A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 256: đúng vậy a lão bà, nữ nhi tổng hội trưởng lớn thôi

Chương 256: Đúng vậy a lão bà, nữ nhi rồi cũng sẽ trưởng thành thôi "......"
"Coi như không thể kết hôn, vậy chúng ta cũng có thể ở cùng nhau cả đời mà." Dương Hạ càng nói giọng càng nhỏ, dường như sắp m·ấ·t đi sự tự tin ban đầu.
"Nào nha đầu, cứ gọi một tiếng thôi được không? Dù sao phòng làm việc cũng không có người ngoài, lại thêm quan hệ của hai ta, ngươi liền không thể thỏa mãn ta một yêu cầu nhỏ nhoi này sao?" Thấy Dương Hạ cố ý không nói chuyện gọi ba ba, Tô Dương lại tranh thủ thời gian nhấn mạnh thêm lần nữa.
Bởi vì hắn đã cảm thấy tư tưởng của nàng dường như có chút d·a·o động. Thêm chút sức mạnh, không cho phép, nàng nhất định phải gọi ba ba. Được Dương Hạ gọi ba ba...... nghĩ thôi đã thấy hăng hái!
"Thúc thúc, không được......"
"Thật không được?! Ai......"
"Vậy...... chờ ta có đệ đệ muội muội, lại gọi ngươi ba ba cũng được." Dương Hạ chần chờ một chút, điều chỉnh điều kiện của mình.
"A?!"
"A cái gì a?! Ngươi chẳng lẽ ngay cả chút bản lãnh này cũng không có hả?" Dương Hạ nhìn vẻ mặt kinh ngạc lẫn vui mừng của Tô Dương, không khỏi nhẹ nhàng vỗ hắn một cái.
"Khụ khụ khụ......"
"Bản sự này ta đương nhiên là có! Nhưng từ hiện tại đến khi mang thai rồi sinh ra, không chừng phải hơn một năm...... còn phải để chúng ta chờ lâu như vậy sao?"
"Hay là...... nha đầu, ngươi thấy như vầy được không? Nếu mụ mụ ngươi mang thai....... vậy ngươi liền bắt đầu gọi ta ba ba có được không? Coi như tự mình gọi cũng được. Nha đầu, yêu cầu này của ta không quá ph·ậ·n chứ? Bất kể như thế nào...... mang bầu, coi như là có đệ đệ muội muội đúng không? Ngươi nói xem, có phải đạo lý này không?"
"Ách......" Dương Hạ trầm mặc một lát, sau đó khẽ gật đầu.
"Được rồi, vậy cũng được."
"Tốt! Một lời đã định!"
"Ân......" Đã đồng ý, Dương Hạ liền không do dự nữa, lại sảng k·h·o·á·i nhẹ gật đầu.
"Ha ha ha...... quá tốt rồi, quá tốt rồi! Vậy ta phải thật cố gắng!"
"C·ắ·t, ghét ch·ế·t......" Dương Hạ khẽ hừ một tiếng, khuôn mặt không khỏi ửng đỏ, rồi rời khỏi Tô Dương, trở về bàn làm việc của mình......
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Tô Dương và Dương Hạ đắm chìm trong việc học tập, thời gian bất tri bất giác đã đến mười một giờ trưa.
"Đông đông đông......"
"C-K-Í-T...T...T......" Sau vài tiếng gõ cửa khe khẽ, cửa phòng làm việc bị đẩy ra. Dương Tuyết nhẹ nhàng bước vào, tr·ê·n mặt nở nụ cười dịu dàng. Đầu tiên là nhìn Tô Dương, rồi quay sang nhìn con gái Dương Hạ.
"Lão bà."
"Mẹ......" Dương Hạ vừa ngẩng đầu, liền thấy mụ mụ đang dịu dàng nhìn mình, liền vội đứng dậy, hai bước đi đến bên cạnh bà, đưa tay ôm lấy.
"Con gái ngoan của ta, buổi sáng học tập có tốt không?"
"Đương nhiên rồi, không thì mẹ cứ hỏi thúc thúc xem, hai chúng ta đều rất cố gắng."
"Tốt tốt...... tốt! Hai người các con đều rất tuyệt." Dương Tuyết cười hiền hòa, quay lại nhìn Tô Dương. Có lão c·ô·ng trông chừng, nha đầu này xem ra càng ngày càng nghe lời, càng ngày càng biết cố gắng.
"Ha ha ha......"
"Tiểu Hạ nha đầu này x·á·c thực rất cố gắng, từ sáng đến giờ cơ bản không rời khỏi chỗ, một mực ôn tập những gì đã học hôm qua. Vừa rồi hai chúng ta còn đố nhau nữa, mẹ đoán xem?" Tô Dương vừa nói vừa cười nhìn hai mẹ con.
"A? Con gái mẹ đều trả lời được hết?"
"Nào chỉ là trả lời được thôi chứ, nha đầu này còn nắm chắc hơn cả ta, thật lợi h·ạ·i!"
"......"
"Con học lâu hơn chú, nắm vững hơn chút chẳng phải là chuyện bình thường sao." Dương Hạ có chút ngượng ngùng cười cười, rồi giải t·h·í·c·h một câu.
"Đúng đó, bây giờ ban đêm còn biết tăng ca học tập, chú rất bội phục, cũng rất xem trọng cháu."
"A?!"
"Con gái của mẹ vậy mà biết ban đêm tăng ca học tập?!" Dương Tuyết nghe vậy, tr·ê·n mặt lộ vẻ kinh ngạc tột độ.
"Hắc......"
"Đúng vậy a lão bà, bây giờ con gái ta x·á·c thực khác trước kia rồi, thật sự là biết cố gắng học tập. Tin rằng không lâu nữa, nhất định có thể một mình đảm đương một phương."
"Hảo hảo, quá tốt rồi, ba!" Dương Tuyết nghe vậy, tr·ê·n mặt lộ vẻ mừng rỡ, còn đưa tay ôm lấy con gái, hôn lên má nó một cái. "Bảo bối muốn ăn gì? Lão c·ô·ng, anh muốn ăn gì? Em bảo Trương Bí Thư đặt trước vài món ở nhà hàng."
"Mẹ, mẹ cứ đặt món nào mẹ thấy được là được, con tùy ý thôi. Con còn chút kiến thức chưa nắm vững, con lại đi nghiên cứu chút đã." Nói rồi, Dương Hạ lại trở về chỗ ngồi.
"Lão bà, cứ đặt những món Tiểu Hạ thường t·h·í·c·h ăn là được, nha đầu này biết cố gắng, nhất định phải thưởng cho con."
"Ân, lão c·ô·ng nói đúng! Em sẽ thu xếp......" Dương Tuyết cười gật đầu, rồi quay người đi đến chỗ ghế sô pha ngồi xuống, bắt đầu gọi điện thoại cho Trương Bí Thư.......
Gần mười hai giờ trưa. Bữa tiệc Trương Bí Thư đã đặt được đưa đến phòng làm việc của Tô Dương. Tô Dương và mẹ con Dương Tuyết cùng nhau vui vẻ dùng bữa trưa phong phú.
Sau khi ăn xong......
"Tiểu Hạ, trong giờ nghỉ trưa, đừng học nữa, ra ghế salon nghỉ ngơi một lát đi, ngoan......" Dương Tuyết đưa tay vuốt ve khuôn mặt con gái, trong đôi mắt có chút vui mừng lẫn xót xa. Khi con cái không cố gắng thì lo lắng, đến khi cố gắng thì lại xót. Lòng cha mẹ dưới t·h·i·ê·n hạ thật đáng thương......
"Ân, con biết rồi mụ mụ, ngài và thúc thúc cũng đi nghỉ ngơi đi." Dương Hạ gật đầu, ngoan ngoãn ra ghế salon ngồi xuống, rồi cởi giày, nằm xuống luôn.
"Ừ, bảo bối thật ngoan."
"Chúng ta ra ngoài đi lão c·ô·ng......" Thấy con gái nghe lời như vậy, Dương Tuyết mỉm cười kéo tay Tô Dương, cùng rời khỏi phòng làm việc, rồi cùng nhau hướng về phòng nghỉ của hai người mà đi.......
"Thật không ngờ, con gái em lại thay đổi nhiều như vậy, từ nhỏ đến lớn, nó chưa từng nghe lời như vậy......" Trong phòng nghỉ, hai người đã thu dọn xong, đang ôm nhau tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g lớn.
"Đúng vậy a lão bà, nữ nhi rồi cũng sẽ trưởng thành thôi." Tô Dương nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Dương Tuyết, trong lòng dù có chút xao động...... nhưng nghĩ lại vẫn là nhịn xuống. Lão bà có khả năng đã mang bầu, sau này phải cẩn t·h·ậ·n một chút! Đợi khi x·á·c nh·ậ·n, ba tháng sau đó...... nhất định phải nghiêm khắc kiềm chế hành vi của mình!
"Ừ, thật vui...... nếu thực sự có thể mang thai thì tốt." Nói rồi, Dương Tuyết nhẹ nhàng xoa bụng. Vài ngày nữa...... Nếu như vẫn chưa tới, vậy thì thu xếp thời gian đi b·ệ·n·h viện kiểm tra một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận