A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 63: Đến lão bà, ta cho ngươi ăn là được thôi

Chương 63: Đến đây lão bà, ta cho ngươi ăn là được thôi.
Tô Dương nhìn xuống thời gian, sau đó mở điện thoại gọi đồ ăn ngoài. Sau đó liền đứng lên đi rửa mặt...... Đoán chừng chờ một lát nữa, Dương Tuyết liền nên tỉnh lại.......Đợi điện thoại giao đồ ăn ngoài tới, vừa vặn Dương Tuyết cũng tỉnh lại.
“Lão c·ô·ng...... Ngươi đã thức dậy rồi à?”
“Đúng vậy, lão bà, ngươi đứng lên rửa mặt đi, ta xuống dưới lấy đồ ăn ngoài...... Lập tức lên ngay.”
“Ba!”
Tô Dương cười tiến lên ôm lấy nàng, hôn nhẹ một chút, sau đó khoát tay đi ra. Dương Tuyết cũng vội vã xoay người xuống g·i·ư·ờ·n·g, nhanh chóng đi vào toilet.
Chỉ chốc lát sau...... Nàng mặt mũi tràn đầy lộ ra ý cười đi ra. Hơn nữa còn nhỏ giọng nói thầm......
“Không nghĩ tới lần này lại nhanh như vậy đã sạch sẽ đâu...... Bảo bối của ta đệ đệ, lần này tỷ tỷ nhất định phải thật tốt mà đem ngươi ăn xong lau sạch a!”
“Hiện tại tám giờ......”
“Đến xế chiều 2 giờ, còn có mấy tiếng nữa, thế nào cũng đủ ăn hắn trước một trận......”
“......”
Dương Tuyết vui vẻ nghĩ, tr·ê·n khuôn mặt trắng nõn rất nhanh liền ửng đỏ.
“Ting......”
Th·e·o một tiếng âm thanh điện t·ử, cửa mở, Tô Dương cầm đồ ăn ngoài trở về. Lúc này Dương Tuyết đang đứng trước gương c·ắ·t tỉ·a tóc dài.
“Ngoan lão c·ô·ng, mau tới...... Ta phải nói cho ngươi một tin tức tốt.....”
“Được rồi, đến đây lão bà.”
Tô Dương cười đáp ứng, đem đồ ăn ngoài đặt tr·ê·n mặt bàn, xoay người lại đến sau lưng Dương Tuyết. Sau đó từ phía sau ôm eo nhỏ của nàng.
“Ba!”
Dương Tuyết xoay người, đưa tay ôm lấy cổ Tô Dương. Đụng vào liền hôn một cái.
“Lão c·ô·ng, đại di nàng đi rồi......”
“Thật?!”
“Ừ......”
“Vậy còn chờ gì nữa?”
Tô Dương nói, ôm lấy Dương Tuyết, quay người liền đi ra ngoài.
“Lão c·ô·ng, ta đói......”
“Đến đây, ta cho ngươi ăn là được thôi.”
Tô Dương cười, nháy mắt với Dương Tuyết.
Trong đầu trong nháy mắt hiện lên cái hình ảnh ấm áp không gì sánh được!
“Ba!”
Dương Tuyết nhìn một chút đồ ăn ngoài tr·ê·n bàn, x·ấ·u hổ cười hôn hắn một ngụm.
Hắn nói là muốn đút ta ăn cơm sao?
Nàng đã lớn như vậy...... Đây là lần đầu tiên để bạn trai đút cơm đấy, nghĩ thôi đã cảm thấy thật vui vẻ.......
Một bữa sáng ăn xong, chỉ dùng 20 phút đồng hồ.
Tiếp đó hai người liền rửa mặt...... Từ tr·ê·n xuống dưới, trong trong ngoài ngoài...... Tẩy sạch sẽ.
“Ngoan lão c·ô·ng, tới đây......”
Dương Tuyết hai mắt bốc lửa, một bộ lão sói xám nhìn cừu non, ngoắc ngoắc ngón tay với Tô Dương.
(Phía sau lược bớt 10 vạn chữ, có thể thêm nhóm fan hâm mộ của tác giả để nghiên cứu thảo luận giao lưu.)
Thời gian từng giây từng phút trôi qua......
Khi hai người tỉnh lại, thời gian đã đến một giờ rưỡi chiều. Khoảng cách hai giờ rưỡi chiều cũng chỉ còn một giờ.
“Ngoan lão c·ô·ng, chúng ta phải nhanh lên thôi, hai giờ rưỡi chú đón xe lửa, cũng sắp đến rồi.”
Dương Tuyết gãi gãi n·g·ự·c Tô Dương, mặt mũi tràn đầy ngượng ngùng vui sướng. Chỉ là trong ánh mắt có chút lộ ra một tia lo lắng.
“Tốt, rời g·i·ư·ờ·n·g...... Ba!”
Tô Dương nghiêng đầu hôn nhẹ lên trán nàng một cái, sau đó xoay người ngồi dậy.
Thời gian không còn sớm, phải nhanh đi đón lão ba. Hai người đã bàn xong, nếu như buổi họp lớp của họ không có sắp xếp chỗ ở, vậy liền cho lão ba mở một phòng ở tân quán này. Dù sao chỗ này cách nhà cũng không xa.
Về phần quan hệ của hai người, đó là bạn trai bạn gái. Dương Tuyết nhìn xem tuổi cũng chỉ tầm 28, nếu như lão ba hỏi, cứ nói nàng 28 tuổi. Như vậy lão ba chắc...... Chắc là có thể chấp nh·ậ·n. Tô Dương nhớ cha và lão mụ ở chung thường xuyên gọi nàng là tỷ tỷ. Hơn nữa còn nói, tìm lão bà phải tìm người lớn hơn một chút mới biết thương người hơn. Hai người cũng chỉ kém 10 tuổi, lão ba hẳn là sẽ không để ý.......
Hai người rất nhanh liền thu dọn xong sau đó vội vàng rời phòng, trả phòng.
“Oanh......”
Th·e·o một tiếng động cơ n·ổ, hai người lái xe hướng nhà ga đi.
“Lão c·ô·ng, người em có chút đau nhức...... Anh có sao không?”
“Lão c·ô·ng làm sao có thể có chuyện được, giờ anh cảm thấy toàn thân tràn đầy năng lượng...... Lão bà, tối nay chúng ta còn về nhà không?”
Tô Dương cười quay đầu nhìn Dương Tuyết, trong lòng không khỏi một trận sảng k·h·o·á·i.
Tuyệt diệu a! Quả thực là dư vị vô tận! Thì ra đại tỷ tỷ lại dũng m·ã·n·h như vậy! May mắn mình còn trẻ khỏe mạnh cường tráng, bằng không thật sự là ch·ố·n·g đỡ không được......
“Chúng ta......”
Dương Tuyết nghe vậy, không khỏi có chút trầm tư một chút.
“Lão c·ô·ng, hay là chúng ta về nhà đi, em trở về cũng gần một ngày rồi, còn chưa gặp nha đầu Tiểu Hạ...... Em thật muốn thấy con bé mặc quần áo con gái trông thế nào. Hoặc là đợi chúng ta đón chú xong, anh cùng chú thuê chung một phòng tiêu chuẩn? Cũng có thể cùng nhau tâm sự, thế nào?”
“Ừ, xem sao, đến lúc đó tính.”
Tô Dương nghe vậy, khẽ gật đầu, cảm thấy Dương Tuyết nói cũng rất có lý. Dù sao lão ba đến một chuyến không dễ dàng, x·á·c thực phải hảo hảo bồi bồi hắn tâm sự.
“Đinh Linh Linh......”
Hai người đang trò chuyện, điện thoại của Dương Tuyết vang lên. Là Dương Hạ gọi đến.
“Alo? Tiểu Hạ.”
“Mẹ......”
Giọng Dương Hạ là giọng nữ, lại còn có chút khẩn trương.
“Ngoan...... Con ngoan, mẹ rất t·h·í·c·h giọng nói của con bây giờ.”
“Có phải Tô Dương đã nói với mẹ hết rồi không? Con......”
“Đúng vậy bảo bối, chú của con đều kể cho mẹ nghe, mẹ ủng hộ con thay đổi...... Hôm nay mẹ đặc biệt vui.”
Dương Tuyết nghe giọng con gái, vành mắt đều đỏ hoe. Đã nhiều năm như vậy, con gái cuối cùng cũng có chút cảm giác là con gái. Giọng nói này, đúng là giọng của con gái mà.
“Mẹ, mẹ và Tô Dương đang ở nhà đúng không? Con đang chơi với bạn, chắc là tối mới về.”
“Không sao bảo bối, con cứ chơi vui vẻ với bạn đi, mẹ và chú con đang ở bên ngoài, đang ra ga đón người, lát ăn tối rồi về ......”
“Vâng, con biết rồi mẹ.”
“......”
Hai người nói chuyện không lâu thì cúp máy.
“Sao vậy lão bà? Mắt sao lại đỏ hoe rồi?”
Tô Dương quay đầu liếc Dương Tuyết, đưa tay nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của nàng. Nhìn bộ dạng lão bà như vậy, trong lòng hắn cũng có chút đau lòng.
“Không sao lão c·ô·ng, lão bà đây là cao hứng...... Con gái chúng ta, nó thay đổi thật lớn......”
“Đúng vậy, con bé dạo này x·á·c thực thay đổi nhiều, xem ra sau này ta sẽ m·ấ·t một thằng anh em rồi, ha ha ha......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận