A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 288: không biết lão bà biết việc này đằng sau, có thể hay không ăn dấm đâu?!

Chương 288: Không biết lão bà biết chuyện này sau, có thể có ghen không đây?!
"Mau mau, Tô Tổng, thay thử cho chúng ta nhìn xem......"
Vừa nói, một cô gái đỏ mặt, đưa tay muốn giúp Tô Dương cởi nút áo.
Một người đưa tay, người khác cũng đưa tay theo.
"Đừng đừng, ta tự mình làm là được, các ngươi cứ ra ngoài đi......"
Giúp bộ phận thiết kế mặc thử quần áo, Tô Dương tự nhiên không từ chối.
Dù sao, đây đều là vì công ty làm việc, làm lão bản nam nhân, cũng coi như là chức trách của hắn.
Nhưng hiện tại, để mấy cô gái giúp mình thay quần áo, cái này cái này......thật sự có chút không chịu được a!
"Hì hì......"
"Không sao đâu Tô đệ đệ, trước kia người mẫu công ty đều do chúng ta thay quần áo cho, người ta rất chuyên nghiệp, không có chút phản kháng nào."
"Đúng đó Tô Tổng, oa......cơ thể của ngươi rắn chắc quá, cái này chắc phải có tám múi bụng nhỉ?"
"Tôi đi......các người đứng gần vậy, để tôi cũng giúp một tay đi!"
"......"
Bốn người vừa động tay, vừa cười đùa, áo của Tô Dương rất nhanh đã bị cởi ra.
Bất quá......Chỉ là cởi áo ra thôi, hắn ngược lại không để ý.
Cái dáng người cường tráng kia, khiến ánh mắt mấy cô gái......không ngừng lóe ra tia lấp lánh.
Uông Phù thậm chí còn nuốt nước bọt!
Rất nhanh......Với sự giúp đỡ của mọi người, Tô Dương mặc vào áo T-shirt.
"Nhanh nhanh nhanh......thay cái quần lót này......"
Một cô gái cầm lấy quần lót nam muốn mặc thử, trong mắt có chút chần chờ.
Mọi người cũng cười đùa, ngừng động tác trong tay.
Đổi quần lót không giống như đổi áo T-shirt, dù sao cái này liên quan đến chút riêng tư khiến người ta ngượng ngùng hơn.
"Phụt......"
"Đệ đệ, hay là để tỷ tỷ giúp ngươi thay nhé, được không? Những người khác ra ngoài, nhanh!"
Nhìn Uông Tổng Giám vừa nói, vừa giật lấy quần lót, cười híp mắt khoát tay.
Muốn bảo ba cô gái khác rời khỏi phòng thay đồ.
"Uông Tả, ngươi như vậy là ăn một mình đó......chúng ta không chịu đâu!"
"Đúng đó, loại chuyện tốt này......chúng ta cũng phải có phần mới được!"
"Không nên không nên, ta mới không đi đâu, muốn xem thì cùng nhau xem......"
"Chính là chính là, Uông Tả ngươi không thể quá ích kỷ vậy."
"Ha ha ha......"
"......"
Nhìn đám con gái ngươi một lời ta một câu, không ai muốn rời đi.
Tô Dương không khỏi cảm thấy đầu ong ong.
Nhiều phụ nữ ở cùng nhau thì......Sao lá gan của các nàng lớn vậy chứ?!
Đây quả thực là sinh nhào a!
"Uông Tả, các người ra ngoài được không, tự tôi đổi là được......"
"Ha ha ha......"
"Tốt a tốt a, các cô nương, chúng ta đều ra ngoài đi, nếu không......xem ra Tô Tổng chúng ta không có ý định đổi."
Nhìn Tô Dương lúng túng, Uông Tổng Giám tủm tỉm cười......vẫy tay với mọi người.
Rất nhanh......Nàng dẫn mọi người rời khỏi phòng thay đồ.
"Ôi, đúng là một đám nữ lưu manh, thật đáng sợ......"
Tô Dương xác nhận mọi người đã đi hết, bèn bắt đầu mặc thử quần lót.......
"Cộc cộc cộc......"
Tô Dương vừa thay xong, cửa phòng thay đồ liền bị gõ.
Bên ngoài còn truyền đến từng đợt tiếng cười vui vẻ.
"Tôi đi!"
Tô Dương quay đầu nhìn cửa phòng, không khỏi cạn lời.
Hại!
Thật là một đám nữ lưu manh!
Nếu mà đơn đấu......các nàng không ai là đối thủ của hắn!
"Vào đi, được......"
Tô Dương nhìn mình mặc, thật sự thấy hơi im lặng.
Dáng người của mình tốt......Hôm nay xem như bị đám cô gái này nhìn hết rồi!
Không biết lão bà biết chuyện này sau......có thể hay không ghen nhỉ?!
Thôi thôi......Vì sự p·h·át t·riển của công ty, cái này không đáng gì.
"Két...cạch!"
Khi cửa phòng thay đồ bị m·ạ·n·h b·ạ·o đẩy ra, Uông Tổng Giám và ba cô gái khác xông vào.
Trong khoảnh khắc......Tất cả mọi người có một nh·ậ·n thứ·c chung!
Cái t·hiế·t k·ế quần lót này, xác thực có vấn đề!
Tô Tổng còn chưa k·í·c·h th·í·ch đâu......vấn đề đã rõ ràng vậy rồi!
"Cái kia......"
Uông Tổng Giám có chút khó khăn nuốt nước bọt, mắt cũng có chút không rời được.
"Cái kia, đi thôi đệ đệ......"
"Chúng ta ra ngoài đi, còn có hai người nam nữa, chắc cũng đã thay xong rồi......"
"Để mọi người cùng so sánh xem, tìm xem chi tiết t·hiế·t k·ế có vấn đề gì."
"Được a......"
Nghe Uông Tổng Giám nói, Tô Dương gật đầu.
"Đi a? Các người......"
Nhìn những cô gái im lặng, từng người đánh giá mình, Tô Dương cũng có chút xao động.
Tôi đi......Mấy người phụ nữ này chưa từng thấy đàn ông hả?!
Từng người......giống như muốn ăn người vậy!
"Ha ha ha, đi thôi......"
"Hì hì ha ha......"
"Oa, vóc dáng Tô Tổng đẹp quá!"
"Xì, ngươi dám chắc ngươi nói vóc dáng đẹp sao?"
"Cái kia......cái kia, dù sao dáng người cũng rất tuyệt a!"
"......"
Mấy cô gái vây quanh Tô Dương, cười hì hì đánh giá.
Vừa đi vừa bình phẩm từ đầu đến chân, mắt đều có chút say mê.
Rất nhanh......Mấy người ra đến đại sảnh.......
Một tổ đã ra tới rồi.
Mấy cô gái đang vây quanh một chàng trai, ríu rít, tr·ê·n dưới dò xét.
Chàng trai mặt đỏ bừng, có vẻ hơi r·u·n r·ẩ·y.
"Oa......mau nhìn mau nhìn, Tô Tổng đi ra!"
"Má ơi......Dáng người Tô Tổng, đỉnh của đỉnh luôn!"
"Ách, người so với người hết muốn nói luôn á!"
"Dáng người này.......chậc chậc chậc......"
"Xì, ngươi tốt nhất là nói dáng người đó!"
"Tôi đi! Chân Tô Tổng dài thật! Chân dài đó!"
"Hì hì......đúng vậy đúng vậy, chân Tô Tổng......xác thực rất cường tráng!"
"......"
Tô Dương vừa ra tới, ánh mắt của đám cô gái khác lập tức thay đổi.
Cũng nhao nhao xông tới......Từng người như Lưu Mỗ Mỗ vào Đại Quan Viên!
Hoàn toàn như chưa t·ừn·g tr·ải đời!
"Đúng rồi......"
"Tổ kia đâu? Sao còn chưa ra?"
Dù sao Uông Tổng Giám từng trải, rất nhanh lấy lại tinh thần.
Tổ 3 ra hai tổ rồi, còn một tổ chưa ra đâu.
"Phương Phương, ngươi đi xem phòng thay đồ xem sao, xem có chuyện gì không? Tôi đi......thằng nhóc đó đừng để bị mấy người......"
Uông Phù nói, nhịn không được bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận