A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 56: Ngươi chờ Lão Thiết, nhìn ngày nào ta đem ngươi chuốc say, sau đó......

Chương 56: Ngươi chờ Lão t·h·iết, xem ngày nào ta chuốc say ngươi, sau đó...... “Lão t·h·iết, ngươi cái này không nói đạo lý a......” Tô Dương vỗ bộ n·g·ự·c chậm chậm, có chút không nói chỉ chỉ Dương Hạ. “Ta là nam nhân thật sự có được hay không? Sao lại đi tìm một người có kết cấu giống nhau?! Nghĩ thôi đã thấy muốn ói, ọe! Ác thảo!” “Lại nói, ngươi lại không giống...... Nên ví dụ này của ngươi có vấn đề.” “Ta hiểu vấn đề, nhưng cảm giác của ta và ngươi hẳn là không khác mấy, dù sao cũng là rất khó tiếp nh·ậ·n...... Cảm thấy cũng có chút buồn nôn.” Dương Hạ vừa nói, vừa nhìn từ tr·ê·n xuống dưới Tô Dương. Trong hai tròng mắt lộ ra một tia hâm mộ. “Ai......” Tô Dương không khỏi âm thầm thở dài. Xem ra chuyện này thật sự là thuyết phục không được. “Ngươi chờ Lão t·h·iết, xem ngày nào ta chuốc say ngươi, sau đó...... Hừ hừ hừ, ha ha......” Tô Dương “không có hảo ý” cười cười, vừa nói vừa ngồi dậy. Không còn sớm, nên về nghỉ ngơi. “Ác thảo! Nếu ngươi dám...... Ta sẽ mách mẹ ta! Ta mẹ nó thật không hứng thú với nam nhân, là ngươi...... Ta cũng vậy không hứng thú!” “Khụ khụ khụ......” “Đi đi không nói chuyện được với ngươi......” Tô Dương ngượng ngùng cười, rồi khoát tay rời đi. Tiểu t·ử thúi này, ngươi nghĩ cái gì đâu?! Thúc thúc ta muốn nói là sau khi chuốc say ngươi, sẽ giúp ngươi mặc quần áo con gái, đội tóc giả con gái! Để ngươi xem, có phải làm con gái càng có mị lực hơn không!...... Về đến phòng ngủ, nhìn điện thoại, Dương Tuyết cũng chưa trả lời. Dù sao muộn rồi, chắc nàng ngủ rồi. Thế là Tô Dương để điện thoại xuống, rất nhanh chìm vào giấc ngủ. “Leng keng!” Không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên điện thoại vang nhỏ, đánh thức Tô Dương. Ách...... Mơ mơ màng màng nhìn điện thoại, đã hơn bốn giờ sáng. Hóa ra là Dương Tuyết gửi tin nhắn. “Ngoan lão c·ô·ng không sao, ta nhắn tin cho ngươi xong là ngủ th·iếp đi...... Vừa tỉnh dậy đi toilet, giờ rất nhớ ngươi a (hôn).” Tô Dương dụi mắt, tỉnh táo hơn. “Ta chẳng phải gửi cho ngươi mấy tấm đặc tả rồi sao? Sao nhanh ngủ vậy (chát chát chát chát)?” Dương Tuyết bảo hắn chụt mấy chỗ đặc tả, chắc hẳn đã cẩn t·h·ậ·n nghiên cứu hồi lâu, chắc càng nghiên cứu càng hăng hái chứ? “(Thẹn t·h·ùng thẹn t·h·ùng)” Dương Tuyết nằm tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g lớn trong nhà mới, vui vẻ nhìn tin nhắn Tô Dương gửi. Tối qua nàng x·á·c thực nghiên cứu đặc tả của hắn...... Lại còn nghiên cứu đi nghiên cứu lại, nghiên cứu nghiên cứu...... Liền mệt rồi, rồi mơ mơ màng màng ngủ m·ấ·t. Ngủ một giấc tới bốn giờ sáng. “Ngoan lão c·ô·ng, ta thật muốn ôm ngươi vào l·ò·n·g...... Ở nhà kh·á·c·h một mình buồn chán quá.” “Thì ta sắp nghỉ hè còn gì, sau này hai ta có thể ngày nào cũng ở bên nhau.” Trước khi quen Dương Tuyết, Tô Dương định nghỉ hè về nhà giúp lão ba coi cửa hàng rượu t·h·u·ố·c lá, để ông nghỉ ngơi. Lão ba quanh năm suốt tháng trông tiệm, không có cả ngày nghỉ. Tuy nói không vội cũng không khổ, nhưng rất hao người. Nhưng bây giờ...... Hắn bỗng nhiên có bạn gái thành thục xinh đẹp lại phong tình vạn chủng, nên phải điều chỉnh kế hoạch ban đầu. Cùng lắm thì..... để lão ba đóng cửa hàng nghỉ ngơi luôn! “Ừm...... Lão bà chờ đó, à lão c·ô·ng, lần trước c·ô·ng ty trả lương cho ngươi đủ không? Có cần lão bà chuyển thêm cho không?” “Đừng đừng...... Đủ đủ, còn nhiều lắm.” Tô Dương gãi đầu, ngượng ngùng cười. Đại tỷ tỷ lão bà là nhất! “À lão bà, mai cha ta tới Giang Thành, ông bảo có buổi họp lớp 20 năm muốn dự.” “Hả? Thật á?! Lão bà bỗng nhiên hơi căng thẳng...... Lão c·ô·ng tính sao? Hay bảo ông đến nhà mình ở?” Dương Tuyết nhìn tin nhắn của Tô Dương, không tự chủ có chút lo lắng. Chuyện nàng lo lắng nhất, không ngờ lại đến sớm vậy. Dù sao nàng hơn Tô Dương nhiều tuổi, thậm chí gần bằng tuổi cha anh. Thời nay, đàn ông bằng tuổi cha vợ là chuyện thường, mà ai cũng chấp nh·ậ·n được. Nhưng con dâu bằng tuổi ba chồng thì hiếm. Thật không biết lão ba Tô Dương có chấp nh·ậ·n họ không...... “Lo gì chứ? Cha ta tốt bụng lắm...... Tính nóng thôi chứ người tốt, lại còn là lão s·o·á·i ca nữa, ha ha...... Tính cụ thể thì chờ ông gọi điện rồi tính sau. Lão bà đừng lo, em xinh đẹp đáng yêu thế...... Lão ba nhất định ủng hộ ta thôi.” Thật ra Tô Dương cũng hơi lo. Lão ba dạy anh từ nhỏ là phải học giỏi, dựa vào bản lĩnh của mình mà sống. Tuyệt đối không được ăn nhờ ở đậu! Mà...... Lão mụ còn hơn lão ba những 6 tuổi! Từ khi Tô Dương có ký ức, hai người họ rất tình cảm, lão mụ đặc biệt bao dung và chăm sóc lão ba. Còn Dương Tuyết...... Chỉ là hơn anh 3 lần 6 tuổi thôi. Trò giỏi hơn thầy thôi mà! Thực ra Dương Tuyết trông trẻ hơn tuổi nhiều, nhìn như 28~29 thôi. Chắc lão ba sẽ không phản đối quá đâu. “Vậy nha lão c·ô·ng...... Vậy ta tranh thủ nghỉ ngơi tí rồi đi, hôm nay ta cố gặp hết khách hàng rồi sáng sớm mai về (hôn).” “Ừ, ngủ thêm lát đi......” Đặt điện thoại lên tủ đầu g·i·ư·ờ·n·g, Tô Dương lại lật người ngủ th·iếp đi....... “Lốp bốp, bĩu nha......” Không biết ngủ bao lâu, ngoài cửa lại vang tiếng động quen thuộc, Tô Dương lại b·ị đánh thức. Ác thảo! Tên này đúng là con gà mái biết đ·á·n·h thức! Không cần cả đồng hồ báo thức! Tô Dương cầm điện thoại xem, sáu giờ. Thôi thôi, dậy vậy...... Thế là xoay người xuống g·i·ư·ờ·n·g, bắt đầu rửa mặt thu dọn....... “Lão t·h·iết, ta nghĩ kỹ rồi...... Ta vẫn không muốn bỏ Tu Bình Bình, ta định làm khuê m·ậ·t với nàng trước đã.” Trên đường đi học, Dương Hạ có vẻ lấy lại tinh thần, không ủ rũ như hôm qua. “Vậy...... Được không?” Tô Dương không khỏi sững sờ, quay sang nhìn Dương Hạ ngồi ở ghế phụ lái. Trong đầu anh lại tưởng tượng ra dáng vẻ nàng mặc đồ con gái...... Phải nói là, đẹp thật! “Sao không được? Không thành vợ chồng thì làm bạn cũng được thôi.” “Ác thảo! Thế nếu nàng nói chuyện với trai khác thì sao? Ngươi không ghen?!” “Ta...... Đương nhiên sẽ ghen, nhưng ta sẽ đối tốt với nàng...... Ít ra cũng có thời gian giảm xóc.” Dương Hạ nhất định không bỏ cô gái mình thích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận