A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 271: đối với những nữ nhân khác, ta tuyệt không có khả năng đón thêm chịu!

Chương 271: Đối với những nữ nhân khác, ta tuyệt không có khả năng đón thêm chịu!
Đến trường học, Dương Hạ trực tiếp đi tìm chủ nhiệm lớp. Đem tình huống của mình cùng dự định tùy tùng chủ nhiệm nói, cuối cùng lại đạt được ủng hộ của hắn. Dù sao Dương Tuyết Phục Sức Tập Đoàn, tại Giang Thành vẫn có chút danh khí. Chỉ cần có thể đảm bảo thi cử vượt qua kiểm tra, chủ nhiệm lớp cũng lười quản quá nhiều.
Giữa trưa vừa tan học...... Tô Dương liền nhận được tin nhắn Dương Tuyết gửi tới.
“Lão c·ô·ng, ngươi cùng Tiểu Hạ tới quán cơm bên cạnh c·ô·ng ty một chuyến đi, hôm nay ta mời tr·u·ng cao tầng c·ô·ng ty cùng nhau ăn cơm, hai người các ngươi cũng cùng nhau tham gia. Ta lập tức gửi cho các ngươi vị trí cụ thể.”
“Được rồi lão bà, chúng ta chạy tới ngay.”
Xem ra lão bà đã cùng mọi người mở họp xong, ăn xong bữa cơm này, phòng làm việc của Dương Tuyết sẽ chuyển về nhà.
“Nha đầu, đi thôi, hôm nay đơn vị liên hoan.”
“Tốt, đây cũng là cơ hội để làm quen với tầng quản lý.”
Tô Dương thu dọn đồ đạc xong, cùng Dương Hạ nhanh chóng rời khỏi phòng học.
.......
Đợi hai người tới quán cơm, nhân viên tr·u·ng cao tầng cơ bản đã đến đông đủ. Hai vị trí bên cạnh Dương Tuyết đang t·r·ố·ng không, không cần nghĩ cũng biết là chuẩn bị cho Tô Dương và Dương Hạ.
“Lão bà, sao còn chưa bắt đầu? Chúng ta tan học muộn......”
“Chúng ta cũng vừa mới đến thôi, nào, tất cả mọi người đứng lên đi.”
Dương Tuyết khẽ gật đầu cười, sau đó nhìn về phía nhân viên tr·u·ng cao tầng của tập đoàn, vẫy tay với mọi người.
Rất nhanh...... Mọi người vui vẻ bắt đầu ăn.
Đối với Tô Dương và Dương Hạ, đến giờ mọi người coi như đã quen mặt.
Đối với Dương Hạ, mọi người đều biết nàng là con gái nuôi của lão bản, cũng là một đại mỹ nữ!
Còn Tô Dương, từ lời đồn hắn là tiểu t·h·ị·t tươi được lão bản bao dưỡng, đến chuyện lão bản muốn sinh con cho hắn. Xem ra, hai người tuy chênh lệch tuổi tác lớn, nhưng giữa hai người lại là chân ái!
“Lão c·ô·ng, ngươi cùng Tiểu Hạ ăn nhanh lên, ăn xong thì về lớp, lát nữa ta bảo lái xe đưa ta về nhà là được.”
Dù sao hôm nay mời mọi người ăn tiệc, ăn cơm cần một thời gian. Nhưng Tô Dương và Dương Hạ ăn xong lại trở về, thời gian cũng không còn nhiều.
“Ừm, được lão bà.”
“Buổi sáng họp hành mọi việc ổn thỏa chứ?”
“Đương nhiên rồi, yên tâm đi lão c·ô·ng, những người phụ trách bộ phận này đều theo ta nhiều năm rồi, chắc chắn không có vấn đề.”
Dương Tuyết nhìn Tô Dương, ánh mắt lộ vẻ hạnh phúc.
“Ừm, tối về có chuyện muốn thương lượng với em.”
“A? Chuyện gì, phốc phốc...... Bây giờ không nói được sao?”
“Bây giờ không có nhiều thời gian, hay là ban đêm nói đi, liên quan đến việc học hành và c·ô·ng tác của ta và Dương Hạ.”
“Được lão c·ô·ng, xem ra hai người đã định sẵn cái gì rồi?”
“Đương nhiên rồi, việc này chủ yếu là do Dương Hạ nghĩ ra, con bé này cũng không tệ!”
“Thật sao, ha ha ha......”
Dương Tuyết nghe vậy, khẽ cười, đồng thời quay sang nhìn Dương Hạ.
Đưa tay vuốt tóc con gái.
Con bé này, sao càng ngày càng giống ta hồi trẻ thế này?!
Dường như...... Càng ngày càng cao ngạo, càng ngày càng có tinh thần phấn đấu.
Thật ra như vậy cũng tốt, dù sao con gái còn trẻ, trước cứ học hành chăm chỉ cố gắng, cũng không phải chuyện gì x·ấ·u.
Dù sao cũng hơn nhiều so với việc dây dưa không rõ với cái tên Tu Bình Bình kia.
Con gái xinh đẹp như vậy, sau này tìm được đối tượng tốt là khỏi phải bàn.......
Không bao lâu, hai người ăn xong bữa trưa.
Vì thời gian không còn sớm, liền kh·á·c·h khí tạm biệt mọi người, rồi cùng nhau rời khỏi quán cơm.
“Ba ba, người và lão mụ muốn thương lượng chuyện gì?”
“Ừm, nhưng ta chỉ nói sơ qua thôi, đợi buổi tối về nhà, ta mới nói rõ với nàng. Nha đầu, ta cảm thấy mẹ con có thể sẽ lo lắng con quá mệt mỏi......”
“Thật ra chút mệt mỏi này, căn bản không tính là gì, mẹ con trước kia còn vất vả hơn con nhiều...... vì p·h·át triển c·ô·ng ty, thường xuyên thức đêm, thậm chí suốt đêm.”
“Ừm......”
“Việc này ngược lại ta đã nghe mẹ con nhắc qua vài lần. Ai...... nàng trước kia liều như vậy, nên mới có được sự p·h·át triển và quy mô tập đoàn hiện tại. Ta trước kia xảy ra chuyện rời xa nàng, nhiều năm như vậy không thể cùng nàng chịu khổ......”
“Đúng vậy ba ba, con từ nhỏ đã nghịch ngợm không nghe lời, ngay cả việc học cũng không học hành đàng hoàng. Bây giờ lớn rồi...... Con dù sao cũng phải cố gắng một chút, tranh thủ sớm ngày có thể giúp mẹ con gánh vác!”
Dương Hạ nhìn cảnh ngoài cửa sổ xe, ánh mắt càng thêm kiên định.
"Tốt! Vậy quyết định như vậy đi!"
"Leng keng!"
Tô Dương đang lái xe trên đường tới trường, điện thoại của Dương Hạ reo lên.
Cô lấy điện thoại từ trong túi ra xem, thì ra là tin nhắn Wechat.
"Ba ba, Tu Bình Bình vừa mới chuyển cho con 5000 tệ, ba nói...... con có nên nhận không?"
"Nhận chứ, tại sao không nhận?"
"Con bé này, ở những việc khác lại rất dứt khoát, sao cứ đến chuyện của Bình Bình lại có chút giằng xé thế hả?"
Tô Dương quay đầu nhìn Dương Hạ, bật cười.
Con bé này...... Xem ra vẫn còn vương vấn với Tu Bình Bình.
"Thật ra......"
"Thật ra chúng con đã chia tay rồi, mà dạo gần đây cũng không liên lạc mấy."
"Nhưng, hôm qua cô ấy lại nhắc đến chuyện của tỷ tỷ cô ấy."
"A? Tỷ tỷ cô ấy sao? Chẳng lẽ vẫn là chuyện tìm việc làm? Không lẽ......"
Tô Dương nghi hoặc vặn vẹo đầu, hắn không hiểu ý tứ trong lời nói này.
"Không phải, cô ấy nói tỷ tỷ muốn gặp con một lần."
"Tỷ tỷ cô ấy gặp con làm gì? Con nói......"
"Cô ấy nói cô ấy suy nghĩ rất lâu...... cô ấy thật sự không hứng thú với con gái, rất khó chấp nhận ở bên con. Nhưng tỷ tỷ cô ấy nói muốn thử một chút......"
"Khụ khụ khụ......"
Tô Dương nghe vậy, đầu óc thoáng chốc tạm ngưng.
Ôi trời!
Có lầm không vậy?!
Trước đó Tu Bình Bình còn nói muốn giới t·h·iệu tỷ tỷ cho ta mà, sao giờ lại muốn giới t·h·ệu cho Dương Hạ?
Chẳng lẽ tỷ tỷ cô ấy là kiểu "ăn tạp"?
Không được không được! Chẳng phải hài hước sao?!
"Vậy con nói sao?"
"Con còn có thể nói gì...... tự nhiên là từ chối thẳng thừng, hiện tại con chỉ còn chút tình cảm với Bình Bình thôi, xem như dư tình chưa dứt. Đối với những nữ nhân khác, con tuyệt đối không thể chấp nhận! Huống chi...... Nếu con thật sự muốn tìm đối tượng, nhất định phải tìm người tốt như ba vậy."
Dương Hạ nói, ánh mắt nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Với con đường sau này của cô, dường như càng thêm rõ ràng, càng thêm kiên định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận