A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 157: hai người bọn họ ở giữa cái này vượt qua luân hồi tình yêu, lại có ai có thể chân chính hiểu rõ đâu?!

Chương 157: Tình yêu vượt qua luân hồi giữa hai người bọn họ, lại có ai có thể thật sự hiểu rõ đâu?!
“Ừm, chỉ cần lão bà không bận tâm, ta đương nhiên là sẽ không bận tâm.”
Tô Dương mỉm cười gật đầu, sau đó bắt đầu ăn cơm.
“Chúng ta vốn là người yêu thân mật nhất, cho dù là người trong thiên hạ đều biết, thì có sao đâu? Chẳng phải chỉ là kém một chút tuổi tác thôi sao...... cứ để người khác nói đi, không quan trọng.”
“Ta cũng biết có người nói ta nuôi tiểu bạch kiểm...... phốc phốc, lão công của ta, vốn dĩ đã trắng trẻo rồi.”
“......”
Dương Tuyết vừa ăn, vừa thâm tình nhìn Tô Dương.
Tình yêu vượt qua luân hồi giữa hai người bọn họ, lại có ai có thể thật sự hiểu rõ đâu?!
Loại tình yêu này......
Chỉ sợ là sâu đậm nhất trên thế giới này rồi?!
“Lão bà......”
Tô Dương nghe lời Dương Tuyết nói, trong lòng không khỏi vô cùng cảm động.
Lão bà này......
Thật đúng là không tầm thường!
Trong cuộc sống sau này, ta Tô Dương tuyệt đối sẽ không phụ lòng ngươi!
Hai người trò chuyện, rất nhanh liền ăn xong “bữa trưa”.
Sau khi lại thân mật một lát......
Tô Dương liền trở về bộ phận mạng lưới.
.......
“Hít hà hít hà......”
Tô Dương vừa ngồi xuống, Dương Hạ ở bên cạnh đã xông tới như cún con tìm đồ ăn.
“Làm gì vậy?”
“Lão thiết, đây là ở đơn vị đó nha...... hai người cũng quá lớn gan rồi đó?”
Dương Hạ ngửi một lát, rất nhanh liền như nhận ra điều gì đó.
Nàng quay đầu nhìn Tô Dương, trong ánh mắt lộ ra vẻ sầu lo khó tả.
“Đi nào, Lão thiết.....”
Không đợi Tô Dương đáp lời, Dương Hạ liền kéo nhẹ tay áo hắn, đi về phía phòng họp nhỏ.
“Ặc......”
Hắn không khỏi sững sờ, bèn đứng dậy đi theo.
.......
“Lão thiết, ngươi...... ngươi làm vậy có phải là quá đáng lắm không? Theo lý mà nói...... ta là vãn bối không nên nói nhiều, nhưng ngươi phải biết đây là ở đơn vị mà. Hai người ở văn phòng làm chuyện đó...... Nhỡ bị người khác bắt gặp, thì thanh danh của lão mụ ta sẽ bị ảnh hưởng đó!”
Vừa vào phòng họp nhỏ, Dương Hạ liền cau mày nói.
Đối với hành vi ban ngày ban mặt này của Tô Dương, nàng thật sự có chút ý kiến.
Ở nhà hai người muốn làm gì thì làm......
Nhưng đây là ở công ty đó!
Nhỡ chuyện này mà lộ ra ngoài, thì ảnh hưởng đến danh tiếng của lão mụ quá lớn!
“Khụ khụ khụ......”
“Ngươi nha đầu này, đang nghĩ linh tinh gì thế? Hai chúng ta......”
“Đừng giải thích, mùi trên người ngươi rõ ràng thế kia, không cần lừa ta đâu, ta ngửi một cái là biết ngay.”
Không đợi Tô Dương nói xong, Dương Hạ liền cắt lời.
“Chúng ta là vợ chồng, ôm hôn không phải là chuyện rất bình thường sao? Trên người ta có mùi nước hoa của mụ mụ ngươi...... chuyện này đâu có gì lạ đâu......”
“Xì......”
“Ngoài mùi nước hoa, còn có mùi gì đó là lạ nữa, đừng chối...... hai người các ngươi chắc chắn đã làm chuyện đó trong văn phòng. Lão thiết...... Sau này có thể nhịn một chút được không? Ở nhà muốn làm gì cũng được, nhưng ở văn phòng, mọi chuyện cứ nên đặt an toàn lên hàng đầu, có được không?”
Dương Hạ có chút bực bội nhìn Tô Dương, đưa tay đập nhẹ lên vai hắn mấy cái.
“Ha ha ha......”
“Ta nói này Lão thiết, ngươi thế này là oan cho ta rồi, ta và mẹ của ngươi đâu có làm chuyện đó ở văn phòng...... ngươi nha đầu này, đừng đoán mò!”
“Ể?! Thật sao?”
“Ta lừa ngươi làm gì chứ, tầng cao nhất đã đặc biệt sửa sang lại một phòng nghỉ...... cách âm cực kỳ tốt. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta và mụ mụ ngươi đều là người không có não à?”
Tô Dương ngược lại không hề tức giận với nàng, chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai nàng.
Nha đầu này xuất phát điểm không sai, chỉ là không hiểu rõ tình hình thực tế mà thôi.
“Thật hay giả vậy? Sao ta không biết còn có phòng nghỉ?”
“Mới sửa sang xong...... cũng đâu phải cho ngươi dùng, nói cho ngươi biết để làm gì?”
“Ồ......”
Dương Hạ nhìn chằm chằm vẻ mặt Tô Dương, thấy rõ ràng không giống đang nói dối, vẻ mặt liền lập tức dịu đi.
Nếu như là ở phòng nghỉ...... lại còn cách âm tốt, vậy thì đúng là không có gì đáng nói.
Dù sao văn phòng quá không an toàn, bất cứ lúc nào cũng có thể có cấp dưới đến tìm lão mụ, chuyện này mà bị bắt gặp thì đúng là mất mặt chết đi được......
“Được rồi Lão thiết, hôm nào dẫn ngươi đi xem là được chứ gì, ta lừa ngươi bao giờ chứ, thật là.”
“Đi......”
“Thế thì...... cũng cho ta một chiếc chìa khóa đi, hôm nào hai người không có ở đó, ta với Bình Bình cũng có thể vào nghỉ một lát.”
Dương Hạ nghe vậy, liền hoàn toàn yên tâm.
Nhưng rồi nàng liền đổi giọng, trực tiếp chìa tay về phía Tô Dương.
“Ta làm gì có chìa khóa, đó là khóa vân tay, ngươi muốn chìa khóa...... phải đi tìm mụ mụ ngươi mà xin.”
“Ồ......”
“Đó là chỗ của hai người, thế thì ta thôi vậy...... Thôi được rồi, xin lỗi nha Lão thiết, lúc nãy thái độ của ta không tốt, ta xin lỗi ngươi.”
Dương Hạ cũng là người co được dãn được, biết sai thì sửa, sau khi phát hiện đã trách oan Tô Dương, liền lập tức xin lỗi.
“Xin lỗi cái gì mà xin lỗi...... làm ba ba ai lại thật sự đi giận con gái bao giờ?”
Tô Dương nghe vậy, không khỏi âm thầm bật cười.
Hắn vốn dĩ chẳng hề tức giận chút nào, nên việc xin lỗi cũng chẳng sao cả.
“Xì......”
“Chờ lúc nào hai người đăng ký kết hôn...... ta sẽ gọi ngươi một tiếng ba ba, còn bây giờ thì ngươi đừng có mơ.”
“Đi thôi đi thôi......”
Dương Hạ nói, rồi đứng dậy, kéo kéo tay áo Tô Dương.
Sau đó hai người cùng rời khỏi phòng họp nhỏ.
.......
Thời gian dần trôi......
Rất nhanh đã đến giờ tan làm.
Không đợi Tô Dương đứng dậy, Dương Hạ đã lặng lẽ chào một tiếng rồi chuồn mất tăm.
Nha đầu này......
Hiện tại trong đầu nàng toàn bộ tâm tư đều đặt trên người Bình Bình.
Thậm chí còn nhiều hơn cả tâm tư Tô Dương dành cho lão mụ của nàng!
Ít nhất thì Tô Dương vẫn luôn cố gắng đọc sách, xem tài liệu......
Thu dọn qua loa một chút, tắt máy tính, hắn cũng rời khỏi chỗ làm việc, đi lên tầng cao nhất.
Hôm nay Dương Tuyết không nhắn tin, chắc hẳn bây giờ vẫn còn đang bận việc.
Không bao lâu sau......
Tô Dương liền đi tới văn phòng của nàng.
Quả nhiên!
Dương Tuyết đang nghe một cấp dưới báo cáo công việc.
Hắn vào cửa, lặng lẽ nháy mắt với Dương Tuyết, rồi yên lặng ngồi xuống ghế sô pha trong văn phòng.
Sau đó im lặng lắng nghe hai người trao đổi.
Thậm chí còn lấy điện thoại di động ra, ghi chép lại một vài điểm không hiểu.
Đối với hắn mà nói, chỉ cần có cơ hội học hỏi, hắn sẽ không bao giờ bỏ lỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận