A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 46: Đây có lẽ là lão mụ lần thứ nhất yêu đương

Chương 46: Đây có lẽ là lần đầu lão mụ yêu đương "Ta... Ta cảm thấy tiểu tử Tô Dương này rất tốt, tâm cũng rất tỉ mỉ..." Dương Tuyết trầm mặc một chút rồi nhìn vào mắt con gái, có chút lo lắng nói. "Thế nhưng mà..." "Tô Dương không phải con trai bạn tốt của ngươi sao? Vậy ngươi tính sao với bạn tốt? Chuyện này chẳng phải loạn hết cả lên, hơn nữa hắn còn là anh em tốt của ta..." Dương Hạ gãi đầu, cảm thấy lão mụ làm chuyện này thật hoang đường. Dù hắn giống bạn trai cũ của mẹ, nhưng hắn đâu phải bạn trai cũ. Lão mụ đã 36 còn hắn mới 18... Đúng là trâu già g·ặ·m cỏ non. Chuyện này không có gì, Dương Hạ chấp nhận được. Nhưng Tô Dương là con trai bạn tốt của mẹ mà..." "Nha đầu ngốc, mụ căn bản không quen ba của Tô Dương, trước kia chỉ nói tùy tiện thôi." Dương Tuyết ngượng ngùng cười, vuốt đầu con gái. Trong nhà mình ba người, chỉ có con là không biết gì thôi. "À..." Dương Hạ sững sờ, rồi chợt hiểu ra. Ra là lão mụ vừa gặp Tô Dương đã có ý đó rồi! Còn bịa ra lý do như vậy. "Mẹ, Tô Dương... Hắn biết mẹ thích hắn không? Dù sao nó còn nhỏ, có thể cho mẹ hạnh phúc không? Chuyện này... thật khiến người ta lo lắng." Dương Hạ biết Tô Dương có hứng thú với lão mụ nhưng dù sao hắn mới 18, nếu hắn chỉ đùa giỡn... Lão mụ sẽ bị đả kích lớn. Từ khi Dương Hạ nhớ chuyện tới giờ, đây có lẽ là lần đầu lão mụ yêu đương. Mà còn là tìm vật thay thế cho bạn trai cũ, lại còn trẻ như vậy... Thật sự không biết sau này thế nào. Thật lòng mà nói, Dương Hạ vẫn có chút lo. Nàng lo nhất là lão mụ bị tổn thương. "Chắc... chắc nó biết chứ, mẹ cảm thấy nó đối với mẹ rất tốt, con xem hôm nay nó còn trốn học đi chơi với mẹ lâu như vậy." Dương Tuyết nói, trong đầu hiện lên cảnh mập mờ giữa nàng và Tô Dương trong nhà kh·á·c·h... Mặt không khỏi nở nụ cười hạnh phúc. "..." Dương Hạ thấy nụ cười trên mặt mụ, biết mụ thật sự thích Tô Dương. Chủ yếu là vì hắn giống bạn trai cũ của mụ. "Nha đầu ngoan, con sẽ ủng hộ mẹ chứ?" Dương Tuyết nắm tay con gái, trong mắt lộ vẻ chờ mong. Tô Dương và con gái đều là người nàng để ý nhất, yêu nhất. Nên nàng rất hy vọng được con gái chúc phúc và ủng hộ chuyện của mình và Tô Dương. "Dù Tô Dương nhỏ tuổi, nhưng nó rất tâm lý... lại không ngại tuổi tác của mẹ, nó không để ý đến tiền bạc. Mẹ thấy nó là chàng trai tốt... nên muốn thử một lần." Dương Tuyết nhìn con gái, nghiêm túc nói. Nàng coi trọng thái độ của con gái. "Vậy thì..." Dương Hạ gãi đầu, không biết nên nói gì. Lão mụ bao năm không nói đến đối tượng, giờ đã 36 cũng nên có người chăm sóc. Giờ Tô Dương tuy nhỏ tuổi, nhưng là người đầu tiên lão mụ chủ động để ý. Hơn nữa còn vì lý do giống bạn trai cũ. Nếu không phải vì điều đó, có lẽ lão mụ cũng không động lòng. Với lão mụ mà nói, đây là cơ duyên khó có được... Xem ra làm con gái như nàng không thể không ủng hộ lão mụ rồi! "Mẹ, con có thể ủng hộ mẹ và Tô Dương... nhưng con mong mẹ đừng bị tổn thương, dù sao Tô Dương còn nhỏ, con lo nó không đủ trưởng thành, chăm sóc mẹ không tốt..." "Cảm ơn con gái ngoan..." Dương Tuyết nghe con gái ủng hộ thì vui mừng khôn xiết! Con gái ngoan thật ủng hộ nàng! "Yên tâm đi con gái, lão mụ đã nghĩ kỹ rồi... Tô Dương nhỏ tuổi không sai, nhưng là chàng trai tốt, rất nghe lời. Mẹ sẽ không chịu thiệt..." Dương Tuyết vui vẻ vuốt ve đầu con gái, gương mặt trắng nõn đã ửng hồng. "..." Dương Hạ khẽ gật đầu, không nói gì thêm. Là anh em tốt thì sao... Sau này có thể ai đi đường nấy, dù sao ta không muốn gọi hắn là chú, càng không muốn gọi hắn là lão ba. Lúc đầu còn là anh em tốt, giờ còn kém bối, trong lòng thật khó chịu. "Mẹ, dạo này con quen một bạn tốt, là con gái, con có thể đưa cô ấy đến nhà mình chơi không?" Nói xong chuyện của lão mụ và Tô Dương, Dương Hạ chủ động nói, đây là cơ hội tốt để giới thiệu Tu Bình Bình. "Nếu là bạn tốt thì đương nhiên được rồi, mụ chưa bao giờ cấm con gái kết bạn." Dương Tuyết đang vui vẻ, không nghĩ nhiều. Lại cứ nghĩ là bạn bình thường nên đáp ứng ngay. "Tốt, cảm ơn lão mụ." Dương Hạ nghe vậy thì phấn khích. Chỉ cần Tu Bình Bình đến, với sự dịu dàng của cô ấy, lão mụ nhất định sẽ thích. Rồi sau đó, cứ từng bước một mà tiến... "Mẹ, vậy con ra ngoài trước nha... Con muốn đi nói chuyện phiếm với Tô Dương vài câu." "Đi đi con gái ngoan, nhưng con phải nói chuyện dễ nghe với chú có được không?" Dương Tuyết mỉm cười gật đầu, dặn dò. Giờ quan hệ giữa nàng và Tô Dương coi như là công khai với con gái. Vậy thì sau này hắn cũng xem như trưởng bối của con gái. Hiện tại hai người chưa kết hôn, nên cứ gọi là chú đi. "Vâng, con biết rồi mẹ." Dương Hạ ngoan ngoãn gật đầu, rồi rời khỏi phòng lão mụ... Nàng không dừng lại mà đẩy cửa phòng Tô Dương. "Má ơi! Lão tặc... Ngươi vào mà không gõ cửa sao?" Tô Dương vừa tắm xong đang thay áo ngủ, thấy Dương Hạ xông vào thì vội lấy khăn tắm che thân. "Ách... Quen rồi." "Đều là đàn ông, để ý nhiều vậy làm gì, thật là! Được được, ta quay mặt đi được chưa?! Thật cứ như nương môn!" Dương Hạ nói, vội quay người đi. Tô Dương thấy thế thì vứt khăn tắm, nhanh chóng mặc xong áo ngủ. Tuy Dương Hạ là anh em không sai, nhưng dù sao cô ấy cũng là con gái! Mà sau này... cô ấy sẽ còn thêm thân phậ·n là con gái nữa! Nên làm trưởng bối vẫn phải chú ý hình tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận