thoải mái hơn. “Ừ, tốt, ta thấy như vậy cũng rất tốt.” Dương Tuyết nghe vậy, không khỏi gật gật đầu. “Vậy......”“Ngoan lão công, vậy về sau có phải ngươi sẽ càng nghe lời lão bà hơn không? Lão bà mang thai rồi......không chừng sẽ sai bảo đủ thứ việc cho ngươi làm.” “Nhất định phải nghe lời chứ ạ!” Tô Dương không chút do dự, dùng sức gật đầu. Đùa à! Hiện tại người yêu là phụ nữ có thai! Nhất định phải nghe lời nàng! Sai bảo hắn làm gì thì làm cái đó! Sai bảo hắn làm ở đâu thì làm ở đó! “Ừ, ta biết bé con của ta ngoan nhất......ta đọc sách thấy, phụ nữ mang thai đôi khi tính tình không tốt......”“Yên tâm đi lão bà, mặc kệ tính tình ngươi thế nào, ta nhất định sẽ nghĩ cách để ngươi vui vẻ, tuyệt đối không nói với ngươi một câu nặng lời!” “Phốc phốc......” Nghe Tô Dương nói, Dương Tuyết nhịn không được xấu hổ bật cười. Lão công bé nhỏ này...... Thật ngoan! Thật sự là không giống bình thường! Nàng từng cùng khuê mật trò chuyện phiếm mới biết, lão công của các nàng ít nhiều đều có vấn đề ở các mặt. Có người ra ngoài tìm Tiểu Tam, có người ở nhà động tay động chân với lão bà...... So sánh thì, Tô Dương đơn giản là tuyệt thế hảo lão công cấp quốc bảo! Hơn nữa...... Còn đẹp trai, tràn đầy sức sống như vậy! ...... “Đinh Linh Linh......” Hai người vừa lên xe, còn chưa khởi động, điện thoại Tô Dương đã vang lên. “A, là con gái ta gọi.” Tô Dương lấy điện thoại ra xem xét, quay đầu nhìn Dương Tuyết, sau đó nghe máy, ấn cả loa ngoài. “Alo? Nha đầu.” “Thúc, sao giờ này còn chưa đi làm? Có phải ngủ nướng không? 'Xuân tiêu nhất khắc trị giá ngàn vàng' quả thực không sai, nhưng bây giờ cũng gần trưa rồi, nên học tập chứ?” “Khụ khụ khụ......” Tô Dương nghe vậy, ngượng ngùng cười. Nắm tay nhỏ của Dương Tuyết. Ngay cả Dương Tuyết, sau khi nghe con gái nói cũng lộ vẻ xấu hổ giận dữ. Nha đầu này...... Sao có thể ăn nói lung tung với chú như thế?! “Nha đầu, ta và mẹ ngươi vừa ra viện, đang chuẩn bị về nhà.” “A?!” “Con nói gì?! Hai người đi bệnh viện?! Có phải mẹ con bị bệnh không? Có nghiêm trọng không?!” “Ừm......” Nghe giọng đầy lo lắng của Dương Hạ, Dương Tuyết và Tô Dương đều lặng lẽ cười. Nha đầu này, ngược lại là thật hiếu thuận. Nghe nói đến bệnh viện là cuống cả lên. “Đúng đó nha đầu, hơi nghiêm trọng, đoán chừng......mẹ con thể trọng sẽ tăng tương đối nhanh.” Tô Dương nín cười, nháy mắt với Dương Tuyết. Rõ ràng là hắn muốn trêu chọc Dương Hạ một chút. “A?!” “Đây là bệnh gì?! Không thể nào......mẹ con quản lý dáng người vẫn luôn tốt, sao lại bị bệnh tăng cân nhanh? Cái này cái này......Chú, mẹ con giờ có khó chịu lắm không?!” “Cũng tàm tạm, ta thấy dường như nàng không có vẻ gì không vui.” Tô Dương vừa nói, vừa nhẹ nhàng nắm tay nhỏ của Dương Tuyết. “Ừm......” “Chú ơi, nếu mẹ con mà béo ú, biến dạng......chú có bỏ rơi mẹ không? Con nói trước nha, nếu chú dám thế, con không tha cho chú đâu!” “Khụ khụ khụ.....” Tô Dương nghe vậy suýt nữa cười thành tiếng. Nha đầu này...... Cũng không tệ! Đối với mẹ thật là hiếu thuận! “Nha đầu, con nói gì thế? Đừng nói bậy......mẹ con dù có biến thành 400 cân, trong mắt ta vẫn xinh đẹp nhất được không?” “Tê......” Vừa dứt lời, lưng Tô Dương bị Dương Tuyết véo một cái. Cái lão công này...... Toàn nói mò, sao lão bà ta lại biến thành 400 cân chứ?! Kinh khủng biết bao! “Hừ! Thế còn nghe được! Mau nói cho con biết, mẹ con bệnh gì? Có cách gì chữa không? Bác sĩ bảo sao?” Nghe Tô Dương bày tỏ thái độ, Dương Hạ vẫn hài lòng. Tiếp đó, nàng liên tục hỏi. “Chờ chúng ta về đi, mẹ con nói buổi trưa còn cuộc họp, đợi ta về sẽ nói tỉ mỉ với con, được không?” Tô Dương nhìn giờ, không muốn nói thật ngay. Chuyện này...... Dù sao cũng phải lợi dụng một chút, để Dương Hạ gọi ba ba! “Được được! Thế con cúp máy nha......hai người mau về đi.” Nói rồi, Dương Hạ dứt khoát cúp máy. “Ha ha ha......” “Phốc phốc......” Tắt điện thoại rồi, hai người nhịn không được đều bật cười. “Oành......” Sau đó là tiếng động cơ ô tô vang lên, xe chậm rãi rời khỏi bệnh viện....... “Lão công ngoan của em, anh nghịch ngợm quá.” Dương Tuyết tựa vào ghế phụ, vuốt ve mặt Tô Dương. Trong mắt lộ ra ý cười khó tả. Ai...... Ước gì con gái cũng tìm được bạn trai tốt như vậy. Nếu con cũng có tiểu soái ca thương yêu, vậy ta làm mẹ sẽ thật hài lòng. “Ha ha ha......”“Tuy ta và Tiểu Hạ là cha con, nhưng chúng ta là bạn tốt, trêu chọc nàng, để nàng vui một chút, chẳng phải cũng rất tốt sao.” “Dạo này Bình Bình về nhà, ta thấy con gái có chút buồn rầu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận