A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 279: công việc này thái độ, không sai!

Chương 279: Thái độ làm việc này, không tệ!
"A? Tốt." Tô Dương gật đầu, ngược lại cũng không nghĩ nhiều.
Rời khỏi văn phòng, hai người rất nhanh đi đến phòng nghỉ của Tô Dương và Dương Tuyết.
"Ba ba, sau này ba với mẹ đi làm, phòng nghỉ này coi như của con nha."
"Nha đầu, chẳng phải đã phân cho con văn phòng rồi sao? Ghế salon của con kéo ra là thành g·i·ư·ờ·n·g, cũng tốt mà?"
Đợi cả hai vào phòng nghỉ, Tô Dương t·i·ệ·n tay đóng cửa lại.
"Nha đầu, con nằm trên g·i·ư·ờ·n·g nghỉ ngơi một lát đi."
Trong phòng nghỉ có g·i·ư·ờ·n·g lớn và ghế sofa, nếu con gái đến, Tô Dương tự nhiên nhường g·i·ư·ờ·n·g lớn cho nàng.
"Ân, cảm ơn, hắc hắc."
Dương Hạ tự nhiên không kh·á·c·h khí, cởi giày rồi ngả người tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g lớn.
"Đúng rồi, con nói xem trong phòng nghỉ của chúng ta đặt thêm máy tính, giữa trưa cùng nhau 'đ·á·n·h' biết bơi đùa giỡn thư giãn một chút thì tốt biết bao."
"Khụ khụ khụ......"
"Nha đầu ngốc, con giờ làm việc bận như vậy, giữa trưa nghỉ ngơi một lát còn không đủ, lại còn muốn chơi game hả?"
Tô Dương nghe vậy, không nhịn được bật cười.
"Nha đầu, không phải con nói tìm ba có việc sao? Hóa ra con chỉ muốn chiếm lấy cái phòng nghỉ này?"
"Ha ha ha......"
Nghe Tô Dương nói, Dương Hạ nhịn không được cười phá lên.
"Dù sao mẹ cũng không có ở đây, phòng nghỉ này nhường cho con đi. Ở văn phòng dù có ghế sofa g·i·ư·ờ·n·g, cũng không t·i·ệ·n thay áo ngủ......lúc nào cũng có người qua lại, ngại lắm."
"Được thôi, đương nhiên không thành vấn đề, ai bảo con là con gái của ba đâu?"
Tô Dương bất đắc dĩ cười gật đầu.
Con là con gái của ta, đương nhiên con nói là được.
"Hắc......"
"Vậy còn tạm được, ha ha ha......"
"Được rồi, nha đầu, con ở phòng nghỉ ngủ đi, nếu không còn chuyện gì khác......vậy ba đi văn phòng của mẹ con nghỉ ngơi."
Nói rồi, Tô Dương định đứng dậy rời đi.
Nếu Dương Hạ muốn chiếm cái phòng nghỉ này, vậy nhường cho nàng là được.
Có gì to tát đâu!
"Đừng mà, khoan hãy đi."
"Ba ơi, con còn muốn nhờ ba giúp một chuyện nhỏ......"
"Thật sự có việc bận muốn ba giúp sao? Nói đi, con muốn ba giúp con cái gì?"
"Đương nhiên là việc bận trong c·ô·ng tác rồi, ba cho rằng còn có việc gì khác? Thật là, phốc phốc......"
"Không cảm thấy cái gì nha? Cái nha đầu này......"
"Ân, nói đi, chỉ cần có thể giúp, nhất định sẽ giúp con."
Nghe Dương Hạ nói, Tô Dương dừng bước chân chuẩn bị rời đi.
Còn tưởng rằng nàng chỉ muốn chiếm lấy cái phòng nghỉ này thôi, không ngờ thật sự có việc cần giúp đỡ.
"Đúng rồi Tô Dương, là như vầy......con cảm thấy bộ ph·ậ·n t·h·iết kế đã t·h·iết kế một mẫu nội y nam, con luôn thấy có vấn đề, hoặc là chi tiết xử lý chưa đủ tốt."
Dương Hạ hơi dừng lại một chút, sau đó gật đầu với Tô Dương.
Việc này......Xem ra chỉ có tìm hắn giúp đỡ, người khác lại càng không t·i·ệ·n nói.
"A? Vậy con trực tiếp phản ánh với Uông Tổng Giam đi, nếu t·h·iết kế không hợp lý, vậy không thể bố trí sản xuất được. Dù có đưa ra thị trường cũng sẽ có vấn đề."
Tô Dương nghe xong, lập tức coi trọng.
Chuyện này, không tính là chuyện nhỏ.
Mỗi một sản phẩm t·h·iết kế thất bại, đều là vàng thật bạc trắng đó!
Mà lại, còn ảnh hưởng lớn đến hình tượng xí nghiệp và nhãn hiệu!
"Nhưng mà, con chỉ là cảm thấy vậy thôi, khó mà nói cụ thể là chỗ nào, nhưng cứ thấy không ổn. Mà lại......Đây là nội y nam, con cũng không tiện tùy t·i·ệ·n tìm người mặc thử. Nên là......con nghĩ đến Tô Dương ba đó. Con nghĩ là phải tìm người mặc thử trước, tìm ra chi tiết vấn đề, sau đó con mới đi tìm Uông Tổng Giam, như vậy mới có sức thuyết phục hơn."
Dương Hạ phụ trách quản lý sản xuất, tuy không cần để ý đến chuyện t·h·iết kế, nhưng toàn bộ c·ô·ng ty đều là nhà mình đó! Phát hiện ra vấn đề, thì khẳng định phải coi trọng.
"Ân, con nói đúng, vậy con muốn ba giúp con thế nào?"
"Giúp con mặc thử chứ sao......"
Dương Hạ vừa nói, vừa đưa tay lấy túi của mình.
Từ bên trong móc ra một túi nhựa.
Sau đó mở túi nhựa, lấy ra một chiếc nội y nam.
"Khụ khụ khụ......"
"Để ba mặc thử cái này?"
"Đúng á, có gì đâu? Chúng ta làm ngành trang phục, mặc thử thôi mà......chẳng lẽ ba không muốn giúp con sao?"
"Ách......"
"Đương nhiên có thể......"
Tô Dương đưa tay nh·ậ·n lấy, dù sao nhìn, cũng không cảm thấy t·h·iết kế có gì không ổn.
Mà lại sợi tổng hợp dùng cũng không tệ.
"Thôi được rồi nha đầu, con ra ngoài đi, đợi ba mặc thử xong, rồi ba giúp con tổng kết lại."
Nếu muốn mặc thử loại quần áo này......thì phải đuổi Dương Hạ ra ngoài mới được.
"Phốc phốc......"
"Con đương nhiên biết......Đây là một vài vấn đề con tổng kết được từ trước, ba dựa theo danh sách này, tìm xem vấn đề......dù sao ba đối với trang phục cũng hiểu khá rõ. Việc này coi như giao cho ba......Lần này bộ tiêu thụ cần số lượng rất lớn......con không thể không coi trọng."
Dương Hạ nói, cười nhảy xuống khỏi g·i·ư·ờ·n·g.
"Con đi phòng làm việc của mẹ con đây, đợi ba mặc thử tổng kết xong, thì nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho con. Việc này......Hôm nay con phải đưa ra một văn bản tài liệu hoàn chỉnh. Đây là khiêu chiến trình độ chuyên nghiệp của Uông Tổng Giam......nói trước nha, ba đừng làm con m·ấ·t mặt đó!"
Dương Hạ vừa nói, vừa đi ra cửa.
"c·ắ·t! Yên tâm đi Dương Hạ......ba tuy không phải nhân viên t·h·iết kế chuyên nghiệp, nhưng ba đứng ở góc độ kh·á·c·h hàng, vẫn phân biệt được có vấn đề hay không. Đừng lo lắng, cứ đợi tin tức của ba."
Tô Dương cười xua tay với Dương Hạ, nhìn nàng rời khỏi phòng nghỉ.
Sau đó......Tô Dương đứng dậy khóa cửa phòng nghỉ ngơi lại.......
"Nha đầu này, làm quản lý sản xuất mà lại bắt đầu nghiên cứu t·h·iết kế sản phẩm......"
Cầm chiếc quần áo kiểu mới Dương Hạ đưa cho, Tô Dương không khỏi k·é·o khóe miệng.
Bất quá......hắn n·g·ư·ợ·c lại thật bội phục thái độ c·ô·ng việc của nàng.
Bất kể có phải chuyên gia t·h·iết kế hay không, nhưng nếu p·h·át hiện vấn đề, dù là tự cho là vấn đề, cũng phải chứng thực cho tốt!
Chỉ có như vậy, tổn thất của c·ô·ng ty mới có thể giảm xuống mức thấp nhất!
Sau đó, Tô Dương xem văn kiện tổng kết vấn đề Dương Hạ đưa cho, đọc qua một lượt.
Phải nói......Nàng tổng kết thật sự có bài bản.
Được thôi, vậy ta cứ dựa theo danh sách vấn đề này, từng bước mặc thử thể nghiệm đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận