A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 118: đây là tẩu tử cho ta ca ca viết thư tình

Chương 118: Đây là thư tình tẩu tử viết cho ca ca ta
“Ca ca, trong cái rương nhỏ kia của ngươi có những gì thế?” Tô Hân nghe vậy, vội tiến lên hỏi.
“À, bên trong là thư tình tẩu tử Dương Tuyết của ngươi gửi cho ta, còn có một cái kẹp tóc hình con bướm.”
“Ông già, đi lấy chìa khóa trong tủ......” Lão mụ nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên, vẫy vẫy tay với bạn già.
“Được được, ta đi lấy chìa khóa xuống xem thử đây......”
“Ta cũng đi ta cũng đi......” Tô Hân nói, liền vội vàng kéo tay lão ba, đi theo hắn lấy chìa khóa.
Rất nhanh......
Hai cha con liền mang theo chìa khóa ra cửa.
“Dương Dương......”
“Mẹ, ngài ngồi......” Tô Dương vuốt đôi mắt hoe đỏ, lau nước mắt, vịn tay mẹ già, đỡ nàng ngồi xuống ghế sô pha.
“Cô bé này là ai? Là bạn gái bây giờ của ngươi sao?” Lão mụ lúc này mới ý thức được đi theo Tô Dương tới còn có một cô gái xinh đẹp.
Nghiêng đầu nhìn một chút, rồi hỏi.
“À, không phải không phải, đây là bạn học của ta......”
“Ơ...... chào dì ạ......” Dương Hạ bất giác gãi gãi đầu, nàng dường như có chút hiểu ra, nhưng lại không rõ ràng lắm.
Lão nhân trước mắt này lại là lão mụ của Tô Dương?!
Nàng dù rất hoang mang, nhưng cũng mơ hồ có chút suy đoán.
Nhưng mà......
Lão nhân trước mắt, nếu Tô Dương gọi nàng là mẹ...... theo lý mà nói, nàng phải gọi là nãi nãi.
Nhưng hiện tại Tô Dương giới thiệu là bạn học, vậy thì cứ là bạn học đi......
Cho nên cũng chỉ có thể gọi nàng là dì.
“Được được, con bé ngoan...... trông xinh đẹp thật.”
“Dương Dương, ngươi khát nước rồi, mẹ...... đi rót nước cho ngươi.”
“Không cần đâu mẹ, lúc ta tới đã uống nước rồi...... bây giờ còn chưa khát.”
“Mẹ, tóc ngài bạc cả rồi......” Hốc mắt Tô Dương lại hoe đỏ, vừa nói, vừa nhìn mái tóc bạc trắng của lão mụ.
“Ai......” Lão mụ nghe vậy, không khỏi thở dài một tiếng, bàn tay run rẩy lại lau đi nước mắt tuôn rơi.
Một đứa con trai lớn tốt như vậy, đột nhiên xảy ra chuyện qua đời...... làm sao có thể không thương tâm khổ sở cho được?!
Đâu chỉ là thương tâm khổ sở?!
Vậy đơn giản chính là vô cùng bi thương!
“Mẹ, chuyện ta bị xe tải đụng, ta cũng nhớ cả rồi...... ngay tại chỗ giao nhau giữa đường Bình An và đại lộ Thể Dục ấy, nhưng mà chỗ đó bây giờ đã sửa lại đường rồi.”
“Dương Dương chuyện trước kia cũng nhớ cả rồi sao?!” Lão mụ nghe vậy, ánh mắt không khỏi đột nhiên sáng lên.
Trong quá trình con trai lớn lên, quả là có không ít chuyện khiến người ta khắc sâu ký ức.
Nếu như đứa bé trai trước mắt này có thể kể ra được một vài chuyện......
Vậy hắn chắc chắn là con của mình không thể nghi ngờ!
“Đúng rồi Dương Dương, bạn gái ban đầu của ngươi, ngươi còn nhớ rõ không?”
“......” Nhìn ánh mắt lão mụ, Tô Dương không khỏi nở một nụ cười.
Xem ra lão mụ muốn xác nhận thêm một chút.
“Ngươi nói Dương Tuyết à, ta đương nhiên nhớ rõ rồi, hai chúng ta từ nhỏ quan hệ đã rất tốt, cùng nhau thi đậu Đại học Giang Thành, hơn nữa...... bây giờ ta đã tìm được nàng rồi.”
“Ngươi nói ngươi đã tìm được Tiểu Tuyết?!”
“Đúng vậy mẹ......” Tô Dương lại dụi dụi mắt, ý cười trong mắt càng đậm.
Nói rồi, còn quay đầu nhìn Dương Hạ đang ngồi một bên.
Còn nháy mắt với nàng.
Dương Hạ dường như đã hiểu ra......
Trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi!
Dương Tuyết, Tiểu Tuyết trong miệng hai người họ...... chẳng phải chính là mẹ của mình sao?!
Chuyện này.......
Sao Tô Dương lại quen biết lão mụ từ nhỏ?!
Còn cùng nhau lớn lên từ nhỏ?!
“Đó đúng là một cô gái tốt, vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện....... cái đó....... vậy bây giờ chắc con bé cũng 36, 37 tuổi rồi nhỉ?”
“Ờ....... đúng vậy mẹ, hôm nào đó có thể để nàng đến gặp ngài.”
“À, vậy con bé này...... chắc đã kết hôn rồi nhỉ? Vậy ngươi......” Rất nhanh, trong mắt lão mụ liền hiện rõ một tia lo âu và nghi hoặc.
Nếu như Tiểu Tuyết đã kết hôn, con trai mình lại đi tìm nàng...... đây chẳng phải là có chút phiền phức sao?
“Không có...... không có, Tiểu Tuyết thật ra vẫn luôn chưa kết hôn.”
“Ồ......” Lão mụ gật gật đầu như có điều suy nghĩ, lại vuốt đôi mắt hoe đỏ.......
“Rắc!” Hai người đang trò chuyện thì cửa phòng mở ra.
Cha và tiểu muội đã về.
Tiểu muội Tô Hân trong tay ôm một cái rương gỗ nhỏ.
Chiếc khóa bên trên đã sớm loang lổ vết rỉ sét, ước chừng gõ nhẹ một cái là có thể mở ra.
“Ca ca, quả nhiên có một cái rương gỗ nhỏ này, hắc......” Tô Hân vui vẻ cười, ôm chiếc hộp đến trước mặt ca ca.
Tô Dương đưa tay nhận lấy chiếc hộp......
Một cảm giác quen thuộc tự nhiên nảy sinh.
Trong trí nhớ vừa khôi phục, đúng là có những thông tin này.
Nếu không hắn cũng sẽ không nhắc tới cái rương gỗ nhỏ này.
“Dương Dương, cho ngươi này......” Lão ba không biết tìm đâu ra một cái kìm, đưa cho Tô Dương.
Môi hắn run rẩy, ánh mắt cũng có chút lập lòe, nước mắt nơi khóe mắt cũng không nhịn được mà trào ra.
“Vâng ạ, cha......” Tô Dương khẽ gật đầu, đưa tay nhận lấy cái kìm từ tay lão ba.
“Rắc!” Một lát sau, theo một tiếng kêu giòn, chiếc khóa nhỏ trực tiếp bị kìm kẹp nát.
Rương gỗ nhỏ mở ra......
Bên trong hòm gỗ có một chồng giấy, phía trên yên lặng đặt một cái hồ điệp tôm kẹp tóc.
“Oa......”
“Ca ca, để ta xem, để ta xem......” Tô Hân nói, cười hì hì rồi giật lấy cái rương từ tay ca ca, sau đó đặt lên bàn trà.
Rồi đưa tay lấy chiếc kẹp tóc ra.
“Cha mẹ, các ngươi nhìn này, đây là cái kẹp tóc mà ca ca ta nói, là của tẩu tử ta. Đây là thư tình tẩu tử viết cho ca ca ta, hắc hắc......”
“Ta xem một chút......” Dương Hạ ngồi một bên lần này không nhịn được, liền đứng dậy.
Khẽ vươn tay......
Thư tín trong tay Tô Hân liền đến tay Dương Hạ.
“Ơ...... ngươi đừng giật chứ, đây là thư tình tẩu tử ta viết cho ca ca ta, ngươi là......” Tô Hân dù đã sớm thấy cô gái xinh đẹp này, nhưng cũng không biết nàng là ai.
Trong lòng nàng dù có nghi hoặc, nhưng cũng không quá để ý.
Quan tâm nàng là ai làm gì, dù sao chắc chắn không phải bạn gái của ca ca.
“Đừng vội đừng vội...... ta xem giúp ngươi một chút, xem có phải bút tích của tẩu tử ngươi không.” Dương Hạ ngượng ngùng cười cười, đưa tay lật thư ra xem.
“Chữ này......” Nàng nhận ra rất rõ chữ viết của lão mụ!
Chữ viết trong thư dù hơi khác so với bây giờ, nhưng nàng nhận ra rõ ràng, đây chính là chữ viết của lão mụ!
Nét chữ xinh đẹp đó rất có đặc điểm!
Cho nên nàng thoáng cái đã xác định được!
“Tô Dương ca ca, ta thích ngươi......” Nhìn những dòng chữ sến súa trong thư, mặt Dương Hạ không khỏi nóng lên.
Thế là vội vàng đưa lại thư cho Tô Hân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận