A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 251: ta nữ nhi ngoan rốt cục trưởng thành

Chương 251: con gái ngoan của ta rốt cục trưởng thànhHai người vừa trò chuyện phiếm, vừa lái xe.Thời gian không lâu......Hai người liền chạy về công ty.Dương Hạ cũng không trở về bộ phận m·ạ·n·g lưới, mà là trực tiếp cùng Tô Dương đi phòng làm việc của lão mụ nàng.Nhưng là Dương Tuyết cũng không có ở đó.Sau đó Tô Dương mang theo Dương Hạ đi tới phòng làm việc của mình, cũng gửi cho lão bà một tin nhắn.“Lão bà, ta và Tiểu Hạ trở về, nàng ở đâu vậy?”Sau một lát......Tin nhắn của Dương Tuyết liền trả lời.“Lão c·ô·n·g, ta đang cùng một khuê m·ậ·t ở cùng nhau, chúng ta ở bên ngoài uống cà p·hê nói chuyện phiếm, lát nữa ta sẽ trở về.Ngươi và Tiểu Hạ đều vất vả, ngoan, các ngươi nghỉ ngơi trước một lát đi......”“Được rồi lão bà, biết rồi.”Nếu lão bà ra ngoài, vậy thì cứ ở văn phòng bận bịu chuyện riêng trước đã.Vừa vặn đem những thứ đã học hôm nay, hảo hảo chỉnh lý lại.“Nha đầu, hôm nay học được không ít thứ, có thể tranh thủ thời gian rảnh chỉnh lý lại, để lâu sẽ quên.”Tô Dương ngồi trên ghế sau bàn làm việc, mở laptop, sau đó chuẩn bị chỉnh lý những thứ đã học hôm nay.Hắn vừa nói, vừa vẫy vẫy tay với Dương Hạ đang ngồi tr·ê·n ghế sa lon.“Ân, biết thúc.”Dương Hạ gật gật đầu, sau đó ngồi xuống ghế đối diện bàn làm việc của Tô Dương.“A đúng rồi thúc, ta đi bộ phận m·ạ·n·g lưới đem máy vi tính xách tay của ta lấy tới.”Vừa ngồi xuống, nàng lại đứng lên.Sau đó vội vàng rời khỏi phòng làm việc của Tô Dương.......Chỉ chốc lát sau, Dương Hạ liền mang theo máy tính xách tay của mình trở về.Ngồi xuống liền bắt đầu bận rộn.Dù sao đã học hơn nửa ngày, có ghi chép bằng văn bản, còn có quay phim lại các thứ, cần chỉnh lý thành văn kiện, hay là phải tốn chút thời gian.Bởi vì quá trình sửa sang lại chính là quá trình ôn tập, cho nên hai người tự nhiên là mỗi người tự chỉnh lý riêng.
“Thúc, về sau hai người chúng ta dùng chung một phòng làm việc có được hay không?”Dương Hạ vừa chỉnh lý văn kiện, vừa ngó nghiêng bố cục phòng làm việc.Diện tích phòng làm việc này x·á·c thực rất lớn, đặt thêm một bộ bàn ghế c·ô·n·g tác vào, khẳng định cũng dư sức.Từ khi Tô Dương từ bộ phận m·ạ·n·g lưới chuyển tới, Dương Hạ một mình đã cảm thấy buồn chán không ít.Ít nhất lúc kia, nàng tùy thời có thể cùng hắn tâm sự.“Có thể chứ, không có vấn đề.”Tô Dương nghe vậy, không hề nghĩ ngợi liền gật đầu đồng ý.Sau đó quay đầu nhìn chỗ bên cạnh, đưa tay chỉ.“Ngay tại vị trí kia, kê thêm một bộ bàn ghế c·ô·n·g tác nữa là được, dù sao diện tích phòng làm việc này tương đối lớn, hai người chúng ta ở đây làm việc cũng rất rộng rãi.”“Tốt thúc thúc, vậy ngươi nói với mẹ ta một tiếng có được hay không, sau đó để Trương Bí Thư đặt trước một bộ bàn nữa là được rồi.”Dương Hạ nghe vậy, trên gương mặt xinh đẹp không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.Điều kiện làm việc ở bộ phận m·ạ·n·g lưới, sao có thể so sánh được với nơi này?!Thanh tịnh lại rộng rãi, mệt mỏi có sô pha lớn, phiền muộn còn có thể cùng Tô Dương trò chuyện.“Được, chờ mụ mụ con tới ta sẽ nói với nàng, chuyện nhỏ thôi.”Tô Dương mỉm cười gật gật đầu, trực tiếp đồng ý.Nếu nữ nhi muốn làm việc ở đây, vậy cứ thỏa mãn nàng là được.Bất quá chỉ là thêm một bộ bàn ghế c·ô·n·g tác, không đáng kể chút nào.“Cảm ơn thúc thúc......”“Hô ba ba.”“C·ắ·t......”Đối với yêu cầu của Tô Dương, Dương Hạ chỉ khẽ hừ một tiếng đáp lại.Với tình cảm của hắn và lão mụ, nàng dù gọi ba ba, kỳ thật cũng rất bình thường.Mà lại nàng đã để Bình Bình gọi Tô Dương ba ba......Bạn gái đều gọi ba ba, nàng gọi ba ba tự nhiên cũng là bình thường.Bất quá nàng vẫn nghĩ đến chuyện chờ bọn hắn sau khi kết hôn......“"Tô Dương ngẩng đầu nhìn Dương Hạ, nhịn không được cười cười.Nha đầu này......Ngươi cứ đợi đấy cho ta!Sớm muộn gì ta cũng khiến ngươi ngoan ngoãn gọi ba ba!“"Hai người vừa trò chuyện phiếm, vừa riêng ai nấy sửa sang văn kiện.Thời gian từng giây từng phút trôi qua......“Đông đông đông......”“C-K-Í-T...T...T......”Bỗng nhiên, theo vài tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, cửa văn phòng liền bị đẩy ra.Dương Tuyết mang theo nụ cười đi vào.“Lão bà......”Tô Dương vừa ngẩng đầu, ánh mắt không khỏi sáng lên.Lão bà rốt cục đã về.Một ngày không gặp, thật sự rất nhớ nàng!“Mẹ......”Dương Hạ xoay người lại, cũng chào Dương Tuyết.“Ân, ngoan......”Dương Tuyết cúi đầu nhìn Dương Hạ đang bận rộn với máy vi tính, trong đôi mắt không khỏi lộ ra vẻ tán thưởng.Hôm nay con gái thể hiện không tệ nha!Vừa trở về liền bắt đầu chỉnh lý tài liệu, tinh thần học tập rất cao đấy chứ.“Hôm nay thể hiện không tệ, đáng khen.”Dương Tuyết đưa tay vuốt ve khuôn mặt con gái, vui mừng mỉm cười đứng lên.“Mẹ, về sau con đều sẽ cố gắng......”“Bé ngoan của mẹ......thật sao?”Nhìn gương mặt xinh đẹp hơi có chút ngượng ngùng của con gái, Dương Tuyết cười càng tươi.Còn quay đầu nhìn Tô Dương, nháy mắt với hắn.“Đương nhiên rồi, về sau con sẽ cùng thúc thúc học hành chăm chỉ, hắn học cái gì con sẽ học cái đó......con cũng muốn nhanh c·h·ó·n·g giúp đỡ mụ mụ.”“Tốt quá rồi......”“Con gái ngoan của ta rốt cục trưởng thành.”Dương Tuyết nghe con gái nói, trong lòng không khỏi trở nên k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g.Con ngoan của ta......Sao bây giờ đột nhiên trở nên hiểu chuyện như vậy?!Thật sự là quá tốt rồi!Nàng một mực hy vọng có thể bồi dưỡng con gái thật tốt, thế nhưng con gái lại không t·h·í·c·h học tập.Bây giờ nha đầu này lại nói ra những lời này......hi vọng nó thật sự đã trưởng thành!“Lão bà, để Tiểu Hạ đến phòng làm việc này của ta làm việc đi, như vậy hai chúng ta học tập cũng dễ trao đổi với nhau.”Nhìn Dương Tuyết đang k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g ôm con gái, Tô Dương mỉm cười bước lên phía trước.“Ừ......”“Được thôi, nha đầu, con có nguyện ý cùng thúc thúc của con cùng nhau làm việc học tập không?”Có Tô Dương trông nom, Dương Tuyết tự nhiên càng yên tâm hơn chút.Nàng không hy vọng con gái suốt ngày chỉ ở cùng Bình Bình, thậm chí còn bỏ bê cả việc học hành.Đàm luận “đối tượng” thì được, nhưng không thể không học hành giỏi giang!“Dạ được mụ mụ, con nguyện ý.”Vốn dĩ Dương Hạ đã nghĩ như vậy, bây giờ nghe lão mụ hỏi như vậy, nàng tự nhiên không chút do dự đồng ý ngay.“Vậy chúng ta đã nói trước nhé, con ở đây nhất định phải học tập thật giỏi, và nhất định phải nghe lời thúc thúc, được không?”“Ừ, yên tâm đi mẹ......con thật sự là muốn hiếu học.”“Phốc phốc.....”“Tốt tốt, lão c·ô·n·g......về sau phải quản nghiêm nha đầu này đấy nhé, ba năm đại học trôi nhanh lắm.”“Ừ, yên tâm đi lão bà, Tiểu Hạ x·á·c thực không giống trước kia, nhất định sẽ cố gắng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận