A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 67: Trời muốn đổ mưa mẹ cũng muốn xuất giá, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.

Chương 67: Trời muốn đổ mưa mẹ cũng muốn xuất giá, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
"Uy? Vị nào?"
"Tô tiên sinh, ngài khỏe, ta là bí thư Dương Tổng, ta đã đem xe của ngài đưa tới rồi. Ngài ở phòng nào, ta đi lên đưa cho ngài một chút chìa khóa?"
"Không cần không cần, ngài ở cửa khách sạn chờ ta một chút là được, ta lập tức xuống dưới cầm."
Nói, Tô Dương cùng lão ba lên tiếng chào, quay người liền ra ngoài xuống lầu.......
"Dương Dương, ra ngoài lấy cái gì?"
"A, Tiểu Tuyết vừa rồi sắp xếp người đem chiếc xe cho ta đưa tới...... Ta kỳ thật cũng không cần đến."
Tô Dương ngượng ngùng cười cười. Nói thật, bắt xe là được rồi, không cần thiết chuyên môn đưa xe tới.
"Xe này cũng là Tiểu Tuyết giúp ngươi mua đi? Tiểu tử ngươi......"
Lão ba nói, nhịn không được bật cười. Tiểu Tuyết cô gái này nhìn rất có khí chất, cũng rất an tâm, đối với nhi tử nhìn cũng giống thật lòng. Không hề giống loại chơi bời cho xong nữ nhân......
"Ân, đúng vậy......"
Tô Dương cười gãi đầu, không giải thích gì thêm. Về phần sự tồn tại của Dương Hạ, hắn tự nhiên sẽ không nói. Dù sao đây chính là một cô con gái cùng tuổi...... Bằng không mà nói, vấn đề tuổi tác này, liền không tốt giải thích lắm.
Hai cha con dựa vào nằm trên giường, chậm rãi trò chuyện. Bất tri bất giác đã đến chạng vạng tối 6 giờ.
"Dương Dương, bạn học ta trong nhóm hô...... Ba ba phải đi tham gia tụ hội, không biết cái tụ hội này đến mấy giờ mới xong đâu. Ăn cơm xong, đoán chừng còn muốn đi hát gì đó...... Hay là con đi bồi Tiểu Tuyết đi, nếu ba ba rảnh rỗi ba ba sẽ gọi điện thoại cho con, thế nào?"
Lão ba nhìn điện thoại một chút, sau đó quay người chuẩn bị xuống giường.
"Ân...... Cũng được, cha, vậy con đi về trước, cha không cần uống quá nhiều rượu......"
"Yên tâm đi Dương Dương, đi, vậy con về trước đi."
Từ khách sạn Từ hòa hợp đi ra, Tô Dương liền lái xe hướng nhà chạy tới.
"Lão bà, lão ba đi tham gia tụ hội, cũng không biết lúc nào kết thúc, ta về trước đây......"
Trên đường trở về, Tô Dương gọi điện thoại cho Dương Tuyết. Dù sao đợi ở chỗ này cũng là chờ, chi bằng cùng lão bà thân mật một chút tốt hơn. Dù sao hai người vừa mới đả thông hai mạch Nhâm Đốc...... Bây giờ đều bức thiết hy vọng dính vào nhau.
"Tốt lão c·ô·ng, vậy ngươi tranh thủ thời gian trở về đi...... Tiểu Hạ nha đầu kia sao còn chưa về nữa?"
"Nàng vừa điều chỉnh xong, cùng bạn bè cùng nhau chơi vui vẻ, đoán chừng ăn tối cũng về. Không sao đâu lão bà, đừng lo lắng."
"......"
Hai người hàn huyên vài câu xong, liền cúp điện thoại. Bây giờ hắn và Dương Tuyết quan hệ cũng coi như thật sự c·ô·ng khai. Dương Hạ cũng biết hai người có quan hệ sâu sắc. Bằng không cũng sẽ không xưng hô lão c·ô·ng lão bà...... Liền xem như hai người thoải mái ở chung một phòng vào ban đêm, chắc là cũng không có vấn đề gì.......
Không bao lâu, Tô Dương liền lái xe chạy tới nhà.
"Lão c·ô·ng, ba!"
Vừa mới vào cửa chính, Dương Tuyết liền nhiệt tình lao vào vòng tay Tô Dương. Sau đó hai người liền tiến vào phòng ngủ......
"Thúc thúc anh ấy...... Nói thế nào?"
Dương Tuyết rúc vào trong n·g·ự·c Tô Dương, vuốt khuôn mặt hắn, yêu t·h·í·c·h không buông tay.
"Về sau gọi ba ba."
"......"
Nàng thẹn t·h·ùng cười gật gật đầu, nếu hai người quan hệ đều đã đến mức này, xác thực cũng nên kêu ba ba. Về phần tuổi tác của nàng và cha hắn chênh lệch, cái này...... căn bản không trọng yếu.
"Cái kia...... Ba hắn nói thế nào?"
"Cha nói, cô Tiểu Tuyết này dáng dấp thật xinh đẹp a, hơn nữa còn đặc biệt có khí chất, nhìn liền không đơn giản. Con nói đúng a, Tiểu Tuyết làm cao quản trong một c·ô·ng ty, một năm thu nhập không dưới trăm vạn đâu...... Ha ha ha...... Dù sao lão ba đối với con rất hài lòng, về phần chuyện chúng ta kém nhau 10 tuổi, căn bản không tính là gì. Hơn nữa, mẹ của ba còn hơn tuổi cha không ít nữa."
"Ba!"
Dương Tuyết nghe lời Tô Dương nói, không khỏi thẹn t·h·ùng nở nụ cười. Trong lòng cuối cùng an tâm hơn nhiều.
"Thế nhưng lão bà hơn anh tận 18 tuổi......"
"Lão bà, cho dù em có lớn hơn anh 28 tuổi, đời này anh cũng không cưới ai ngoài em! Tình yêu của chúng ta...... Là người khác không thể nào hiểu được. Em yêu anh bằng cả tấm chân tình qua hai đời, hình bóng của em đã khắc sâu trong giấc mộng của anh từ nhỏ. Ông trời đã định sẵn hai chúng ta nhất định sẽ ở bên nhau."
"Ngô ngô......"
Nói, hai người k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g ôm hôn nhau. Tình thâm nghĩa nặng, tự nhiên khó tránh khỏi đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ động cước thôi. Về phần Dương Hạ lúc nào trở về, hai người tạm thời chắc chắn sẽ không để ý nhiều như vậy.......
Không biết qua bao lâu.
"Răng rắc!"
Cửa lớn bỗng nhiên phát ra tiếng mở cửa. Dương Hạ trở về. Hai người không khỏi giật mình kêu lên, màn dạo đầu như vậy biến thành kết thúc. Dương Tuyết vội vàng mặc áo ngủ vào, sửa sang lại mái tóc dài tán loạn, từ trong phòng đi ra.
"Nữ nhi ngoan......"
"Mẹ, ngài về rồi ạ?"
Dương Hạ có chút lúng túng gãi gãi đầu, thân thể không tự chủ chuyển động. Đây là lần đầu tiên từ khi lớn lên, nàng mặc đồ con gái trước mặt mụ mụ, đúng chuẩn một cô nữ hài t·ử. Khuôn mặt trong nháy mắt ửng hồng...... Nàng còn ngại không dám nhìn ai, hoàn toàn không để ý tới mặt mẹ cũng hồng hồng.
"Bảo bối ngoan của ta, thật xinh đẹp, lại đây...... Để mẹ xem kỹ một chút."
Dương Tuyết vui vẻ tiến lên ôm nữ nhi, đưa tay s·ờ lấy khuôn mặt nàng, lại s·ờ s·ờ tóc giả của nàng...... Càng xem càng vui vẻ, càng xem càng t·h·í·c·h!
"Sau này có thể vén tóc lên, các loại tóc dài thì có thể không cần tóc giả, hồi nhỏ tóc con rất mượt mà......"
"Ân, tốt ạ mẹ."
Dương Hạ nhẹ nhàng lên tiếng. Cùng Tu Bình Bình chơi cả ngày, nàng càng ngày càng quen dùng giọng nữ và điệu bộ con gái để nói chuyện và cư xử.
"Dương Hạ......"
Tô Dương vẫn đợi trong phòng đến khi có thể đứng thẳng lưng, lúc này mới k·é·o cửa phòng đi ra.
"Lão t·h·iết......"
Dương Hạ thấy Tô Dương cũng từ phòng lão mụ đi ra, không khỏi sững sờ. Bất quá, rất nhanh cũng bình thường trở lại. Dù sao hai người đều xưng hô lão c·ô·ng lão bà, đã ở cùng một chỗ, cái kia chắc chắn cũng là bình thường thôi. Mặc dù trong lòng nàng cảm thấy có chút kỳ lạ...... Nhưng nàng chỉ có thể tiếp nhận hiện thực. Lão t·h·iết biến thành chú cũng tốt, lớn hơn thành cha cũng được...... Đây cũng không phải là chuyện nàng có thể lựa chọn. Trời muốn mưa, mẹ phải lấy chồng...... Chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
"Nha đầu ngốc, về sau con vẫn cứ gọi chú ấy đi, bây giờ con là nữ hài t·ử thật sự rồi......"
"Dạ, con biết rồi mẹ."
Dương Hạ có chút buồn bực liếc nhìn Tô Dương, bất đắc dĩ đáp ứng. Bất quá lão mụ nói cũng không sai, x·á·c thực nên gọi hắn là chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận