A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 319: thật nha đầu, chúng ta đều sẽ lo lắng ngươi

Chương 319: Thật nha đầu, chúng ta đều sẽ lo lắng cho ngươi.
Sáng ngày thứ hai.
Tô Dương cùng Dương Tuyết đúng giờ đi vào đơn vị, đến tầng cao nhất.
"Tô Bí Thư, ngươi bảo Phỉ Phỉ tới phòng làm việc của ta một chuyến đi, ta mang nàng đi bộ phận thiết kế họp."
"Ách......"
"Thật không mang theo lão c·ô·ng đi?"
"Phốc phốc......"
"Không cho ngươi đi, ta lo lắng các nàng sẽ ở ngay trước mặt ta trêu chọc ngươi, hay là không nên đi thì hơn. Lại nói...... Có vài lời con gái nói với nhau, trước mặt đàn ông cũng không tiện trò chuyện. Lão c·ô·ng ngoan, ngươi thì không nên đi, có được hay không?"
"Được thôi......"
"Ừm, thật ngoan......"
Dương Tuyết cười vỗ vỗ l·ồ·n·g n·g·ự·c Tô Dương, sau đó khoát tay áo, hướng phòng làm việc của mình mà đi.
Nhìn bóng lưng tuyệt mỹ của lão bà, Tô Dương không khỏi lại một trận tâm thần hoảng hốt. Có người vợ tuyệt vời như vậy, bất kỳ nữ nhân nào trêu chọc...... với ta mà nói, có ý nghĩa gì chứ?
"Phỉ Phỉ, Dương Tổng bảo cô cùng với nàng đi bộ phận thiết kế họp, cô thu xếp một chút rồi qua chỗ Dương Tổng đi."
Vào phòng làm việc của mình, vừa vặn Lý Phỉ Phỉ đã đến, thế là liền lên tiếng chào cô.
"Được rồi Tô Tổng, tôi đến đây. Cái kia...... Tô Tổng không đi cùng sao?"
"Ách...... Ta không đi cùng, hôm nay chủ đề nói chuyện có chút đặc biệt...... ta không đi cùng."
"Phốc phốc......"
"Được rồi Tô Tổng, vậy...... chờ mở họp xong trở về, tôi sẽ kể cho anh, vậy tôi đi đây."
Lý Phỉ Phỉ nghe vậy, tự nhiên là hiểu ngay lập tức, thế là nhịn không được bật cười.
Sau đó liền đứng dậy thu xếp một chút, liền vội vàng rời khỏi phòng làm việc.
"Leng keng!"
Đang lúc Tô Dương xem tài liệu, liền nghe được điện thoại di động vang lên.
Cầm lên xem xét, nguyên lai là Dương Hạ p·h·át tới tin nhắn Wechat.
"Tô Dương, ba ba...... có rảnh không?"
Nha đầu này...... Hôm nay đã vậy còn quá kh·á·c·h khí gọi ba ba!
Lại còn tự xưng như vậy.
"Thế nào, con gái ngoan, nói thử xem, có chuyện gì muốn ba ba giúp đỡ?"
Tô Dương không khỏi âm thầm cười một tiếng, rất nhanh liền gửi lại cho Dương Hạ một tin nhắn.
"Hắc......"
"Chờ một chút nha cha, con tới phòng làm việc, cha giúp con nghĩ vài ý kiến nhé."
"Ta đi......"
"Nha đầu, chẳng lẽ con muốn tìm người yêu?"
Vừa thấy muốn hắn nghĩ kế, Tô Dương lập tức nghĩ đến vấn đề này.
"Xí...... Tô Dương, cha nghĩ gì vậy? Cha sốt ruột gả con gái đi vậy sao?"
"Ha ha ha......"
Nguyên lai không phải là chuyện tìm người yêu, Tô Dương không khỏi x·ấ·u hổ cười một tiếng.
"Không có, không có, ha ha ha...... con gái ngoan như vậy, hiểu chuyện như thế, ta còn muốn để con dẫn dắt các em con thêm vài năm nữa, làm sao có thể muốn gả con đi chứ?"
"Hừ, như vậy còn tạm được......"
Chỉ chốc lát sau, Dương Hạ liền gõ cửa phòng Tô Dương.
"Tiểu thư ký của cha không có ở đây à?"
"Khụ khụ khụ......"
"Thư ký gì chứ, nha đầu ngốc, đừng nói lung tung. Lý Bí Thư đi theo mụ mụ con đến bộ phận thiết kế họp rồi."
"Đi bộ phận thiết kế họp?! Ha ha ha...... Tốt! Vậy còn tạm được......"
Dương Hạ nghe Tô Dương nói, không khỏi ánh mắt sáng lên.
Trên mặt rất nhanh liền nở một nụ cười.
Nếu lão mụ ra tay, việc này khẳng định sẽ được giải quyết.
Chuyện ô yên chướng khí ở bộ phận thiết kế, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ kết thúc.
"Đúng rồi Tô Dương, vậy cha là thư ký thứ nhất của lão mụ, sao cha không đi cùng?"
"Ta ng·ượ·c lại thật ra muốn đi nghe một chút đấy, nhưng mụ mụ con không nỡ để ta đi...... lo những nữ lưu manh kia...... Khụ khụ khụ, con biết đó."
"Phốc phốc......"
"Ha ha ha, được thôi được thôi, vậy con hiểu rồi."
Nghe Tô Dương nói, Dương Hạ trong nháy mắt hiểu tâm tư của lão mụ.
Xem ra lão mụ đối với sự an toàn của Tô Dương, vẫn là vô cùng để ý.
Những người kia, từng người từng người là nữ lưu manh, để Tô Dương cách xa các cô một chút, đúng là nên vậy.
Nếu như hắn bị người k·h·i· ·d·ễ, lão mụ coi như thua thiệt lớn!
"Ách......"
"Hiểu thì tốt, vậy con nói đi, muốn ba ba giúp con nghĩ kế gì?"
Tô Dương ngượng ngùng cười cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai Dương Hạ.
"Đúng rồi Tô Dương, con muốn nhân dịp chi nhánh công ty chúng ta ở M·ô·n·g Thành khai trương...... dự định đến chi nhánh công ty làm việc một tháng. Cha cảm thấy ý nghĩ này của con thế nào?"
Nói, Dương Hạ k·é·o một cái ghế tới, s·á·t bên người Tô Dương ngồi xuống.
"Ừm......"
Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ.
Nha đầu này...... ngược lại rất có ý nghĩ.
"Nha đầu, M·ô·n·g Thành cách nhà có chút xa đấy, một mình con ở nơi xa như vậy, người nhà sẽ lo lắng cho con."
"Lo gì chứ, con cũng không phải trẻ con...... dù sao kỳ nghỉ còn hơn một tháng nữa. Con ở chỗ đó một tháng...... Dù sao một công ty mới khai trương, chắc chắn có rất nhiều việc phải làm, con cảm thấy chắc chắn sẽ học được rất nhiều việc. Hơn nữa tổng quản lý chi nhánh công ty cũng là do tổng bộ chúng ta sắp xếp đến, đến lúc đó cô ấy bảo bọc con là được. Không có gì đáng lo......"
Dương Hạ nhìn Tô Dương, trong ánh mắt lộ rõ vẻ mong chờ.
Đương nhiên...... Nàng tự nhiên hy vọng Tô Dương có thể giúp nàng nói với lão mụ.
Nhiều khi, Dương Tuyết vẫn là vô cùng nghe lời hắn nói.
"Ta cảm thấy mụ mụ con sẽ không đồng ý đâu...... dù sao bây giờ con còn nhỏ tuổi, hơn nữa M·ô·n·g Thành cách nhà quá xa. Nếu như có chuyện gì, chúng ta cũng không thể lập tức đ·u·ổ·i tới bên cạnh con được. Thật nha đầu...... chúng ta đều sẽ lo lắng cho con."
Tô Dương vừa nghe đã biết, mục đích của Dương Hạ đúng là muốn hắn nói chuyện này với lão bà Dương Tuyết.
Nhưng...... Chuyện này dù là hắn nói, Dương Tuyết cũng chưa chắc sẽ đồng ý.
Nếu như địa phương gần thì còn dễ nói, nhưng M·ô·n·g Thành dù sao cũng quá xa.
Dương Tuyết chắc là sẽ không đồng ý.
"Ba ba tốt......"
"Cha giúp con nói với mụ mụ có được không? Con thật muốn nhân dịp thời gian nghỉ hè này, đến kiến thức một chút thôi."
Nói, Dương Hạ nắm lấy cánh tay Tô Dương lay lay.
"Vậy...... nếu như tìm một chi nhánh công ty lân cận, cho con qua đó không phải cũng như nhau sao? Kỳ thật dù là công ty mới hay là công ty cũ, dù sao việc cần làm đều giống nhau cả thôi."
"Nhưng...... con muốn nhìn một công ty từ lúc khai trương đến khi vận hành thì như thế nào, chắc chắn so với công ty cũ càng thú vị hơn. Lại nói...... Con hiện tại là quản lý bộ phận sản xuất, mặc dù việc cũng không ít, có thể về cơ bản đã khá quen thuộc rồi. Thật ra, với con mà nói, công việc này tính thử thách không lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận