A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 430: nhà các ngươi cái này đại nha đầu, thật sự là quá lợi hại!

Chương 430: Con bé lớn nhà ngươi, thật sự là quá lợi hại!
“Ha ha ha......” “Được rồi Chu Tả, ngươi nói đi, có dặn dò gì?”
Tô Dương tuy rằng cùng Chu t·ử Nhược không quá quen, nhưng nàng là bạn học cũ của lão bà, hơn nữa quan hệ hai người còn đặc biệt tốt, cho nên hắn nói chuyện tự nhiên cũng không khách khí.
“Phốc phốc......” “Ta nào dám nói cho ngươi chỉ thị, quay đầu con bé Dương Tuyết nhà ngươi không được phạt ta à? Ha ha ha...... Bây giờ ngươi ở văn phòng sao? Nếu không ta qua tìm ngươi? Ta muốn cùng ngươi tâm sự sự tình về phương diện phần mềm hệ th·ố·n·g.” “Hay là ta qua đi, ngươi chờ một lát......”
Tô Dương nói, bưng cà p·h·ê lên uống.
“Đừng đừng, hay là ta qua đi, ngươi chờ một lát, ta đã rời khỏi văn phòng.” “Ha ha ha......” “Tốt a, vậy làm phiền t·ử Nhược.”
Được thôi, nếu đại tỷ tỷ này muốn qua, vậy thì cứ tới đi.
“Tô Tổng, trước kia ít khi nói chuyện phiếm với ngươi, thật không ngờ ngươi lại khách khí như vậy, nói chuyện cũng dễ nghe......” “Ách...... Chu Tả khách khí rồi.” “Ta cùng Dương Tuyết là tỷ muội, ngươi là lão c·ô·ng của Dương Tuyết, ta mới không khách khí với ngươi đâu. Chúng ta lát nữa gặp mặt rồi trò chuyện......”
Từ trong điện thoại truyền đến tiếng bước chân liền biết, đại tỷ tỷ này đã đi về phía này.
Rất nhanh......
Hai người liền cúp điện thoại xong.......
Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa văn phòng của Tô Dương, liền vang lên tiếng bước chân không nhanh không chậm.
Tiếng bước chân này không phải của Dương Tuyết.
Cũng không phải của con gái Dương Hạ.
Đoán không sai, khẳng định là đại tỷ tỷ Chu t·ử Nhược.
“Đông đông đông......” “Mời vào!”
Th·e·o một tiếng cửa phòng mở ra, quả nhiên là Chu t·ử Nhược đẩy cửa đi vào.
“Tô Tổng, anh khỏe.” “t·ử Nhược khỏe...... mời ngồi.” “Trà hay cà p·h·ê?” “Cà p·h·ê đi, ha ha ha...... tôi không khách khí với anh đâu à.”
Nhìn thấy ly cà p·h·ê trên bàn của Tô Dương, Chu t·ử Nhược cũng cười muốn cà p·h·ê.
“t·ử Nhược là tỷ muội tốt của Dương Tuyết, nếu cô khách khí với tôi, chẳng phải là khách khí sao?” “Tô Dương, anh gọi tôi t·ử Nhược là được, kỳ thật vợ anh Dương Tuyết còn lớn hơn tôi hai tháng đấy. Tôi gọi Dương Tuyết là tỷ, anh gọi tôi tỷ...... nghe hình như không được hợp lý lắm. Tôi cảm thấy anh vẫn nên gọi tôi t·ử Nhược thì phù hợp hơn.”
Chu t·ử Nhược lặng lẽ đ·á·n·h giá Tô Dương, trong giọng nói lộ ra ý cười.
“Cũng được......”
Tô Dương nghe vậy, cảm giác lời nàng nói cũng có lý.
Hắn và Dương Tuyết là vợ chồng, nếu lão bà so với Chu t·ử Nhược lớn hơn, gọi thẳng tên cũng rất bình thường.
“Đương nhiên được rồi, anh và Dương Tuyết là lão bản của tôi, gọi tên tôi đương nhiên rất bình thường.” “Tốt tốt......” “t·ử Nhược, nói đi, tìm tôi có phải muốn nói về vấn đề nhu cầu phần mềm bên cô không?” “......”
Tô Dương vừa dứt lời xưng hô này, mặt Chu t·ử Nhược vậy mà không nhịn được hơi đỏ lên.
Tựa hồ...... Nàng cảm giác có một tia mập mờ trong đó.
“Ừ, đúng vậy Tô Dương, hai ngày nay tôi bớt chút thời gian xem hệ th·ố·n·g bên trang phục trẻ em, còn có nhu cầu các nàng đang khai thác, trực tiếp khiến tôi kh·iế·p sợ luôn. Trước kia tôi ở ×× c·ô·ng ty, chưa từng thấy nhu cầu mới này của các nàng. Hơn nữa hệ th·ố·n·g hiện tại các nàng làm được, trước kia hệ th·ố·n·g tôi từng thấy cũng không đạt được điểm này. Hệ th·ố·n·g này đều do c·ô·ng ty chúng ta khai thác phần mềm sao?”
Chu t·ử Nhược nói, đưa một vài hình chụp màn hình giao diện in sẵn đặt trên bàn làm việc của Tô Dương.
Tô Dương đưa tay cầm lên xem xét, không khỏi gật đầu cười.
“Đúng vậy t·ử Nhược, đây đều là do bộ phận phần mềm c·ô·ng ty chúng ta khai thác. Bất quá, những nhu cầu này cơ bản đều là do Dương Hạ đưa ra.” “A a, anh nói là tổng quản lý trang phục trẻ em Dương Hạ đúng không? Đại nữ nhi của Dương Tuyết.” “Ừ, đúng, không sai, chính là nàng.”
Tô Dương cười cười, sau đó khẳng định suy đoán của Chu t·ử Nhược.
“Con bé này lợi hại à...... anh x·á·c nh·ậ·n đây không phải do Dương Tuyết giúp nó nói ra nhu cầu đấy chứ?” “Ha ha ha......” “t·ử Nhược, chuyện này thật sự không phải do Dương Tuyết nói ra. Dương Hạ đưa ra những nhu cầu này, phần lớn đều trao đổi với tôi, đương nhiên tôi rất rõ ràng.” “Vậy à......” “Con bé này...... quả nhiên là hậu sinh khả uý!”
Chu t·ử Nhược nghe lời Tô Dương, trong ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ không thể tin n·ổi.
“Hơn nữa tôi còn cần tài khoản của Dương Tuyết để xem số liệu nghiệp vụ của các nàng, thật sự là chấn kinh liên tục!” “Ừm, cũng tạm được, nha đầu này lúc nào ý tưởng cũng rất nhiều.”
Chu t·ử Nhược khen ngợi, khiến Tô Dương nghe rất vui vẻ.
Dù sao khen ngợi chính là con gái mình, người làm cha như hắn làm sao có thể không vui chứ?!
“Tô Dương, được Dương Hạ dẫn dắt, tôi cũng muốn khai p·h·át một bộ đồ nữ trang của chúng ta, tôi đang sắp xếp người chỉnh lý nhu cầu đây, anh xem......” “Được, cô cứ chỉnh lý nhu cầu trước đi, nếu cần giao lưu với Dương Hạ, cô có thể trực tiếp đi tìm nó.”
Tô Dương cũng biết, đồ nữ trang, thực tế phức tạp hơn bên Dương Hạ nhiều.
Nhưng trước tiên cứ sửa sang lại nhu cầu, sau đó dựa theo mức độ khẩn cấp và quan trọng mà khai p·h·át theo giai đoạn.
Nói đi cũng phải nói lại, hệ th·ố·n·g trang phục trẻ em mới bắt đầu khai p·h·át, cũng cân nhắc đến các nghiệp vụ khác.
Chắc hẳn lúc khai p·h·át những thứ thuộc nghiệp vụ khác, cũng sẽ tiết kiệm được không ít c·ô·ng việc.
“Tốt! Có sự ủng hộ của Tô Dương, vậy tôi không khách khí đâu nhé.” “Ha ha ha......” “Nghe t·ử Nhược nói kìa, chúng ta đều thuộc về một đại gia đình, cô và tôi còn khách khí cái gì? Đúng rồi...... mấy cô gái trong c·ô·ng ty nữ trang của cô, nếu t·h·í·c·h hợp thời điểm, có thể thường xuyên qua lại quan hệ hữu nghị với mấy thanh niên bên bộ phận phần mềm của chúng ta. Phù sa không lưu ruộng người ngoài thôi.” “A?!” “Được đó Tô Dương, biện p·h·áp hay! Chuyện này nhất định phải làm!”
Chu t·ử Nhược nghe vậy, không khỏi mắt sáng lên.
“Đông đông đông......”
Hai người đang trò chuyện, cửa văn phòng của Tô Dương bị gõ mấy tiếng, sau đó cửa bị đẩy ra.
“Dương Tuyết em tới rồi, anh đang cùng lão c·ô·ng của em trò chuyện về chuyện p·h·át triển phần mềm.” “Ừm, ha ha, em biết ngay anh họp xong sẽ tới sớm, quả nhiên...... không ngờ nhanh như vậy đã đến tìm Tô Dương.” “Tỷ muội, tôi nhất định phải mau tới đây tìm Tô Dương a, qua một thời gian ngắn nữa, không chừng đã bị c·ô·ng ty trang phục trẻ em của con bé lớn nhà cô vượt qua đi mất. Con bé lớn nhà các người, thật sự là quá lợi hại! Khiến tôi thật sự là quá bội phục!” “t·ử Nhược, cô đừng quá khen nha đầu đó, nó còn nhiều chuyện kinh nghiệm còn ít, suy tính không được chu đáo.”
Dương Tuyết nói, cũng k·é·o một chiếc ghế ngồi đối diện Tô Dương.
“Nó mới lớn mà, cô không tin cứ xem đi, chỉ khoảng hai năm nữa, nó tuyệt đối sẽ mạnh hơn chúng ta.” “Ha ha ha......”
Dương Tuyết nghe lời Chu t·ử Nhược nói, không thể nhịn được cười đứng lên.
Nếu như con gái thật có tiềm lực như tỷ muội nói, vậy thì quá tốt rồi!
Cái tập đoàn này giao cho nó quản lý, bà cũng có thể về hưu thật rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận