A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 28: Đây quả thực cũng quá hạnh phúc đi?!

Chương 28: Đây quả thực cũng quá hạnh phúc đi?! “Quai đệ đệ, chúng ta cũng không thể trở về quá muộn......Cũng không biết Tiểu Hạ xú nha đầu này bây giờ trở về nhà chưa nữa.” Dù sao cũng là khuê nữ chính mình tự tay nuôi hơn mười năm, Dương Tuyết tự nhiên sẽ lo lắng cho nàng. “Nếu không chúng ta xem phim xong về sau, lái xe đi dạo bờ sông đi, chỗ ấy tầm mắt khoáng đạt, người cũng tương đối ít......Chúng ta cứ đợi đến 6 giờ rồi về được không?” Rất hiển nhiên, Dương Tuyết mặc dù trong lòng rất muốn......Nhưng nàng vẫn rất lý trí. Nàng lo lắng một khi đi mở phòng......Rất có thể liền không cách nào tự điều khiển, không chừng thật sự là một đêm không về được. Thế nhưng mà nếu như vậy, chuyện phiền toái kéo theo sau đó sẽ tương đối nhiều. Chủ yếu là Tiểu Hạ bên này, x·á·c thực vẫn chưa nghĩ kỹ giải t·h·í·c·h thế nào. “Tốt tỷ tỷ......” Tô Dương không khỏi âm thầm thở dài một hơi. Việc có đi thuê phòng hay không dưới mắt đều không phải là sự tình cấp bách nhất. Hiện tại mấu chốt nhất là trước tiên cần phải giúp Dương Hạ ngăn chặn lão mụ của nàng, trước 5 giờ không thể trở về được! Nhỡ đâu cái kia Tu Bình Bình còn chưa đi......Dương Hạ chẳng phải là sẽ rất x·ấ·u hổ?! “Quai đệ đệ, đừng nóng lòng có được hay không? Để tỷ tỷ nghỉ ngơi thật tốt hai ngày, khôi phục thân thể một chút......Hai chúng ta liền......Đến lúc đó đệ đệ nhưng không cho chơi x·ấ·u à, xem tỷ tỷ nuốt ngươi thế nào......” Dương Tuyết ghé vào bên tai Tô Dương, x·ấ·u hổ cười nhẹ nhàng nói nhỏ. Nàng hiện tại x·á·c thực cảm giác toàn thân có chút bủn rủn vô lực, vẫn cảm thấy mệt mỏi. Nhiều năm như vậy căng c·ứ·n·g tinh thần, một chút lỏng xuống dưới, thân thể liền như không còn chút sức lực nào vậy. Lại thêm hai đêm gần nhất như không ngủ vậy. Cho nên......Nàng hiện tại chỉ muốn ôm Tô Dương thật tốt, cái gì cũng không muốn, thuần túy ngủ bù thật tốt. “Tốt tỷ tỷ, vậy mấy ngày sau, ta làm gối đầu của tỷ tỷ nhé, hi vọng tỷ tỷ có thể mau chóng khôi phục.” Tô Dương không khỏi gật gật đầu, dưới mắt loại tình huống này, x·á·c thực không t·h·í·c·h hợp quá cấp tiến. Dương Tuyết căng thẳng nhiều năm như vậy, một khi trầm tĩnh lại, x·á·c thực phải hảo hảo ngủ bù. Như vậy đối với thân thể nàng cũng tốt. Về phần mấy chuyện tốt trong lòng hắn nghĩ......Không chừng đến lúc đó hắn chủ động giơ tay đầu hàng trước đâu. “Ừm......” “Vậy tỷ tỷ ngủ tiếp một lát trước nhé, Quai đệ đệ, ngươi thật tốt......Rất t·h·í·c·h ngươi......” Dương Tuyết thoải mái rúc vào trong n·g·ự·c Tô Dương, giọng nói nỉ non, tựa hồ có chút buồn ngủ. Tô Dương liền không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ôm nàng. Quả nhiên! Không lâu sau đó......Từ tiếng hít thở đều đều của nàng liền có thể biết, Dương Tuyết trong n·g·ự·c lại ngủ thiếp đi.......Tô Dương giữ nguyên một tư thế, khẽ động cũng không dám. Mãi cho đến khi phim kết thúc......Hai người mua đồ uống cũng không uống được một ngụm, mà lại hắn còn rất muốn đi toilet......Phim kết thúc, đèn cũng p·h·át sáng lên. Tất cả mọi người lục tục đi ra ngoài. “Ba!” Mắt thấy tất cả mọi người đi gần hết, Dương Tuyết vẫn chưa có ý tứ tỉnh lại. Tô Dương cúi đầu liền mổ một chút lên cái miệng nhỏ nhắn hơi cong của nàng. “Tỷ tỷ, tỉnh......Phim kết thúc rồi.” “Ách......” Dương Tuyết mờ mịt mở hai mắt ra, một lát sau liền minh bạch chuyện gì xảy ra. “Nhanh vậy đã kết thúc rồi à......Đi thôi lão c·ô·ng.” “Ừ! Tốt lão bà!” Nghe được Dương Tuyết xưng hô, Tô Dương không khỏi tâm thần nháy mắt khuấy động đứng lên! OmG! Dương Tuyết nàng vậy mà gọi lão c·ô·ng! Cái này cái này......Đây quả thực cũng quá hạnh phúc đi?! “Phốc thử, Quai đệ đệ......” Nghe được Tô Dương gọi nàng lão bà, Dương Tuyết lúc này mới triệt để lấy lại tinh thần. Nguyên lai vừa rồi nàng làm một giấc mộng đặc biệt rõ ràng, trong mộng hai người vừa mới làm xong ba bái, thời điểm động phòng bước cuối cùng......Sau đó liền bị Tô Dương đánh thức. Mắt thấy nàng sắp ăn Tô Dương rồi thế nhưng cuối cùng vẫn tiếc nuối tỉnh lại. Trong mộng nàng luôn gọi Tô Dương là lão c·ô·ng, cho nên vừa rồi lỡ miệng, liền hô lên lão c·ô·ng. “Ta vừa rồi làm một giấc mộng đẹp, suýt chút nữa là ăn ngươi rồi......Ngươi mà gọi ta thêm một chút nữa thì tốt.” “Ha ha ha......” Tô Dương nhịn không được bật cười. Đây bất quá là một giấc mộng hư giả thôi. Vẫn là chờ tỷ tỷ nghỉ ngơi tốt rồi đến lúc đó làm thật chẳng phải ý nghĩa hơn sao? Hai người vừa nói, tay nắm tay nhanh c·h·óng rời khỏi phòng chiếu phim. Dù sao hôm nay diễn nội dung gì, hai người đều không rõ ràng. Một người đi ngủ, một người nhìn một người khác đi ngủ, tất cả mọi người không có thời gian xem phim....... “Đệ đệ, vừa rồi em không ngủ à?” “Không có, tỷ tỷ thơm thơm mềm n·h·ũn ở trong n·g·ự·c ta, ta không nỡ ngủ.” Hai người từ rạp chiếu phim đi ra, tay nắm tay cùng nhau đi đến xe. “Ôm tỷ tỷ dễ chịu đến vậy sao?” Dương Tuyết nhịn không được đưa tay nhéo một cái khuôn mặt Tô Dương, mặt mũi tràn đầy đều là nụ cười vui vẻ. “Đương nhiên rồi, chỉ sợ tr·ê·n thế giới không có chuyện gì thoải mái hơn chuyện này.” “Vậy được rồi......Chúng ta đi Lâm Giang Đại Đạo, ra đó hóng gió thư giãn một chút. Quai đệ đệ ôm tỷ tỷ lâu vậy, tay tê hết rồi hả?” Nói xong, nàng đưa tay xoa xoa cánh tay giúp hắn. “Không sao tỷ tỷ, vẫn tốt mà......” Đúng là có chút ê ẩm, cứ giữ mãi một tư thế, vẫn rất dễ mệt. “Chìa khóa xe đưa em, tỷ tỷ lái xe, em nghỉ ngơi một chút đi.” “Đi, không thành vấn đề.” Đến chỗ đậu xe, Dương Tuyết liền ngồi lên vị trí lái, chở Tô Dương hướng Lâm Giang Đại Đạo mà đi. “Leng keng!” Tr·ê·n đường, điện thoại Tô Dương vang lên một tiếng. Mở ra xem, là tin nhắn của Dương Hạ. “Lão t·h·iết, tình hình hai người thế nào rồi? Có đi shopping không?” Hoắc! Tiểu t·ử này theo dõi thật c·h·ặ·t a! “Đi dạo trung tâm thương mại làm gì? Vô vị......Hai ta đang trên đường đến tân quán, ha ha......” “C·ắ·t, ai mà tin? Lão t·h·iết, ta lại gặp vấn đề khó khăn......Nhanh cho ta cao kiến đi!” “Mau nói!” “Ta đến giờ vẫn không dám bại lộ át chủ bài! Ta vốn định nói cho nàng biết......Nhưng đến bây giờ ta cũng không dám nói.” Dương Hạ tính cùng Tu Bình Bình vuốt ve an ủi một phen, sau đó nói cho nàng chân tướng. Thế nhưng vuốt ve an ủi (ôm, hôn kiểu vậy) xong......Phía sau lại không dám nói. “Vậy thì gấp làm gì, từ từ rồi đến nha......Dù sao hai người còn dài thời gian mà.” “Thế nhưng chúng ta hôn nhau rồi......Không nói nữa, Bình Bình đi toilet về mình nói chuyện tiếp!” Ác thảo! Vậy mà đã hôn nhau rồi! OmG......Thật không dám tưởng tượng hình ảnh kia! Tô Dương không khỏi giật mình. Thôi vậy, cứ th·e·o nàng đi......Dù sao hắn cũng không có kinh nghiệm về chuyện này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận