A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 269: nàng hai chị em đây là muốn cho ngươi giới thiệu người bạn trai?

Chương 269: Hai chị em nàng đây là muốn giới thiệu bạn trai cho ngươi?
Dương Hạ uống xong canh xong, liền đi thẳng vào phòng mình.
Thấy đại tỷ và Dương Tuyết nói chuyện vui vẻ, Tô Dương liền muốn nói chuyện thêm với Dương Hạ một lúc, khuyên bảo nàng.
Đã lớn thế này, đây vẫn là lần đầu nàng yêu đương, sau đó lại kết thúc bằng thất bại.
Không tránh khỏi trong lòng sẽ khá phiền muộn.
“Cốc cốc cốc......” “Nha đầu, ba ba tìm ngươi tâm sự?” “Vâng, vào đi, không khóa.”
Nghe thấy lời Dương Hạ nói, Tô Dương liền đẩy cửa đi vào.
“Nha đầu, còn chưa vui à?” “Đỡ hơn nhiều rồi......” “Ba ba ngươi ngồi đi.” Dương Hạ nói, kéo chiếc ghế trước bàn máy vi tính quay lại, đẩy đến trước mặt Tô Dương.
Nàng thì ngồi trên mép giường.
“Haiz......” Tô Dương vừa ngồi xuống, liền nghe được nữ nhi khẽ thở dài một tiếng.
Thần sắc hơi có chút u buồn.
“Nha đầu, chẳng phải chỉ là chia tay thôi sao, chuyện này có gì đáng thở dài? Chỉ là từ bỏ một cái cây thôi mà, hiện tại chúng ta có cả một khu rừng để lựa chọn kia mà.” “Ba ba ngươi biết không, người đàn ông hôm nay ấy, là đồng nghiệp của chị Bình Bình. Ban đầu ta còn tưởng hắn là bạn trai của chị ấy chứ. Ai ngờ... Người đàn ông kia cứ bắt chuyện với ta, còn cứ nhìn chằm chằm ta. Cứ như thể hắn đang xem mắt với ta vậy! Điều này làm ta rất tức giận...” “Ba ba ngươi nhìn xem.” Nói rồi, Dương Hạ móc điện thoại di động của mình ra, mở tin nhắn Wechat lên.
“Đây là tin nhắn Bình Bình vừa gửi cho ta......” Tô Dương nhận lấy điện thoại nhìn một lúc, liền ngây cả người.
“Dương Hạ, ngươi thấy chàng trai hôm nay thế nào? Có phải rất đẹp trai không? Hắn nói hắn rất có cảm giác với ngươi.” Phía sau tin nhắn, nàng cũng không trả lời.
“Ý gì đây?” “Nha đầu, hai chị em nàng đây là muốn giới thiệu bạn trai cho ngươi à?” “Hừ!” “Ai thèm chứ?! Người đàn ông kia... cứ nhìn chằm chằm vào ngực ta, hơn nữa còn giả vờ làm rơi đũa xuống đất để nhìn trộm thân hình của ta... thật buồn nôn!” Dương Hạ nhắc tới người đàn ông kia, không khỏi lộ vẻ mặt chán ghét.
“Người như vậy mà còn muốn giới thiệu cho ta?! Có nhầm không vậy?!” “Lại nói......” “Chia tay thì chia tay thôi, làm nhiều chuyện như vậy làm gì?! Cho nên ta còn chưa ăn xong cơm đã bỏ đi rồi.” Dương Hạ nói, không khỏi lại thở dài một hơi.
“Ừm, đúng là......” “Vậy người đàn ông ngươi nói, đúng là buồn nôn thật! Đơn giản chính là một tên sắc lang mà thôi!” “Đúng vậy, ba ba nói rất đúng!” “So với ba ba, đúng là kém xa vạn dặm. Lại nói... hiện tại ta cũng không muốn tìm bạn trai.” “Ừm......” Tô Dương nghe vậy, không khỏi gãi đầu.
Thư tình Trương Minh Thác nhờ hắn chuyển, vẫn còn để trong túi hắn đây này.
Dương Hạ nói như vậy, về cơ bản cũng là phán Trương Minh tử hình rồi, hết hi vọng rồi.
Có hết hi vọng hay không, Tô Dương cũng chẳng thèm để ý.
Hắn chẳng qua chỉ là người đưa tin mà thôi.
“Nha đầu, lúc tan học hôm nay, Trương Minh Thác đưa cho ba một lá thư cho ngươi, ngươi có muốn xem không?” Nói rồi, Tô Dương liền từ trong túi móc ra tờ giấy trắng gấp lại kia.
“Không xem! Trương Minh không phải là bạn cùng phòng trước đây của ngươi sao? Không thích!” “Ừm, vậy được, ngày mai ta trả lại cho hắn.” Tô Dương cười cười, lại cất tờ giấy trắng vào túi.
Nếu nữ nhi không muốn xem, vậy ngày mai hắn liền trả lại cho Trương Minh.
“Ba ba, hiện tại ta chỉ muốn... cùng ba ba học hành cho giỏi, chăm sóc tốt cho mụ mụ. Đợi đệ đệ hoặc muội muội ra đời, ta sẽ phụ mụ mụ trông em bé. Tạm thời không có ý định tìm đối tượng nào nữa... mệt mỏi.” “Nha đầu, tình cảm dù cho gặp trắc trở... cũng đừng khép kín bản thân mình, biết không? Vẫn còn nhiều chàng trai tốt mà.” “Tùy duyên đi...... dù sao hiện tại ta hoàn toàn không muốn.” Dương Hạ khẽ lắc đầu, sau đó đứng dậy đi tới bên tủ quần áo, kéo cửa tủ ra, lấy ra bộ đồ ngủ của mình.
Bộ đồ ngủ nữ rất đẹp, nhưng rõ ràng có hơi hướng về kiểu người trưởng thành một chút.
“Ba ba, ta muốn đi tắm rồi nghỉ ngơi sớm một chút.” “Ừm, được......” Thấy nữ nhi muốn thay quần áo, Tô Dương đương nhiên sẽ không ở lại nữa, bèn đứng dậy rời khỏi phòng nàng.
Sau khi đi ra, mới phát hiện Dương Tuyết và đại tỷ hóa ra đã không còn ở phòng khách.
Thế là Tô Dương liền đi đến phòng ngủ chính, đẩy cửa phòng ra.......
“Lão công, lại đây......” Dương Tuyết nằm trên giường lớn, đã thay một bộ váy ngủ lụa mỏng xuyên thấu.
Khẽ ngoắc ngón tay với Tô Dương.
Tô Dương không khỏi nhếch miệng cười, vội vàng xoay người lên giường.
Lão bà này......
Biết rõ hiện tại không thể làm chuyện đó, nàng lại cực kỳ thích trêu chọc Tô Dương.
“Phụt......” “Lão công, ta phát hiện thân thể ngươi bây giờ càng ngày càng khỏe mạnh nha.” “Đó là đương nhiên, lão công lúc nào mà không khỏe mạnh?” Tô Dương đương nhiên biết hàm ý trong lời lão bà, khẽ vươn tay, liền ôm nàng vào lòng.
Không nói hai lời, liền hôn lên.
“Đúng rồi lão công, hôm nay nữ nhi của chúng ta không sao chứ? Ta thấy nàng có vẻ không vui lắm.” “Không có chuyện gì, đã chia tay hoàn toàn với Bình Bình rồi.” “Vậy à......” Dương Tuyết nghe vậy, mắt không khỏi sáng lên.
Xem ra......
Chuyện mà trước đó nàng vẫn luôn có chút lo lắng, bây giờ cuối cùng cũng không còn là vấn đề nữa.
“Chia tay thì chia tay thôi, hai cô gái ở bên nhau, cuối cùng cũng không phải là cách.” “Ừm, chia tay rồi, nữ nhi của chúng ta cũng xem như nghĩ thoáng, chỉ là ban đầu có chút không quen thôi. Đợi ngủ một đêm, ngày mai sẽ ổn thôi. Yên tâm đi lão bà, không có chuyện gì.” Tô Dương nhẹ nhàng vuốt ve gò má Dương Tuyết, đưa tay tắt đèn đi.
Hiện tại nếu không làm được chuyện kia... Vậy ôm nhau tâm sự cũng rất tốt.
“Ừm, nữ nhi của chúng ta xinh đẹp như vậy, sau này tìm đối tượng còn không đơn giản sao.” “Đó là......” “Hiện tại không biết bao nhiêu người muốn theo đuổi Tiểu Hạ đâu, chỉ là hiện tại nàng không muốn tìm thôi. Nàng nói... Nàng muốn cùng ba ba học hành cho giỏi, sớm ngày có thể phụ giúp mụ mụ. Muốn cùng ba ba chăm sóc tốt cho mụ mụ, đợi đệ đệ hoặc muội muội ra đời, nàng sẽ phụ giúp trông em bé.” “Nha đầu này......” Dương Tuyết nghe lời Tô Dương nói, không khỏi có chút cảm khái.
“Lão công, đứa nhỏ này đúng là lớn thật rồi, hiểu chuyện rồi... Bao nhiêu năm như vậy, ta cảm thấy nàng chưa bao giờ thay đổi nhiều như hai tháng nay. Xem ra... Đều là công lao của ngươi, người làm ba ba này.” Nói rồi, Dương Tuyết liền ôm chặt eo Tô Dương.
“Lão công, ngươi tốt thật đấy... Ta định thưởng cho ngươi......” “A? Như vậy... được chứ?!” Ta đi!
Hạnh phúc đến đột ngột vậy sao?!
“Đương nhiên có thể... Lão công ngoan, đến, bật đèn lên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận