A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 164: lão công, quay đầu để cho ngươi nhìn cái phim

Chương 164: Lão công, đợi lát nữa em cho anh xem phim, nhưng thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi......Trong lúc bất giác đã đến đêm khuya. Mặc dù hai người vẫn còn chưa thỏa mãn, nhưng vì buổi sáng ngày mai còn có cuộc gặp gỡ với khách hàng, đành phải tạm thời kết thúc...... Sau một hồi thu dọn đơn giản, liền ôm nhau rúc vào cùng một chỗ. "Lão công, hôm nay em ở trên máy bay thấy hai cô bé, thú vị lắm." "A? Dạng gì?" Tô Dương ôm lấy Dương Tuyết, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của nàng. Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, nàng lộ vẻ vô cùng quyến rũ! Nếu như ngày mai không phải gặp khách hàng...... Hắn nhất định có thể cùng nàng yêu nhau đến hừng đông! "Hai cô bé khoảng 20 tuổi, một người ăn mặc như con trai, tóc ngắn. Lúc đầu em còn tưởng là con trai, nhưng nhìn xuống n·g·ự·c mới biết, hóa ra là con gái." Dương Tuyết khẽ nheo mắt, cảm thụ được sự nhiệt tình của Tô Dương. Thanh âm của nàng vô cùng dịu dàng, trong sự dịu dàng lộ ra tràn đầy hạnh phúc. "À, bây giờ mấy cô gái thích ăn mặc như con trai cũng không hiếm, con gái ta trước kia chẳng cũng một bộ dạng nam nhi đó sao?" "Ừm, đúng vậy, chuyện này cũng không lạ. Thế nhưng, em p·h·át hiện hai cô bé này ngồi cùng nhau, ôm nhau...... Mà lại cô bé ăn mặc như con trai kia còn thỉnh thoảng hôn cô kia." Dương Tuyết nhỏ nhẹ nói, nhịn không được khẽ cười. Tựa hồ cảm thấy có chút hiếu kỳ. "À, hôn má à? Chuyện đó cũng thường thôi. Bây giờ mấy cô gái hay nắm tay, ôm nhau mà." Tô Dương khẽ gật đầu, trong đầu chợt nhớ đến lời dặn dò của con bé Dương Hạ. Haizz...... Con bé này, chỉ biết làm khó lão ba ngươi! Mặc dù chúng ta là bạn già, là cha con...... Nhưng ta và mẹ ngươi là tình nhân, là vợ chồng đó! Chuyện của ngươi và Tu Bình Bình, ta có thể không quản, thậm chí ta còn có thể chúc phúc các ngươi. Nhưng tim ta yêu vợ ta là Dương Tuyết, nếu nàng không tiếp nh·ậ·n các ngươi, ta cũng không thể cố gắng thuyết phục làm gì! "Nhưng em thấy cô bé kia hôn cô kia...... hôn sâu đó anh, như giữa nam và nữ vậy. Lúc đó em còn nghĩ, hai cô gái với nhau...... liệu họ có hạnh phúc cả đời không? Nếu chỉ là bạn, thì cũng được...... nhưng họ có sinh được con đâu." "Ớ......" Tô Dương nghe vậy, trong lòng khẽ động. Hắn chợt nghĩ, có vẻ như bà xã không hề bài xích loại chuyện này như vậy thì phải?! "Em thấy họ chắc không hạnh phúc nhanh bằng chúng ta...... em không hiểu, hai cô gái trừ hôn, còn làm gì được nữa? Em lại không thấy ghê tởm, chỉ là thấy lạ thôi." Tô Dương nói, hai tay lại có chút không nghe lời. "Phụt......" "Lão công, anh không biết đó thôi, hai cô gái ở bên nhau cũng vui lắm đó......" "Sao có thể? Con gái đâu có như con trai...... Anh không hiểu, họ k·h·o·á·i hoạt thế nào? Bằng cái này à?" Tô Dương vừa nói vừa nhéo tay Dương Tuyết. "Cũng có thể bằng cái đó, nhưng còn có cái khác...... em từng xem một bộ phim......" "Khụ khụ khụ......" Tô Dương nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn Dương Tuyết. Vợ hắn "Quang c·ô·n" bao nhiêu năm nay, lúc cô đơn chắc toàn xem phim đặc biệt để giải khuây? "Thiệt hả lão công......" "Mỗi lần bà xã mơ thấy anh, là nhớ anh lắm...... nhớ mãi thành khó chịu á." Dương Tuyết vừa nói vừa ôm s·á·t eo Tô Dương. "Người theo đuổi em nhiều như vậy...... chọn đại một người chẳng phải hết khó chịu sao?" "Đâu có đâu......" "Từ khi ở bên anh, đời em không thể yêu ai khác được. Em may mắn quá...... không ngờ lại gặp được anh." Dương Tuyết cười dịu dàng, véo nhẹ Tô Dương. Ông xã này, toàn nói bậy...... Nếu bà xã chọn người khác, lỡ có ngày gặp lại anh...... đến lúc đó anh còn cần em không? "Vậy lúc khó chịu em xem phim hả? Mà càng xem chẳng phải càng khó chịu sao?" Tô Dương cười, nhéo má Dương Tuyết. Bà xã này...... vẫn thú vị thật. Lẽ nào con gái cũng tự tạo hạnh phúc được sao? Về chuyện này, Tô Dương thực sự không hiểu. Hắn vẫn nghĩ...... Chuyện này đàn ông phải đ·ộ·c quyền chứ. "Ừm......" Dương Tuyết nghe Tô Dương hỏi thì x·ấ·u hổ cười. "Nha......" "Vậy có giải quyết như con trai không? Cái này......" "Ừ, có á......" "Ồ, ra vậy......" Tô Dương nghe vậy thì hơi kinh ngạc. Hóa ra "Băng sơn mỹ nhân" bà xã này, hữu danh vô thực à? Thế này mà là băng sơn sao?! Rõ ràng là S ngầm chứ! Nhưng...... nghĩ kỹ lại cũng hay! Bà xã này, đáng yêu quá đi! Si tình, chung tình...... Một lòng chờ đợi hắn! Dù biết hắn đã rời đi! Trong lòng nàng mãi chỉ có Tô Dương hắn! "Vậy...... chuyện giữa hai cô gái thì sao? Anh không hiểu lắm......" "Phụt......" "Thôi được rồi lão công, mai xong việc em kiếm phim cho anh xem là biết à." "Ờ...... ừ." Tô Dương cười gật đầu, không khỏi có chút mong chờ. Thật ra hắn cũng từng xem phim rồi, nhưng cái kiểu bà xã Dương Tuyết nói thì chưa coi bao giờ. Nghĩ lại thấy cũng tò mò. Nhưng mà...... trước đó Dương Hạ cũng nói sẽ gửi phim tương tự cho hắn. Nhưng không biết vì sao, con bé mãi chưa gửi. Chắc là ngại...... "Tiểu Tuyết bảo bối, em xem mấy phim đó...... có phải cũng muốn kiếm cô nào không? Như là cô Trương?" "Phụt......" "Trời ạ lão công, em thấy anh x·ấ·u tính quá nha...... sao trong đầu toàn nghĩ đến cô Trương vậy?" "Ờ, đâu có đâu, tại anh sợ bà xã anh bị c·ướp thôi. Bất kể là trai hay gái, không ai được c·ướp vợ anh!" "Làm gì có......" "Vợ đã nói, trong lòng em chỉ có anh thôi, trước kia vậy, bây giờ vậy, sau này cũng vậy...... tìm người khác chắc không được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận