A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 146: xem ra Tu Bình Bình thật khả năng đáp ứng nàng?!

Chương 146: Xem ra Tu Bình Bình thật sự có khả năng đồng ý nàng?!
"Xí, có cái gì không có ý tứ để nói...... ta thế nhưng là trai thẳng chính hiệu!"
"Chính là...... Chính là cái bước cuối cùng kia, mặc dù vẫn chưa hoàn thành...... nhưng nàng về cơ bản đã đồng ý ta rồi."
Dương Hạ nói, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc tự hào.
"Đồng ý ngươi? Ý gì......?"
"Chính là lúc chúng ta ở cùng nhau, nàng gọi ta là lão c·ô·ng đó."
"Hả?!"
"Hả cái gì? Ta nói thật đấy...... nếu đều gọi ta như vậy, chẳng phải là đã đồng ý ở bên nhau sao?"
Dương Hạ đưa tay vỗ vai Tô Dương, lộ ra vẻ dương dương đắc ý.
"Ách......"
Tô Dương nghe vậy, không khỏi kinh ngạc.
Xem ra Tu Bình Bình thật có thể đã đồng ý nàng rồi.
Bằng không sao có thể gọi nàng là "Lão c·ô·ng" chứ?!
Chẳng lẽ hai người thật sự thành Lạp Lạp rồi?!
"Hình như là ý này đó...... chỉ là ta không hiểu nhiều, không biết những chuyện này. À mà...... Ngươi nói bước cuối cùng, là nói cái gì? Ta không rành lắm......"
"Xí, ngốc thật!"
Dương Hạ liếc xéo Tô Dương một cái, trong ánh mắt ẩn ẩn lộ ra một tia đáng thương.
Lão t·h·iết này cùng lão mụ ở chung lâu như vậy rồi, lẽ ra phải biết hết chứ.
"Nam nhân cùng nữ nhân ở chung, ngươi nói bước cuối cùng là cái gì?"
"Đương nhiên là......"
Tô Dương nói, trực tiếp vỗ vỗ tay.
Không phải là xâm nhập giao lưu sao...... Chuyện giữa đôi nam nữ này, hắn đương nhiên rất rõ!
"Xem ra ngươi cũng không phải là không hiểu gì cả, vậy ta với Bình Bình...... bước cuối cùng cũng là cái này, chỉ là bây giờ nàng còn chưa có đồng ý ta thôi. Ta biết ngươi không hiểu những chuyện kiểu hai cô gái với nhau...... Vậy đi, lát ta p·h·át cho ngươi một cái phim, ngươi xem thử là hiểu."
Hiển nhiên, Dương Hạ không muốn tự mình giải t·h·í·c·h loại chuyện này.
Dù sao hiện tại video giáo dục kiểu này rất nhiều, tìm thêm xem thử là tự khắc minh bạch thôi.
"Ách...... được thôi."
Tô Dương ngượng ngùng cười cười, không tiếp tục hỏi nữa.
Đề tài này quá mẫn cảm, không t·h·í·c·h hợp hàn huyên nhiều.
Mấu chốt là quan hệ của hai người bọn họ hơi phức tạp, không tiện nói sâu về mấy chủ đề kỳ quái này.
"Chắc sắp thôi, với tình hình này thì chắc hai người sẽ sớm thật sự ở bên nhau thôi."
"Ừ, đương nhiên rồi......"
Dương Hạ cười cười, rồi vui vẻ đứng dậy.
"Thôi thôi, không tán gẫu nữa...... Chúng ta về thôi."
"Ừ, về thôi."
Tô Dương gật đầu, rồi đứng dậy theo.
Rất nhanh...... Hai người trước sau đi ra khỏi phòng họp nhỏ của bộ phận m·ạ·n·g lưới.......
Sau khi về lại chỗ, Tô Dương ngồi xuống ghế, lấy điện thoại ra nhắn tin cho tiểu muội Tô Hân.
"Muội muội, cha mẹ định khi nào chuyển nhà?"
Giờ đã về từ quê, phải nhanh chóng xác nhận chuyện của cha mẹ ở kiếp trước thôi.
Một lát sau...... Tin nhắn của tiểu muội trả lời.
"Ca ca, còn chưa chuyển đâu, họ nói muốn chờ anh về, nhưng nhà mới thì nệm, nồi bát các thứ đều mua đủ rồi. Lúc nào cũng có thể dọn qua."
"Anh với tẩu t·ử về rồi, em đang ở đâu đấy muội muội?"
"Em đến bộ p·h·ậ·n t·h·iết kế đi làm rồi anh, hắc hắc......"
"À, đúng đúng đúng, ha ha ha...... anh quên mất."
Tô Dương nhịn cười không được, trong đầu hiện ra dáng vẻ khả ái của muội muội.
"Muội muội, trưa nay cùng anh với tẩu t·ử ăn cơm đi?"
"Anh à, em cùng Dương Hạ và Tu Bình Bình ăn chung, ba đứa em hẹn rồi, hắc......"
"À, vậy thôi......"
Muội muội với hai người kia thân thiết như vậy cũng tốt.
Dù sao em ấy cũng là tiểu cô của Dương Hạ, không lo bị ai bắt nạt.
"Hai ngày này em nói chuyện với cha mẹ xem, bảo họ thu xếp thời gian, cả nhà mình cùng nhau đến, rồi nấu bữa cơm."
"Ok anh, em nhắn tin cho mẹ liền, đợi họ quyết định thời gian em báo anh (vui vẻ)."
"Ừ, tiểu muội......"
Tô Dương nhắn xong, cất điện thoại.
Thời gian vô tình trôi đến 11:30.
"Lão t·h·iết, tao đi tìm Bình Bình với tiểu cô đây."
"Ừ...... đi đi."
Chưa đến giờ tan tầm, Dương Hạ đã vỗ nhẹ vai Tô Dương, rồi lén lút chuồn.
Tô Dương thì không đi sớm như vậy......
Dù lòng rất nhớ Dương Tuyết, nhưng vẫn định học thêm một lúc.
Thời gian từng giây phút trôi qua...... Gần 12 giờ, Tô Dương định rời khỏi c·ô·ng vị thì nh·ậ·n được tin nhắn của Dương Tuyết.
"Bé cưng, đến ăn cơm thôi......"
"Biết rồi bà xã, tới liền."
Nhìn tin nhắn, Tô Dương nhịn cười không được, trong đầu hiện ra thân ảnh thơm mềm của nàng.
Thế là đứng dậy, rời khỏi c·ô·ng vị.
Không bao lâu...... Hắn đến văn phòng của Dương Tuyết.......
"Lão c·ô·ng, Tiểu Hạ với tiểu muội sao không qua đây?"
"Không sao đâu bà xã...... Giờ ba người họ chơi rất thân, cứ để họ đi. Như vậy đỡ làm phiền hai đứa mình......"
"Nói vậy mấy đứa cũng hiểu chuyện đó, phốc phốc......"
Đến phòng làm việc, bỏ việc ăn cơm sang một bên, cứ ôm nhau hôn một trận đã rồi tính.
Nói...... Dương Tuyết ôm cổ Tô Dương, trực tiếp cưỡng hôn hắn.
Một tay khác ôm c·h·ặ·t eo hắn.
"Bé cưng......"
"Đi quê hai ngày nay, em vui lắm...... Nhưng vừa về tới nhà, lại thấy hơi hụt hẫng."
"Bà xã, hay là tối nay chúng ta tan làm sớm rồi đi nhà ngh·ỉ?"
Sao đây nhỉ?! Hay là tìm cách ra ngoài ở đi?!
"Vẫn là từ từ rồi tính, mấy ngày nữa em định đi c·ô·ng tác...... lúc đó mình cùng đi, như vậy sẽ thoải mái hơn."
"Thật hả?! Vậy thì tốt quá!"
Tô Dương nghe vậy, mắt sáng lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận