A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 405: ta tiểu soái ca, ngươi chừng nào thì tới tìm ta đâu?

Chương 405: Tiểu soái ca của ta, khi nào thì ngươi đến tìm ta đây?
Chớp mắt lại qua mấy ngày. Tô Dương cùng Dương Hạ cũng đến thời gian cuối cùng phải rời trường. Trong sân trường đâu đâu cũng thấy các bạn học đang rời đi, lôi kéo vali hành lý, cẩn thận từng bước một, trong lòng tựa hồ tràn đầy tiếc nuối.
"Thanh xuân khó quên ấy, chúng ta gặp nhau, chúng ta ly biệt, hết thảy đều không khỏi người......"
"Phốc phốc......"
"Sao thế Tô Dương? Thi Hưng đại phát à?"
"Ha ha, không có, không có......"
"Đi thôi, dù sao ta cũng không có cảm giác gì, buổi chiều ta còn có hội nghị muốn mở đấy."
Dương Hạ đưa tay lôi kéo cánh tay Tô Dương, bước nhanh đi tới bãi đậu xe. Hai người cũng không ở lại trường, tự nhiên trong ký túc xá cũng sớm đã không còn đồ đạc của hai người. Dễ dàng, lái xe con liền có thể trở về.
"Dương Hạ, chờ ta một chút......"
Hai người chính bước nhanh đi tới, phía sau bỗng nhiên chạy tới một cậu con trai, thở hồng hộc.
"Ừ?"
Dương Hạ dừng chân quay đầu, không quen biết.
"Bạn học, ngươi có chuyện gì không?"
"Dương Học Tỷ, ngài khỏe, ta là Vương Cương năm nhất, ta có thể làm quen với ngài không? Cho ngài......"
Cậu con trai thở hổn hển, cầm trong tay một phong thư, có chút ngượng ngùng muốn đưa cho Dương Hạ.
" "
Tô Dương thấy thế, không khỏi cười khẽ. Không cần đoán cũng biết, học đệ này tuyệt đối cũng muốn theo đuổi Dương Hạ.
"Muốn đuổi theo ta?"
Dương Hạ thần sắc thanh lãnh, thanh âm cũng rất thanh đạm.
"Đúng vậy, học tỷ, nhà ta chính là người bản địa Giang Thành, nhà làm về khai thác khoáng sản......"
"Dừng lại!"
Dương Hạ nói, khẽ vươn tay liền khoác lên cánh tay Tô Dương.
"Đây là lão c·ô·ng của ta, chúng ta đều đã kết hôn, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, gặp lại!"
"......"
Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ. Xú nha đầu này, ngươi lại lấy ta làm tấm mộc! Hơn nữa còn nói là lão c·ô·ng ngươi! Thật là......
"Học tỷ, ta đã nghe nói, hắn gọi Tô Dương...... là trưởng bối của ngươi, ngươi đừng gạt ta."
"Ách......"
Dương Hạ nghe vậy, không khỏi sững sờ. Ta đi! Quan hệ của hai người đã lan truyền trong trường học rồi sao?! Bằng không sinh viên năm nhất sao có thể biết?!
"Xin lỗi Vương đồng học, ta đã có bạn trai, gặp lại."
Dương Hạ căn bản cũng không dừng bước, mà lại đi càng nhanh hơn. Đến mức Tô Dương cũng phải đi nhanh mới có thể theo kịp. Vừa rồi nam sinh sững sờ nhìn theo hai người rời đi, không khỏi bất đắc dĩ gãi đầu một cái. Quả nhiên...... Đại tỷ tỷ hoa khôi số một này thật đúng là khó theo đuổi mà!
......
Không bao lâu, hai người liền lái xe rời đi trường học.
"Nha đầu, tiểu tử này gan lớn lắm, sao không cho người ta một cơ hội? Ha ha ha......"
"c·ắ·t, ta mới không t·h·í·c·h."
"Tốt, tốt, Dương Tổng của chúng ta ưa t·h·í·c·h tiểu s·o·á·i ca nhỏ hơn ngươi 10 tuổi trở lên có phải hay không?"
"Đúng đấy, bạn trai ta còn đang học tiểu học hoặc là nhà trẻ, ta muốn chờ hắn lớn lên, ha ha ha......"
Dương Hạ nói, nhịn không được bật cười.
"Nha đầu, kỳ thật có thể gặp được đối tượng động tâm là tốt rồi, tuổi tác lớn hơn hay ít hơn một chút kỳ thật không quan trọng. Không nhất định cứ phải giống như ta và mẹ ngươi. Tình yêu nhiều khi không liên quan đến tuổi tác."
Tô Dương nghe Dương Hạ nói, không khỏi khẽ lắc đầu. Vì không để cho con gái hối h·ậ·n, cho nên hắn vẫn kiên nhẫn giải t·h·í·c·h.
"Vào năm nhất đại học, lúc ngươi còn chưa thấy mụ mụ trước kia, chẳng phải ngươi đã nói ngươi t·h·í·c·h nhất tỷ tỷ lớn tuổi hơn sao?"
"Ách......"
"Đúng đấy, ta sở dĩ ưa t·h·í·c·h đại tỷ tỷ, đó là bởi vì ta cảm thấy các cô gái cùng tuổi đều quá trẻ con, yêu đương với họ thực sự không có gì thú vị. Nếu không...... Chỉ bằng tướng mạo này của ta, tìm đối tượng hẳn là rất dễ dàng chứ?"
Tô Dương nghe Dương Hạ nói, không khỏi ngượng ngùng cười một tiếng. Hắn x·á·c thực ưa t·h·í·c·h đại tỷ tỷ, từ nhỏ đã như vậy rồi, không còn cách nào. Hắn chủ yếu là cảm thấy đại tỷ tỷ thành thục hiểu chuyện, hơn nữa còn biết thương người! Đã có nhiều chỗ tốt như vậy, tại sao phải tìm tiểu nữ hài chứ?!
"Đúng rồi cha, có phải ngươi nhét hết thư tình của người ta đưa cho ngươi vào trong cặp sách của ta không?"
"Ách......"
"Đúng đấy nha đầu, đây không phải là vì không muốn để mụ mụ ngươi p·h·át hiện thôi, vạn nhất nàng nhìn thấy, khẳng định sẽ không vui. Dù sao ngươi cũng không có đối tượng......"
Ta đi! Việc này lại bị p·h·át hiện!
"c·ắ·t, mẹ ta có thấy cũng sẽ không tức giận đâu, nàng hiểu ngươi rất rõ. Theo như nàng nói, ngươi rất hiểu chuyện, rất nghe lời, rất một lòng......ha ha ha...... Dù sao nàng rất yên tâm về ngươi. Hơn nữa còn nói với ta, nếu ta gặp phải chàng trai như vậy thì nhất định không được bỏ qua. Ai......"
"Nha đầu ngốc, ai cái gì ai?!"
"Sớm biết vậy không nên mang ngươi về nhà, ha ha ha......"
"c·ắ·t......"
Tô Dương nghe vậy, không khỏi giơ tay lên, làm bộ muốn đ·ậ·p cho nàng một cái. Tiểu nha đầu này, chỉ thích trêu chọc lão t·ử ngươi!
"Ba ba, kỳ thật ta chỉ t·h·í·c·h nam sinh nhỏ tuổi...... không t·h·í·c·h lớn tuổi. Ta chỉ muốn thương yêu, chăm sóc, bồi dưỡng hắn...... Để hắn trở nên ngoan ngoãn và đặc biệt nghe lời! Còn ta, chính là nữ thần đại tỷ tỷ duy nhất trong lòng hắn. Hắn sẽ cả đời nghe lời ta, ta nói gì là đó. Ngươi nghĩ xem...... Như vậy chẳng phải rất thú vị sao!"
"Ách......"
Tô Dương quay đầu nhìn Dương Hạ, không khỏi có chút chấn kinh. Nha đầu này...... Hình như dự định này cũng có chút đạo lý đấy! Đây là muốn thanh xuất vu lam thắng vu lam sao?! Dương Tuyết x·á·c thực rất thương Tô Dương, rất chăm sóc hắn, mà lại tùy thời tùy chỗ bồi dưỡng hắn! Trong lòng Tô Dương, Dương Tuyết x·á·c thực chính là người duy nhất! Mà lại cũng đặc biệt nghe lời nàng! Không ngờ...... Tinh hoa nhất giữa hai người, lại bị nha đầu này tổng kết tinh túy đến vậy! Nàng vậy mà cũng muốn đi con đường này!
"Nha đầu, như vậy cố nhiên là tốt, nhưng nếu một khi gặp chàng trai động tâm, cũng không cần quá để ý đến vấn đề tuổi tác. Coi như lớn hơn ngươi một chút, cũng có thể."
"Ừ......"
"Thì cũng phải để ta gặp được nam sinh khiến ta động tâm thôi, dù sao hiện tại ta chưa gặp được ai cả."
Dương Hạ cười lắc đầu, trong ánh mắt tựa hồ còn lộ ra sự tưởng tượng vừa rồi.
"Biết rồi, chuyện tình yêu loại này, khó nói chính x·á·c...... Ngươi nhìn mụ mụ ngươi đấy, đơn thân nhiều năm như vậy, đột nhiên ta lại đến tìm nàng. Lần này...... Tình yêu của hai chúng ta liền cùng đến."
"Vậy tiểu s·o·á·i ca của ta đâu? Khi nào thì nàng đến tìm ta đây? Ai, xem ra ta chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi......"
Dương Hạ nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Tô Dương, như có điều suy nghĩ nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận