A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 31: Trên người ngươi làm sao có mẹ của ta mùi thơm a?

Chương 31: Trên người ngươi làm sao có mùi thơm của mẹ ta a? “Ai......”“Ta biết ngươi nói đúng, loại chuyện này cần ngươi tình ta nguyện, không thể lừa gạt người ta......Bằng không sớm muộn gì cũng phải tách ra, đến lúc đó mọi người bị thương có thể sẽ càng sâu một chút.” Dương Hạ gãi gãi đầu, mặt mày xoắn xuýt. Rõ ràng, người anh em này x·á·c thực để ý Tu Bình Bình. Nếu không nàng cũng sẽ không để ý như vậy! “Hai người các ngươi loại tình cảm này, dù sao không giống bình thường nha......Cho nên vẫn là sớm một chút nói rõ tương đối tốt.” “Ân......Ta suy nghĩ một chút đi.” Dương Hạ trầm mặc hồi lâu, cũng biết x·á·c thực không có biện p·h·áp gì tốt. Nàng không phải Tôn Ngộ Không, cũng không biến thành nam nhân thật được......Còn có biện p·h·áp gì tốt đâu? “Ngửi ngửi......”“Lão t·h·iết, trên người ngươi làm sao...... Có mùi thơm của mẹ ta trên người a?” “Hai ta xem phim lúc đó, ngồi gần như vậy, ngươi nói trên người của ta có thể không có mùi của a di sao? Lại nói......” Tô Dương nhịn không được cười, trong đầu lập tức hiện ra dáng vẻ khả ái của Dương Tuyết ở trong l·ồ·ng n·g·ự·c của mình. Đặc biệt là cái cảm giác thơm thơm mềm mại......Thật là quá tuyệt vời! “Tiếp tục, nói gì nữa?” “Lại nói......A di xem một chút liền ngủ m·ấ·t sau đó liền dựa vào trên người ta, ngươi nói ta.......Ta thật ngại quá a!” Tô Dương ngượng ngùng cười cười, giả bộ lúng túng gãi đầu một cái. “Vậy ngươi không có đ·ộ·n·g t·h·ủ động chân gì a?! Ta nói cho ngươi biết a.....Nếu như ngươi dám làm chuyện đó, hai ta đoạn tình nghĩa anh em!” “Ác thảo! Gần hai tiếng, ta khẽ động cũng không dám động có được hay không!” Tô Dương nói thật. Trong hai tiếng ôm Dương Tuyết, x·á·c thực không dám động, sợ ảnh hưởng đến nàng ngủ. “Thật? Mẹ ta là đại mỹ nữ đó......”“Thật! Trời đất chứng giám a, ta thật khẽ động cũng không dám động! Nếu không chúng ta gọi a di đến đối chất?” Tô Dương vỗ vỗ n·g·ự·c, vẻ mặt quang minh lẫm l·i·ệt. “Được rồi, huynh đệ chỉ hỏi tùy tiện thôi, ngươi k·í·c·h đ·ộ·n·g vậy làm gì, ta chỉ đùa với ngươi thôi mà......”“Ha ha......Ta đương nhiên biết, bất quá a di x·á·c thực rất thơm ta nói a Lão t·h·iết.” “c·ắ·t! Ngươi chỉ ngửi thôi, cho ngươi 10 lá gan, ngươi dám không?” “Ta nếu thật dám thì sao?!” Tô Dương nghe vậy lại ngồi xuống. Ác thảo! Lão t·h·iết ngươi coi thường ai đây?! Việc ngươi không dám làm, không có nghĩa là ta không dám a! Ta là nam nhân đích thực đó! “c·ắ·t, ta nói cho ngươi biết Tô Dương, mẹ ta không có hảo cảm với đàn ông đâu......Ngươi mà chọc tới nàng, cẩn t·h·ậ·n bị đ·u·ổ·i đi đó. Coi như là con của bạn tốt của nàng cũng vậy, đừng nói ta không giúp ngươi.” “Không phải chứ......Xong rồi huynh đệ, hôm nay nàng tựa lên vai ta lúc ngủ, ta không cẩn t·h·ậ·n kéo nàng một chút. Xong xong, nàng có đuổi ta đi không?!” Tô Dương nín cười, giả bộ có chút sợ sệt. “Ác thảo! Thật?!” “Đúng đó, ta chỉ không cẩn t·h·ậ·n thôi.....Đâu phải cố ý.” “kéo đi bao lâu?” “Bao lâu......Hình như ta không nhớ rõ, mấy giây, vài phút......Không nhớ.” Tô Dương Nạo gãi đầu, nhìn kỹ sắc mặt Dương Hạ. Hắn muốn xem giới hạn cuối cùng của anh em đến đâu. Lỡ như nàng chấp nh·ậ·n mình làm cha thì sao......Vậy chẳng phải không cần lén lút nữa?! Vậy chẳng phải sảng k·h·o·á·i?! “Ác thảo......” Dương Hạ kinh ngạc nhìn Tô Dương, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin! “Vậy khi ngươi ôm nàng, nàng ngủ say luôn à?” “Ta......Ta cũng không rõ nữa, bất quá nàng động đậy một chút, ta mới ý thức được ôm nàng, sau đó vội vàng rút tay ra. Chuyện này.....Thật không phải tại ta à, ta không biết chuyện gì đã xảy ra......Ngươi nghĩ xem, ta sao dám cố ý ôm a di đâu?” “Nha......” Dương Hạ khẽ gật đầu, trầm tư. “Vậy là nàng ngủ say rồi, không biết chuyện này......Nếu không, chắc đạp ngươi ra ngoài rồi.” “Ta nói! Vận khí ngươi tốt thật đó......Phiền c·hết! Thôi, chuyện của ngươi ta lười quản.....Bình Bình à, ta nên làm gì đây?!” Sau khi Dương Hạ nói chuyện xong chuyện của mẹ nàng và Tô Dương, lại nhanh chóng chuyển tiêu điểm sang Tu Bình Bình. Đây mới là chuyện làm nàng đau đầu nhất. “Bình tĩnh nào, đừng nhức cả trứng như vậy được không? Sau này tìm cơ hội từ từ nói, đừng nóng nảy.” “Ừm......Xem ra chỉ có thể vậy thôi.” “......” Hai người lại hàn huyên một hồi, cũng không nói ra được gì.......Rời khỏi phòng Dương Hạ, Tô Dương liền thu dọn rửa mặt, rồi lên g·i·ư·ờ·n·g nằm. Ôm Dương Tuyết cả ngày, toàn thân vẫn có chút đau mỏi. “Tỷ tỷ, tỷ nghỉ ngơi chưa ( hôn )?” Bây giờ đã hơn mười giờ đêm, cũng sắp đến giờ đi ngủ rồi. Dù sao ngày mai Tô Dương và Dương Hạ phải đi học, Dương Tuyết phải đi làm. Một lát sau, tin nhắn của nàng nhanh chóng trả lời. “Chưa, ngoan đệ đệ và Tiểu Hạ nói chuyện gì vậy? Nói chuyện lâu vậy......Tỷ tỷ chờ em mãi đó.” “Còn có thể nói gì......Chỉ là tâm sự về trò chơi, còn có nàng lo lắng cho tỷ, hỏi em có làm gì xấu với tỷ không.” Hắc hắc......Tỷ tỷ lại còn đang chờ mình?! Chẳng lẽ muốn mình qua ôm tỷ ngủ?! “Tỷ tỷ, vậy em qua nhé?” Tô Dương chưa đợi Dương Tuyết trả lời, đã gửi tin nhắn tiếp. “Đệ đệ khoan......Tiểu Hạ chưa rửa mặt xong, mỗi ngày em ấy thu dọn rất muộn.” Dương Tuyết dường như cảm thấy Tô Dương không đợi được nữa, mặt bỗng nhiên nóng bừng. Cứ để hắn ôm như vậy, còn ngủ được không? “Được rồi tỷ tỷ, vậy em đợi Tiểu Hạ thu dọn xong ngủ......Em sẽ lặng lẽ qua.” “......Ngoan đệ đệ, Tiểu Hạ hỏi em có làm chuyện xấu, vậy em t·r·ả lời thế nào ( Tu Tiếu )?” Dương Tuyết không tiếp tục trả lời việc khi nào sang phòng nàng, lại quan tâm đến nội dung hai người nói chuyện phiếm. “Em bảo là có, em nói......A di xem phim rồi ngủ m·ấ·t, sau đó để a di ngủ ngon, em ôm nàng.” Tô Dương không nhịn được cười, sửa đổi một chút nội dung trước đó. “A......Em thật sự nói vậy?! Xong......Đồ ngốc.” “Không sao, Tiểu Hạ sau khi nghe, căn bản không để bụng.” “A? Thật?!” Dương Tuyết thấy tin nhắn này, tim không khỏi đ·ậ·p thình thịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận