A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 18: Đệ đệ, ta hiện tại còn không khốn đâu, cái này làm như thế nào

Chương 18: Đệ đệ, ta hiện tại còn chưa buồn ngủ đâu, vậy phải làm sao đây?
"Ngoan đệ đệ, ngươi nỡ lòng nào để tỷ tỷ quá vất vả chứ? Ngươi có thời gian rảnh thì xem qua là được, tỷ tỷ biết cái này không giống chuyên ngành máy tính của ngươi, thật ra chỉ cần cố gắng thì học gì cũng không khó lắm đâu......"
Đợi Tô Dương nhận lấy sách, Dương Tuyết liền nhẹ nhàng tựa đầu lên vai hắn.
"Cắt may và công nghệ may, phục sức tạo hình, thiết kế thời trang từ nhập môn đến tinh thông......" Tô Dương tùy tiện lật xem một chút, chỉ cảm thấy có chút đau đầu.
Cái này đúng là khác nghề như cách núi mà......
"Không sao ngoan đệ đệ, ngươi tùy tiện xem là được, có khái niệm cơ bản là được......"
*Ba!*
Dương Tuyết nhìn thẳng vào Tô Dương, đưa tay ôm lấy cổ hắn, đụng lên liền hôn một cái.
"Tỷ tỷ buổi chiều còn chưa hôn đủ sao?" Tô Dương không nhịn được cười, một tay ôm chặt Dương Tuyết vào lòng.
"Sao có thể hôn đủ chứ? Đệ đệ đẹp trai đáng yêu như vậy...... Mà lại, tỷ tỷ thế nhưng là đã đợi 18 năm rồi." Nàng không ngừng vuốt ve mặt Tô Dương, giọng nói đầy tâm sự.
"Tỷ tỷ, hay là ngày mai hai ta đến văn phòng của tỷ đi?"
"Hả? Đệ đệ có ý gì?"
Dương Tuyết nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên, mặt cũng trở nên ngượng ngùng. Lời nói của Tô Dương không biết khiến nàng nghĩ đến điều gì, dù sao rất có thể là điều khiến nàng cảm thấy xấu hổ.
"Tỷ tỷ, tỷ xem mấy quyển sách này đi, hiện tại ta xem không hiểu gì hết...... Tục ngữ nói vạn sự khởi đầu nan, khác nghề như cách núi. Em muốn đến văn phòng cùng tỷ, để tỷ giúp em giảng một chút kiến thức cơ bản, như vậy em có phải sẽ học nhanh hơn không? Nếu tỷ không có thời gian, cũng có thể sắp xếp một người cấp dưới giúp em giảng cũng được......" Hắn cầm mấy cuốn sách trên tay, vỗ vỗ, trong mắt lộ rõ vẻ mong chờ.
Kỳ thật hắn cũng rất muốn có thể đơn độc ở cùng Dương Tuyết. Nếu như nói đi thuê phòng ở nhà khách...... Hai người cùng nhau nghiên cứu học tập, hình như cũng được chứ.
"Không vấn đề gì, đương nhiên là tỷ giảng cho em rồi, để người khác giảng sao tỷ yên tâm được?" Dương Tuyết vỗ nhẹ vào ngực Tô Dương, không chút do dự đáp ứng ngay.
Thật ra, trong lòng nàng cũng vô cùng vui vẻ. Ở văn phòng, tự nhiên là có thể ở cùng Tô Dương một chỗ rồi. Đây chẳng phải là muốn nói gì thì nói, muốn hôn hắn thì hôn hắn, thậm chí......
"Tốt, vậy quyết định như vậy nhé?"
"Ừ, quyết định vậy ngoan đệ đệ...... Ngày mai chúng ta ăn sáng xong rồi đi. Tỷ sẽ nói với Tiểu Hạ, công ty tạm thời có hội nghị, đến lúc đó em theo tỷ cùng đi là được." Dương Tuyết trầm tư một lát, nghĩ ra lý do để cùng Tô Dương ra ngoài.
"Tốt, vẫn là tỷ thông minh nhất!"
"Đó là còn gì, mau, thưởng cho tỷ một chút......" Dương Tuyết mỉm cười, chỉ vào khuôn mặt ửng hồng của mình.
"Được thôi." Tô Dương không chút do dự cúi đầu hôn lên mặt nàng. Ai ngờ nàng vừa nghiêng đầu...... Trực tiếp hôn lên môi nhỏ của hắn.
*Chậc chậc.*
Tô Dương không khỏi cười thầm trong lòng. Tỷ tỷ này thật đúng là có chút thú vị, vậy mà cũng giở trò này.
*Lộp cộp, lộp cộp......*
Bỗng nhiên bên ngoài phòng khách vang lên tiếng bước chân. Hai người không khỏi giật mình, vội vàng tách ra. Nhưng rất nhanh liền nghe rõ, chắc là Dương Hạ đi vệ sinh ở phía ngoài. Từ cái kia tiếng "lộp bộp, bĩu môi......" liền biết, phong cách này đúng là của nàng không thể nghi ngờ.
*Ba!*
"Tỷ tỷ ngủ ngon, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta đi sớm nhé...... Nếu sáng mai tỷ giảng tốt, chiều em mời tỷ xem phim có được không?" Tô Dương lại nhẹ nhàng ôm Dương Tuyết, khẽ hôn một cái.
Nhìn ánh mắt mong đợi kia của nàng, không hôn nàng một chút, đều cảm thấy có chút áy náy.
"Thật sao?!"
"Đúng vậy, chẳng lẽ tỷ không muốn cùng đệ đệ cùng nhau xem phim sao?"
"Muốn...... Đương nhiên muốn rồi, vậy chúng ta cứ quyết định vậy nhé?!" Dương Tuyết vui vẻ đưa tay ôm lấy cổ Tô Dương, khuôn mặt vui vẻ lại ửng hồng.
Đừng nhìn nàng đã 36 tuổi, nhưng bây giờ cảm giác như một thiếu nữ mới biết yêu vậy.
"Tốt, quyết định! Em đi ngủ đây tỷ tỷ, nhớ mong em trong đêm đấy......" Tô Dương mỉm cười nháy mắt với Dương Tuyết, sau đó nhẹ nhàng mở cửa đi ra.......
Trở lại phòng mình, Tô Dương cởi giày rồi dựa vào đầu giường. Sau đó lấy điện thoại ra, chuẩn bị nói với Dương Hạ về tình hình nói chuyện với mẹ nàng.
"Leng keng!"
Tô Dương vừa mở màn hình, đã có tin nhắn gửi đến. Ồ! Lại là Dương Tuyết gửi tới.
"Ngoan đệ đệ, ta hiện tại vẫn chưa buồn ngủ đâu, vậy phải làm sao đây?"
Ách...... Tô Dương nhìn thời gian, đã hơn mười giờ đêm rồi. Nếu như ở ký túc xá trường học thì giờ này đã tắt đèn rồi ấy chứ.
"Vậy em qua phòng tỷ nói chuyện nhé?" Tô Dương vỗ vỗ ngực, cố gắng để con tim đang đập thình thịch tr·u·ng thực lại một chút.
"Tỷ tỷ lại muốn đó (chát chát chát chát)...... Chỉ là sợ Tiểu Hạ biết thôi."
"Vậy...... Hay là tỷ đến phòng em, đợi tỷ buồn ngủ rồi về (cười lớn)?" Tô Dương nhịn không được kéo khóe miệng, rồi bắt đầu trêu chọc Dương Tuyết.
"Như vậy chẳng phải giống nhau sao....... Nếu như giữa hai phòng chúng ta có một cánh cửa thì tốt (thẹn thùng)." Dương Tuyết nhìn chằm chằm bức tường trắng trước mắt, trong đầu đã tưởng tượng ra một cánh cửa nhỏ.
Ngay khi trời tối người yên, nàng mở cánh cửa nhỏ, lén lút chui vào. Sau đó liền đến phòng Tô Dương. Lại sau đó, nàng một tay đè Tô Dương xuống......
"Tỷ tỷ nói đúng, hay là ngày mai chúng ta liên hệ đội thi công, đục bức tường này ra rồi lắp một cánh cửa nhé?"
"Không nên không nên...... Động tĩnh lớn quá."
"Vậy phải làm sao? Hay là chúng ta đi thuê phòng ở nhà khách......" Tô Dương cố nén cười, tiếp tục trêu đùa Dương Tuyết.
18 năm tương tư, khiến Dương Tuyết muốn dính chặt lấy Tô Dương. Đặc biệt là khi trời tối người yên, ai cũng sẽ cô đơn...... Lúc này Dương Tuyết càng lộ ra vẻ bồn chồn. Người yêu nhất ở ngay sát vách, nhưng nàng lại không thể ôm lấy hắn, trong lòng khó chịu như có trăm con cào cào cào xé tim gan vậy.
"Bây giờ sao? Ta thật sự là muốn đó...... Nhưng mà Tiểu Hạ nha đầu kia chắc chắn sẽ biết." Dương Tuyết vẫn rất để ý đến con gái, thực sự rất khó vượt qua được bước này.
"Vậy...... Hay là em nói chuyện với cô ấy xem sao? Nói là em thích tỷ...... Được không?"
"Đừng đừng...... Ngoan đệ đệ, chúng ta từ từ thôi có được không? Dù sao 18 năm tỷ tỷ cũng đã chờ được......" Nhìn tin nhắn Tô Dương gửi đến, Dương Tuyết không khỏi giật mình.
Không thể lỗ mãng như vậy được...... Con gái chắc chắn sẽ không chấp nhận đâu. Người anh em tốt...... Sao đột nhiên lại biến thành ông già chứ?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận