A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 441: đối với, ta chỉ thích như vậy nam hài tử

Chương 441: Đúng vậy, ta chỉ thích nam hài tử như vậy
Chỉ một lát sau, Lý Phỉ Phỉ liền rời khỏi phòng làm việc của Dương Hạ.
"Trương Minh biểu hiện quả thực rất tốt, đúng là nên cho hắn thăng chức tăng lương. Gần một năm qua, thật ra ta cũng tiếp xúc với hắn không ít, là một nhân tài có thể bồi dưỡng."
Dương Hạ bưng chén trà của mình lên, khẽ nhấp một ngụm.
"Nếu như hắn không ở bên Phỉ Phỉ, có phải cũng đủ tư cách làm con rể của ta không?"
Tô Dương nhìn Dương Hạ, không nhịn được cười.
Theo tuổi tác và kinh nghiệm tăng lên...
Nha đầu này bây giờ cũng ngày càng trưởng thành.
Dùng từ trưởng thành xinh đẹp để hình dung nàng bây giờ thật sự không hề quá đáng chút nào.
Nàng sớm đã không còn vẻ ngây ngô của mấy năm trước, bây giờ chỉ riêng công ty trang phục trẻ em này dưới sự lãnh đạo của nàng đã có được danh tiếng nhất định trong giới!
Vẻ tự tin kia của nàng, cách nói chuyện trưởng thành ổn trọng kia của nàng... thật sự khác xa trước đây!
Vẻ trưởng thành xinh đẹp thế này... đối với kiểu tiểu nam sinh kia, tuyệt đối có sức hấp dẫn miểu sát!
"Xì, ta mới không cần hắn đâu, hắn tuy là nhân tài đáng để bồi dưỡng, nhưng lại không phải gu của ta.
Ta thích kiểu tiểu nam sinh hiểu chuyện, nghe lời, biết thương người...
Ở nhà ta nói gì thì chính là cái đó, mặc kệ ta nói đúng hay sai, hắn đều sẽ rất nghe lời mà làm theo.
Ha ha ha...
Đúng vậy, ta chỉ thích nam hài tử như vậy."
"Kiểu người này chắc cũng nhiều lắm nhỉ?"
"Kiểu này... ở nhà chúng ta thì đúng là rất nhiều, phốc phốc...
Ngươi xem nhé, gia gia của ta phải không? Đệ đệ ta nữa chứ? Còn có... Tô Bí Thư nhà chúng ta cũng vậy nhỉ?"
"Ha ha ha..."
Tô Dương nghe lời Dương Hạ nói, không nhịn được bật cười.
Nha đầu này nói hình như cũng có lý thật.
Ở trước mặt đại tỷ, lão ba thật sự rất cưng chiều nàng, đại tỷ nói gì thì chính là cái đó.
Lão ba xưa nay không tranh cãi với nàng...
Nghĩ lại chính mình xem?
Thật ra cũng không khác lão ba là mấy.
Ở trước mặt Dương Tuyết, Tô Dương cũng về cơ bản là xưa nay không tranh cãi với nàng.
Dương Tuyết nói cái gì, thì chính là cái đó.
Đương nhiên, lão bà suy xét vấn đề rất chu toàn, mỗi lần đều sẽ nghiêm túc lắng nghe đề nghị và ý kiến của Tô Dương.
Lại nói đến Đông Đông...
Ở trước mặt tỷ tỷ nó, hoàn toàn chính là cái đuôi nhỏ.
Tỷ tỷ nói gì nó liền nghe nấy, bây giờ còn nhỏ như vậy mà đã học được cách đấm lưng xoa bóp cho tỷ tỷ nó rồi.
Không cần đoán cũng biết, tiểu tử này cũng là kiểu người này.
"Tô Bí Thư, thế nào? Bản Dương Tổng nói có đúng không?"
"Ách..."
"Đúng đúng đúng, có điều... nhà chúng ta tuy nhiều người như vậy thật, nhưng không có ai là của ngươi cả."
"Hừ! Ta biết là không có ta rồi..."
Dương Hạ khẽ hừ một tiếng, gương mặt bất giác hơi ửng đỏ.
Đương nhiên là không thể nào có phần của nàng rồi! Cái này còn phải nói sao? Thiệt tình!
Có điều... tiểu tử Đông Đông này, sau này nhất định phải bồi dưỡng nó làm bí thư cho mình, bồi dưỡng nó quản lý công ty!
"Vậy ngươi còn không mau chóng cố gắng tìm một người như vậy cho chúng ta đi?"
"Khụ khụ khụ..."
"Ta đây chẳng phải đang tìm đây sao? Kiểu nam sinh tốt thuộc hàng cực phẩm này đâu có dễ tìm như vậy..."
"Cực phẩm?!"
"Đúng vậy, cả ba người nhà chúng ta đều là cực phẩm, ha ha ha..."
"..."
Tô Dương nghe vậy, không khỏi cười ngượng nghịu.
Cách dùng từ này cho người như hắn, đúng là lần đầu hắn nghe thấy.
Ngay cả Dương Tuyết cũng chưa từng "khen ngợi" hắn như vậy.
"Yên tâm đi, sớm muộn gì ta cũng chắc chắn sẽ tìm được một cực phẩm như vậy.
Ở cùng với kiểu nam hài tử như thế mới thật sự thú vị chứ.
Ha ha ha...
Dù sao lão mụ cũng nói, mấy năm nay nàng ở cùng ngươi rất vui vẻ.
Không chỉ nàng nói, ta cũng nhìn thấy tận mắt mà..."
"Ách... ngươi đúng là nha đầu ngốc mà."
"Được được được, đã ngươi có phương hướng cụ thể, vậy thì cứ tìm cho tốt đi, hy vọng mau chóng tìm được một người cho chúng ta.
Chúng ta cũng không hy vọng các ngươi đến 30-40 tuổi mới tìm được đâu."
"Haiz! Yên tâm đi... không chừng đến lúc ta lên làm đại tổng giám đốc thì đã tìm được rồi ấy chứ."
Dương Hạ nói, trong đôi mắt bất giác ánh lên tia sáng lấp lánh.
"Mụ mụ ngươi nói, chỉ cần mảng kinh doanh trang phục trẻ em của ngươi có thể vượt qua mảng nữ trang, nàng sẽ lập tức nhường chức tổng giám đốc cho ngươi."
"Thật sao?! Mẹ ta thật sự nói vậy sao?!"
"Ừm, đúng vậy, ba ba lừa ngươi bao giờ chưa?"
"Tốt!"
"Nếu đã nói vậy... thì bản Dương Tổng này phải chính thức bung sức thôi! Đoán không lầm... giờ này năm sau, có lẽ thật sự có thể vượt qua mảng kinh doanh nữ trang rồi."
"Rầm!"
Dương Hạ nói rồi bất giác đập tay xuống bàn một cái.
"Bình tĩnh, bình tĩnh, thắng lợi dù có ở ngay trước mắt thì cũng nhất định phải muốn ổn đả ổn trát.
Đặc biệt là đối với các vấn đề tiềm ẩn, nhất định phải kịp thời phát hiện, kịp thời giải quyết.
Đừng chỉ chăm chăm nhìn vào số liệu kinh doanh..."
"Được rồi Tô Bí Thư, lời nhắc nhở của ngươi rất đúng, ta nhất định sẽ chú ý kỹ càng.
Nhưng mà...
Nói đi cũng phải nói lại, nếu ta thật sự làm được, mẹ ta còn trẻ như vậy đã định lui về hậu trường sao?
Còn có Tô Bí Thư ngươi nữa... cũng muốn nghỉ hưu cùng lúc luôn à?"
"Ừm, sao thế? Không nỡ xa ba ba à?"
"Đó là đương nhiên, ngươi dù có nghỉ hưu thì cũng phải làm bí thư cho ta, chúng ta đã nói xong rồi mà.
Dù sao...
bí thư kiêm nhiệm cũng là bí thư."
"Được được được, chẳng phải chỉ là làm bí thư chuyên trò chuyện thôi sao, đã hứa với ngươi thì chắc chắn sẽ không nuốt lời."
Tô Dương cười gật đầu.
Đối với yêu cầu nhỏ này của nữ nhi, hắn chắc chắn sẽ không từ chối.
"Như vậy còn tạm được..."
"Đợi đến lúc Đông Đông lớn lên, ta liền 'đuổi việc' ngươi... sau đó để nó làm bí thư cho ta."
"Ha ha ha..."
"Được thôi, được thôi, không vấn đề gì. Nhưng mà, đợi đến lúc đệ đệ ngươi lớn lên, ngươi cũng không còn nhỏ nữa đâu nhỉ."
"Xì, lúc đó thì đã bao nhiêu tuổi đâu... nữ nhân 40 một cành hoa mà, khi đó bản cô nương mới là thời điểm đẹp nhất.
Trước đây ngươi chẳng phải từng nói, phụ nữ 30-40 tuổi rất có hương vị sao.
Đến lúc đó, bản Dương Tổng này chẳng phải là đang độ đẹp nhất à?"
"Ách..."
"Đúng vậy, đúng vậy, thật ra không chỉ lúc đó đâu... Tiểu Dương tổng của chúng ta, lúc nào cũng là xinh đẹp nhất."
"Ha ha ha..."
"Ừm, Tô Bí Thư nói có lý!"
"..."
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Tô Dương thấy thời gian không còn sớm nên định đi thăm muội muội.
"Dương Tổng, ta đi xem Tiểu Tô tổng của chúng ta một chút."
"À à, vậy được, tiểu cô bây giờ cũng là Phó tổng kiêm nhiệm của ta đó nha."
"Ha ha, ta đương nhiên biết. Vậy được, ta đi thăm nàng một chút."
Tô Dương nói rồi đi đến chỗ máy nước nóng, rót đầy lại ly trà của mình.
Sau đó liền vẫy tay chào Dương Hạ rồi rời khỏi phòng làm việc của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận