A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 424: Tu Bình Bình mang thai

Chương 424: Tu Bình Bình mang thai
“A, uống rồi à, ta còn tưởng rằng ngươi ghét bỏ......”
“Xì, nói cái gì đó? Làm cha nào có ghét bỏ con gái?”
Tô Dương cười khoát khoát tay, trực tiếp ngồi lên ghế sa lông.
“Đúng rồi Dương Tổng, ta đem tài liệu của ngươi phát cho lớn Dương Tổng chúng ta rồi, thế nhưng mà nàng đặc biệt bận bịu, còn chưa có lo xem đâu.”
“A, ta không phải hôm qua giữa trưa phát cho ngươi sao? Mẹ ta đều coi như lui khỏi vị trí hàng hai rồi, hiện tại bề bộn nhiều việc vậy sao?”
Nghe Tô Dương nói, trong hai con ngươi của Dương Hạ không khỏi xẹt qua một tia nghi hoặc.
“Đúng a nha đầu, hai chúng ta một mực thương lượng chuyện hôn lễ...... Khụ khụ khụ, ngươi nói có bận không a?”
“Nha......”
“Thế nhưng mà hôm qua lúc ăn cơm, không đều là thương lượng không sai biệt lắm sao?”
“Nha đầu ngốc, hôn lễ là đại sự, nghĩ thêm chút luôn tốt.”
“Xì......”
Dương Hạ nhìn Tô Dương cười giải thích, luôn cảm thấy chỗ nào có điểm không thích hợp.
Nhưng rất nhanh cũng không có ý tứ nói thêm gì.
Đây là chuyện của ba mẹ, nàng xác thực không tiện nói thêm.
“Tốt a tốt a, dù sao việc này cũng không nóng nảy, ta cũng là lâm thời nảy lòng tham nghĩ ra được phương án.”
“Đúng rồi, ngươi phải gọi ta Dương Tổng.”
“Ha ha ha......”
“Tốt a Dương Tổng, mụ mụ ngươi buổi sáng đang chỉnh lý phương án hôn lễ đấy, buổi chiều nàng sẽ giúp ngươi xem xem.”
Tô Dương nhìn khuôn mặt có chút ửng hồng của Dương Hạ, không nhịn được cười đứng lên.
Hại!
Con gái này lớn cái gì đều biết.
“Ừm, không có việc gì, ngược lại không sốt ruột, có thời gian thì mẹ nhìn là tốt rồi.”
“Đúng rồi Tô Bí Thư, ta thấy hôm nay trạng thái tinh thần của ngươi không tệ nha? Trạng thái cả người phi thường tốt.”
“Ách......”
“Đó còn phải nói, ta đây không phải có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh thôi, ngủ đã đời, tinh thần đương nhiên tốt. Dương Tổng, cuối tuần, ngươi cũng đừng dậy sớm nữa, muốn ngủ bao lâu thì ngủ, biết không?”
“Ừm, tốt Tô Bí Thư, việc này có thể cân nhắc.”
“Ta hiện tại còn cảm thấy ngươi nhìn còn trẻ hơn ta nữa......”
Dương Hạ nhìn Tô Dương, trên dưới đánh giá một phen.
Khoan hãy nói, Tô Dương cùng tuổi...... Trạng thái tinh thần này thật sự là quá tốt.
Mà lại, trạng thái của mẹ cũng phi thường tốt!
Chẳng lẽ đây là bởi vì tình yêu...... Khiến người ta có trạng thái tốt hơn sao?
“Xì, thôi đừng khen nữa Dương Tổng, ngươi nhìn cũng chỉ 18 tuổi, xinh đẹp vô song...... Đến tuổi mẹ ngươi, đoán chừng cũng sẽ duy trì bộ dáng bây giờ thôi.”
“Ha ha ha......”
“Tô Bí Thư, có phải hay không quen nói lời dễ nghe với mẹ ta rồi? Ở chỗ ta mà cũng há miệng là ra?”
Dương Hạ nghe Tô Dương nói, suýt chút nhịn không được cười phun ra.
“Hả? Dương Tổng, chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Chẳng lẽ ngươi không tự tin vào mỹ mạo của mình?”
“Tự tin a, ta là đệ nhất giáo hoa của trường chúng ta đấy, há có thể không tự tin?”
“Hay là a, ngươi nhìn mẹ ngươi, nhìn bà ngươi, đều là đại mỹ nữ cả đúng không?”
“Ừm, đúng a, các nàng đều là đại mỹ nữ.”
“Các nàng đều luôn uống canh dưỡng nhan do bà ngươi hầm đúng không? Bà ngươi cũng chuẩn bị để cho ngươi bắt đầu uống đúng không?”
“Ách...... Đúng a.”
“Cho nên?”
Tô Dương nhìn Dương Hạ, cười kéo khóe miệng.
“Cho nên ta cũng có thể giống các nàng, đến 30~40~50 cũng xinh đẹp như vậy?”
“Đó còn phải nói sao?!”
“Nha...... Xì, cái này ta ngược lại thật tin tưởng, nội tình bản Dương Tổng vẫn rất tốt.”
Dương Hạ nói, trong ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ đắc ý.
Đối với vẻ xinh đẹp của mình, nàng cực kỳ tự tin.
“Đúng vậy đó, bản bí thư cũng nói không sai. Về sau ở tập đoàn chúng ta tuyệt đối sẽ có xưng hào nữ tổng giám đốc lãnh diễm!”
“Ha ha ha......”
“Tốt a tốt a, nghe ngươi nói chuyện, ta rất vui vẻ. Trách không được phụ nữ dễ bị lừa đâu...... Ngươi xem, ngươi chỉ chốc lát, ta liền bị ngươi lừa dối vô cùng vui vẻ.”
“Lừa dối?!”
“Đừng đừng, bản bí thư luôn thích nói thật. Lại nói, ngươi là con gái của ta, người một nhà không lừa dối người một nhà không biết sao?”
“Tốt a tốt a, bản bí thư liền tin tưởng ngươi, ha ha ha......”
Dương Hạ biết rất rõ ràng Tô Dương đang lừa nàng, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
“Tốt, trở lại chuyện chính, hôm nay có sắp xếp việc gì cho bản bí thư làm không?”
“Không có không có, ngươi chỉ cần nhìn để cho mẹ ta buổi chiều đem tài liệu nhìn là được rồi, có vấn đề gì thì tùy thời cho ta biết.”
“Ngươi hôm nay bồi trò chuyện hiệu quả không tệ, bản Dương Tổng rất hài lòng...... Quay đầu ta mua quà cho con trai ngươi.”
“A?!”
“Ta làm việc hiệu quả tốt, ngươi mua quà cho em trai ngươi?! Cái này...... không thích hợp đi?”
“Vậy thì có gì không thích hợp? Đông Đông không phải con của ngươi sao?”
“Ta đi! Đó còn phải nói...... Tuyệt đối là con ruột!”
“Vậy là được rồi, nếu là con ruột, vậy còn phân rõ ràng vậy làm gì? Ta quyết định...... Ta mua cho nó một bộ xe đồ chơi chạy bằng điện.”
Dương Hạ nói, trong hai con ngươi không khỏi hiện lên một tia giảo hoạt.
“Đắc đắc...... Đi, ta đi đây a.”
Tô Dương “câm nín” cười cười, sau đó chuẩn bị rời đi.
Dù sao hắn cái tên bí thư bồi trò chuyện này, hôm nay làm việc coi như làm xong rồi.......
“Đông đông đông......”
“Mời vào!”
Theo tiếng nói lạnh lùng của Dương Hạ, cửa văn phòng bị đẩy ra.
“Hả?!”
Người đẩy cửa vào lại là Tu Bình Bình!
Tô Dương rất lâu chưa từng gặp qua nàng.
Bây giờ gặp lại, cô gái này rõ ràng cũng thành thục hơn nhiều.
Nhưng vẻ nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn của nàng, ngược lại là không có gì thay đổi.
“Chú tốt.”
“Ách......”
“Bình Bình tốt.”
Mặc dù Tu Bình Bình và Dương Hạ “chia tay”, nhưng không ngờ nha đầu này vẫn rất lễ phép.
Không gọi Tô Tổng, ngược lại là trực tiếp gọi chú.
Xem ra...... Dương Hạ và nàng lại trở thành bạn bè?!
“Đến rồi à Bình Bình, cần ký tên phải không?”
“Vâng, đúng vậy Dương Tổng.”
Tu Bình Bình nghe vậy, nhanh lên đẩy văn kiện trong tay tới.
Dương Hạ lật xem qua một lượt, sau đó cầm bút ký tên ngay trên văn kiện.
“Cám ơn Dương Tổng.”
“Sao, còn khách khí với ta? Chúng ta vẫn là bạn tốt mà.”
“Ừm......”
Tu Bình Bình ngượng ngùng cười cười, có chút ngượng ngùng gật đầu.
“Dương Tổng, chú, vậy con đi ạ.”
Rất nhanh, Tu Bình Bình liền lui ra khỏi phòng làm việc của Dương Hạ, cũng đóng cửa phòng lại.......
“Dương Tổng, hai người các ngươi......”
“Hai chúng ta thì có thể có cái gì? Nàng mang thai, tháng sau chuẩn bị cùng bạn trai kết hôn.”
Dương Hạ nói, không nhịn được cười đứng lên.
“Nha......”
Tô Dương nghe vậy, không khỏi âm thầm thở dài một hơi.
Hắn thật sự lo lắng Dương Hạ lại dẫm vào vết xe đổ.
“Xì, yên tâm đi Tô Bí Thư, ta hiện tại đã sớm không còn là con nít.”
“Tốt a, Tiểu Dương Tổng nhà ta đã lớn rồi......”
Tô Dương cười gật gật đầu, sau đó gật đầu với Dương Hạ, rồi rời khỏi phòng làm việc của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận