A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 423: thế nào, đi theo tỷ tỷ hạnh phúc đi?

Chương 423: Thế nào, đi theo tỷ tỷ hưởng phúc đi?
Sáng ngày thứ hai.
Tô Dương cùng Dương Tuyết ngủ một giấc tự nhiên tỉnh, ăn bữa sáng đại tỷ để lại cẩn thận, sau đó không nhanh không chậm lái xe đi làm.
"Lão công, hôm nay trạng thái của ngươi thật tuyệt a."
Dương Tuyết nghiêng người dựa vào ghế phụ, cười híp mắt nhìn Tô Dương từ trên xuống dưới.
Tiểu lão công này......Thật sự là càng ngày càng mê người!
"Ách......"
"Lão bà, ngươi nói là phương diện nào?"
"Ha ha ha......"
"Ta nói là trạng thái tinh thần của ngươi, cảm giác thật sự là càng ngày càng tốt nha. Nhìn dáng đi của ngươi, tràn đầy sức mạnh, nhìn mặt ngươi xem, đều tỏa ra ánh sáng. Đơn giản so với lúc ngươi mười tám tuổi, còn mê người hơn không ít......"
Dương Tuyết tủm tỉm cười, đưa tay nhéo nhéo mặt Tô Dương.
"A, ta còn tưởng rằng ngươi nói cái khác đâu, ha ha ha......Chuyện này còn không phải bởi vì có cha mẹ thương, có lão bà yêu......nếu không ta làm sao có được trạng thái tốt như vậy? Đúng rồi, còn có con gái lớn của ta hiếu thuận!"
"Phốc phốc......"
"Chính là a, tiểu bảo bối, đi theo tỷ tỷ hưởng phúc đi?"
"Nhất định phải hạnh phúc a! Ta mới vừa tốt nghiệp đại học không lâu, liền có tất cả, ngươi nói đây có phải làm người ta hâm mộ c·hết không? Ha ha ha......"
"Đó là, mà lại lão bà ngươi......còn xinh đẹp như vậy, đơn giản như thất tiên nữ hạ phàm, có phải không tiểu bí thư?"
"Lão bà còn xinh đẹp hơn thất tiên nữ!"
"......"
Hai người vừa đi vừa vui vẻ trò chuyện, rất nhanh cũng đến c·ô·ng ty.......
"Lão công, buổi sáng em định viết kế hoạch hôn lễ của chúng ta trước, viết xong chúng ta cùng xem lại một chút, dù sao trước đó đã thảo luận gần xong rồi. Đúng rồi, tài liệu hôm qua anh gửi cho em, em vẫn chưa kịp xem, chiều xem nhé."
Đến đơn vị, Dương Tuyết dự định chỉnh lý phương án hôn lễ thành tài liệu trước, để phòng có chỗ sơ sót.
Về phần phương án mở rộng của Dương Hạ, bởi vì Tô Dương gửi cho nàng đã khuya, nên cũng chưa kịp xem.
"Ừ, không sao đâu lão bà, phương án của Tiểu Hạ cũng không gấp."
"Đúng rồi lão công, em đến chỗ Tiểu Hạ xem một chút, dù sao em vẫn là kiêm chức bí thư của nàng."
"Ừ, đi đi, ngoan......"
Dương Tuyết nghe vậy, không khỏi ôn nhu cười một tiếng, sau đó hôn gió Tô Dương.
Tô Dương cười khoát khoát tay, sau đó quay người rời khỏi phòng làm việc của Dương Tuyết.......
Không bao lâu, hắn đến tầng lầu trang phục trẻ em.
Việc thứ nhất, hắn không đi tìm Dương Hạ, mà đến thẳng phòng làm việc của em gái Tiểu Hân.
"Ca ca, chào anh......"
Thấy ca ca đến, Tô Hân tranh thủ thời gian buông việc trong tay xuống, cười đứng dậy.
"Nha đầu, có mệt không?"
Tô Dương cười đưa tay xoa đầu em gái, giọng nói lộ vẻ cưng chiều.
"Không mệt không mệt, bộ phận nhiều người lắm, rất nhiều việc đều được giao xuống rồi."
"Ca ca ngồi đi, uống trà hay uống cà p·h·ê?"
"Uống cà p·h·ê đi."
Tô Dương cũng không khách khí với em gái, tùy tiện ngồi xuống ghế sa lông, vui vẻ nhìn nàng bận rộn.
"Ừ, được rồi ca ca."
"Ca ca, Đông Đông có nhớ em không?"
"Đương nhiên rồi, tiểu tử này trừ t·h·í·c·h nhất Tiểu Hạ, thì hay nhắc đến em là tiểu cô."
"Ha ha ha......"
"Được rồi ca ca, cuối tuần em và cha mẹ đến thăm Đông Đông, em cũng nhớ thằng bé lắm."
"Ừ, tốt, đúng rồi nha đầu, xe Tiểu Hạ mua cho em đã lấy được chưa?"
"Lấy rồi ạ, hôm qua đưa tới rồi. Em bảo mua cái tiện một chút thôi, Tiểu Hạ nhất định không chịu......."
"H·ạ·i! c·ô·ng ty chúng ta có t·h·iếu tiền đâu, mua xe tốt hơn một chút thì sao?"
Tô Dương cười khoát khoát tay, nhận cà p·h·ê em gái đưa tới.
"Tiểu Hạ chỉ mở một chiếc xe tăng 300 thôi, mà nhất định phải mua cho em chiếc BMW X7, em là người phụ trách bộ phận mà đi xe tốt như vậy, người khác sẽ nghĩ......"
"Ha ha ha......"
"Yên tâm đi Tiểu Hân, em là tiểu cô của Tiểu Hạ, ai cũng biết, ai nói gì được? Không sao, cứ yên tâm mà đi."
Tô Dương nhấp một ngụm cà p·h·ê, khá nóng.
Thế là tùy tay đặt lên bàn trà.
"Chào anh ca ca......em vẫn hơi ngại, nghe anh nói vậy, em sẽ không nghĩ nhiều nữa."
"Nha đầu ngốc, em là em gái ruột của anh, đi xe tốt hơn một chút có sao? Hơn nữa, em gái làm việc cố gắng như vậy, chị dâu em vẫn luôn khen em đấy."
"......"
Hai người lại hàn huyên một hồi, cà p·h·ê của Tô Dương nguội đi.
Sau khi uống xong, hắn dự định rời đi.
"Leng keng!"
Đang định rời đi, điện thoại vang lên.
Cầm lên xem, là tin nhắn của Dương Hạ gửi tới.
"Tô Bí Thư, sao anh còn chưa đến chỗ em điểm danh?"
Ha ha ha......Tô Dương nhìn tin nhắn con gái gửi tới, không khỏi bật cười.
"Tiểu Hân, ca ca qua chỗ Tiểu Hạ có việc, lát nữa ca ca quay lại thăm em. Đúng rồi, mấy hôm nữa ca ca và chị dâu tổ chức hôn lễ, thời gian cụ thể chưa định, dù sao chỉ làm đơn giản thôi. Đừng để cha mẹ lo lắng, đến lúc đó cứ chờ ăn cơm là được."
"Ca ca muốn làm hôn lễ với chị dâu sao?!"
Tô Hân nghe vậy, mắt sáng lên.
Tuy là làm bù, nhưng đó cũng là đại sự trong nhà.
Cha mẹ biết chắc chắn sẽ rất vui.
"Ừ, đúng vậy nha em gái, Đông Đông cũng sắp đi nhà trẻ rồi, hôn lễ này đúng là nên làm."
"Vâng, chúc mừng ca ca......"
"Ha ha ha......"
"Anh vẫn mong em sớm tìm được đối tượng tốt đấy, đến lúc đó ca ca và chị dâu giúp em, yên tâm đi!"
"Xí......"
"Em không vội."
"Gặp được người rung động thì đừng bỏ lỡ, chuyện tình cảm cũng không biết đâu mà lần, có khi lại gặp được đấy."
"Ừ, em biết rồi ca ca......"
"Được rồi, ca ca đi đây."
Tô Dương cười, nhẹ nhàng vuốt ve đầu em gái, sau đó quay người rời khỏi phòng làm việc của nàng.......
Chốc lát sau, Tô Dương đến phòng làm việc của Dương Hạ.
"Tô Bí Thư, anh đến muộn nha."
"Ách......"
"Dương Tổng, em đi tìm tiểu cô của chị, tiểu cô của chị là tổng giám bộ ph·ậ·n t·h·iết kế trang phục trẻ em, coi như em đang làm việc, không tính đến muộn. Ha ha ha......"
"Phốc phốc......"
Nói rồi, Tô Dương và Dương Hạ cùng nhau bật cười.
"Tô Bí Thư mời ngồi, trà hay cà p·h·ê?"
Nói rồi, Dương Hạ bưng chén trà của mình lên, định đứng dậy rót cho Tô Dương.
Dù sao hai người từ khi bắt đầu làm anh em, đã quen uống trà của đối phương rồi.
Bây giờ cho dù thành cha con, cũng không thay đổi thói quen này.
"Thôi, không uống......anh vừa uống cà p·h·ê ở chỗ tiểu cô của em rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận