A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 101: Ca ca muốn đưa ta lễ vật? Hay là....

Chương 101: Ca ca muốn tặng ta lễ vật? Hay là.... "Muội muội, uống xong chưa? Ta dẫn ngươi đi chỗ khác dạo chơi?" Thấy tiểu muội đã uống xong cà phê và nước trái cây, Tô Dương quay đầu lại, mỉm cười hỏi nàng. "Vâng......" Vì Tô Dương đột ngột quay đầu lại, khiến Tô Hân nhất thời có chút bối rối. Bởi vì khi nãy nàng uống cà phê đồ uống...... vẫn luôn lặng lẽ nhìn chằm chằm vào người học trưởng ca ca này dò xét. Vừa rồi không chú ý một chút, liền bị học trưởng p·h·át hiện. "Ừm, đi thôi muội muội......" Tô Dương mỉm cười gật đầu, sau đó đứng dậy. Chuẩn bị mang muội muội tùy t·i·ệ·n dạo chơi. "Vâng......" Tô Hân e thẹn gật đầu, rồi cũng đi th·e·o sát bên cạnh. Th·e·o Tô Dương đi ra ngoài...... "Bên này là bộ tài vụ......" "Tầng này hình như là làm t·h·iết kế thời trang, ta trước kia cũng chưa từng tới." "......" Tô Dương dẫn muội muội, từng tầng từng tầng nhìn xem. Một bên nhìn một bên nhỏ giọng trao đổi. Kỳ thật trước kia hắn cũng không nhìn kỹ như vậy, rất nhiều thứ làm gì hắn cũng không rõ ràng. "Ca ca, c·ô·ng ty của các ngươi lớn thật, nhiều người như vậy......" "Vậy sau này muội muội có muốn đến loại đơn vị như này làm việc không?" "Đương nhiên muốn rồi...... Vậy đến lúc đó ca ca sẽ không rời khỏi chỗ này chứ?" "Đương nhiên sẽ không......" "......" Hai người trò chuyện một lúc, đã đến tầng cao nhất. Tô Dương quen thuộc nhất với tầng cao nhất. Chỗ này có văn phòng của Dương Tuyết, văn phòng thư ký của nàng, còn có mấy phòng họp lớn nhỏ. "Ca ca, tại sao tầng này ít người vậy?" Tô Hân đứng ở cửa chính, đi vào nhìn quanh. Trừ một cô gái lễ tân, hình như bên trong không có ai, cũng không có kiểu văn phòng mở cửa. "Phía tr·ê·n này là văn phòng tổng giám đốc, cũng là nơi mọi người họp. Đi...... ca ca dẫn ngươi vào xem." "Văn phòng tổng giám đốc, ca ca..... Chúng ta hay là đừng đi thì hơn......" Tô Hân nghe vậy, không khỏi giật mình. Đưa tay muốn k·é·o lấy ống tay áo Tô Dương. Tổng giám đốc c·ô·ng ty, đây chính là lãnh đạo cấp cao, nhỡ đâu bị người ta p·h·át hiện hai người xông vào sẽ không hay. "Không sao......" Tô Dương cười quay đầu nhìn muội muội, vẫy vẫy tay. "Chào buổi sáng!" "Chào buổi sáng......" Tô Dương cười chào lễ tân, sau đó mang muội muội nghênh ngang đi về phía văn phòng Dương Tuyết. Dù sao lão bà đi họp, nàng cũng không có ở văn phòng. Mang muội muội đi thăm quan một chút cũng không sao. "Ca ca, cái này......" "Đây là văn phòng của lão bản c·ô·ng ty, dù sao cũng không có ai...... Ta dẫn ngươi đi một vòng." Tô Dương cười gật gật đầu, đẩy cửa bước vào. "Ca ca, chúng ta cứ xông vào như vậy...... Người ta p·h·át hiện sẽ mắng chúng ta không?" "Yên tâm đi muội muội, không có chuyện gì......" Tô Dương cười cười, chẳng hề để ý khoát khoát tay. "Oa......" "Ca ca, văn phòng này khí p·h·ái thật!" Tô Hân tò mò khắp nơi đ·á·n·h giá, trong hai con ngươi tràn đầy những ngôi sao nhỏ hưng phấn. "Ừm, đúng thế...... Đây chính là văn phòng của lão bản, toàn bộ tập đoàn đều là của nàng, văn phòng của nàng có thể không khí p·h·ái sao?" "Ca ca, chúng ta đi nhanh thôi...... Em sợ người ta đột nhiên trở về." "Ha ha ha......" "Được được được, vậy chúng ta đi......" Tô Dương nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt muội muội, gật đầu cười....... Đợi hai người trở lại bộ phận m·ạ·n·g lưới, đã là mười giờ sáng. Hai người hiện tại càng ngày càng quen thuộc. Tô Dương tỏ ra ôn hòa và rộng lượng, khiến muội muội càng tin tưởng hắn hơn! "Muội muội, hay là...... ta tặng em một món quà nhé?" Ngay từ lần đầu gặp mặt, Tô Dương đã biết hoàn cảnh gia đình tiểu muội bây giờ không tốt lắm. Cô bé mặc dù có vẻ ngoài xinh đẹp, ăn mặc cũng gọn gàng, nhưng nhìn là biết đều là quần áo rất rẻ tiền. Con gái đều t·h·í·c·h làm đẹp, hơn nữa...... đây là lần đầu Tô Hân hẹn hò với con trai. Nàng mặc vẫn mộc mạc như vậy...... "Ca ca muốn tặng em quà? Hay là...... thôi đi?" Tô Hân nghe vậy, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc vui mừng. Nhưng rất nhanh nàng lại kiềm chế chính mình. Học trưởng ca ca đoán chừng gia cảnh cũng không khá giả gì? Nếu không, sao hắn lại phải đi làm thêm để k·i·ế·m tiền trong ngày nghỉ? Đã vậy...... Nếu để hắn dùng tiền mua đồ cho mình, Tô Hân nàng nỡ lòng nào?! "Không sao muội muội, đi...... cùng ca ca tới." Tô Dương chẳng để ý cười cười, chuẩn bị mang muội muội xuống trung tâm thương mại ở lầu dưới xem một chút. Dù sao đều là đồ của c·ô·ng ty lão bà, cứ lấy tùy t·i·ệ·n thôi. Đến lúc đó nhờ lão bà chào hỏi là được. "Ca ca, hay là thôi đi...... Anh đừng tiêu tiền vì em." Tô Hân đ·u·ổ·i th·e·o s·á·t bước chân Tô Dương, tr·ê·n mặt lộ ra vẻ vừa cảm động vừa áy náy. "Yên tâm đi muội muội, ca ca tặng quà cho em không cần tốn tiền...... Đảm bảo em hài lòng." Tô Dương nghe vậy, nhếch miệng cười một tiếng. Lấy mấy bộ quần áo ở chỗ tẩu t·ử, sao lại tốn tiền của ca ca được?! Muội cứ yên tâm đi! "Thật á? Vậy được...... Hắc hắc......" Vừa nghe không cần tốn tiền, Tô Hân lập tức không còn áp lực gì. "Đương nhiên là thật....... " Hai người nói chuyện, rất nhanh đã ngồi thang máy xuống lầu một. Đi qua sảnh lớn, từ ký túc xá đi ra...... rồi đi về phía trung tâm thời trang Dương Tuyết bên cạnh. "Ca ca...... Chúng ta đến trung tâm thương mại làm gì?" "Đương nhiên là chọn quà cho muội muội rồi......" "Nhưng mà ca ca...... anh đã nói tặng em quà không cần tốn tiền, trong trung tâm thương mại đồ vật, làm gì có cái nào không cần tốn tiền chứ?" "Ừ, đúng đó muội muội." "Chẳng phải em đang nói với anh thôi, anh có một người bạn tốt là người phụ trách c·ô·ng ty này...... Anh lấy đồ chỉ cần chào hỏi là được, không cần tốn tiền." Tô Dương cười cười, tiếp tục bước về phía trước, rất nhanh đã dẫn Tô Hân vào trung tâm thương mại. Sau đó, đi thẳng đến khu nữ trang. "A......" "Ca ca, anh lợi h·ạ·i thật......" Tô Hân nói, ánh mắt sùng bái càng rõ ràng. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tuấn tú cũng càng thêm hồng hào. Đây là lần đầu nàng hẹn hò với con trai...... Không ngờ học trưởng ca ca đã muốn mua quà cho nàng! Trong lòng nàng càng thêm ngượng ngùng và ngọt ngào. "Muội muội, em xem đi, t·h·í·c·h cái gì thì lấy cái đó......" "Ca ca, quần áo ở đây đắt lắm......" "Chào anh, anh muốn mua quần áo cho bạn gái ạ?" Hai người đang nói chuyện thì một nhân viên bán hàng đi tới, nhiệt tình chào hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận