A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 175: lão thiết, hai ngày này muốn ta không có?

Chương 175: "Ông bạn già, hai ngày nay có nhớ ta không?"
"Lão bà, việc này sốt ruột bốc hỏa cũng vô dụng, hiện tại trên y học hình như cũng nói rồi, cái chuyện xu hướng giới tính này không phải là bệnh, mà lại cũng rất khó thay đổi. Nếu như hai đứa con gái này thật sự có vấn đề về xu hướng giới tính, vậy thì chúng ta thật sự không thể sốt ruột được. Ngươi thấy thế nào lão bà?"
Tô Dương thật ra cũng đã tìm hiểu chút tài liệu, thậm chí còn lên m·ạ·n·g hỏi ý kiến bác sĩ. Bác sĩ cho lời khuyên, thường là khai thông về mặt tâm lý. Nhưng là...... Việc này thật không dễ dàng. Dương Hạ nha đầu này, vốn là một người vô cùng thông minh, cũng rất hiểu rõ tình huống của mình. Nhưng nàng vô luận thế nào...... Trong lòng chính là không t·h·í·c·h con trai, căn bản không cưỡng ép được.
"Ai......"
"Kỳ thật mấy chuyện này lão bà đều biết, trước đó đã hỏi ý kiến bác sĩ rồi, ai......thật là đau đầu. Nếu như nha đầu này ngay cả đối tượng cũng không tìm......Về sau chẳng phải là ngay cả con của mình cũng không có? Chẳng lẽ lại đi nhận nuôi một đứa sao?"
Xem ra, Dương Tuyết đã sớm hiểu những đạo lý này. Chỉ là một mực chưa thực sự đối mặt, càng chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết.
"Kỳ thật chuyện con cái, cũng không phải là vấn đề lớn đi, bây giờ có thụ tinh trong ống nghiệm gì đó, có lẽ vẫn có thể có con ruột. Chỉ là......"
Tô Dương nói, không khỏi ý thức được dường như có chút không thích hợp. Dương Hạ nha đầu này, về mặt tư tưởng một mực coi mình là nam nhân. Vậy nàng khẳng định xem Tu Bình Bình như lão bà. Chuyện sinh con, rất có thể là chuyện của Tu Bình Bình. Vậy nàng Dương Hạ......sẽ còn sinh con sao? Bất quá việc này, ngược lại có thể cùng nàng thương lượng một chút, coi như một cái quả cân "Đàm p·h·án".
"Chỉ là cái gì? Lão c·ô·ng......"
"Nếu như hai người bọn họ thật sự ở cùng nhau, vậy xét về vai vế, Tiểu Hạ nha đầu này chắc chắn xem như "Trượng phu", Bình Bình xem như thê t·ử. Nếu muốn có con thì đoán chừng cũng là Bình Bình sinh......"
Tô Dương chần chờ một chút, nói ra suy đoán của mình.
"Vậy thì......"
"Như vậy không được đâu lão c·ô·ng, Dương Hạ mới là con gái ta, hơn nữa còn xinh đẹp như vậy, nàng về sau sinh đứa bé lời nói chắc chắn đặc biệt đẹp đẽ......Ai......Nếu nó mà ngoan ngoãn tìm bạn trai tốt thì hay biết mấy, chứ không phải tìm cái gì con gái!"
Trong lòng Dương Tuyết thật sự là vô cùng không cam tâm. Con gái xinh đẹp như vậy, lại cứ t·h·í·c·h con gái! Làm cha mẹ nào có thể hài lòng?!
"Việc này......"
"Ngược lại ta cảm thấy có thể tâm sự với nó, ngươi biết không lão bà, thật ra con gái ta vẫn rất hiếu thuận. Nếu ngươi không phản đối nó cùng Bình Bình ở bên nhau, không chừng nó sẽ đồng ý sau này sinh cho ngươi một đứa cháu ngoại đấy......"
Đối với ý nghĩ này, thật ra Tô Dương cũng không chắc chắn. Nhưng là hắn cảm thấy vẫn có khả năng. Dù sao Dương Hạ cũng là phụ nữ, có một đứa con ruột......tình cảm này chắc chắn không giống.
Bất quá......Việc này cũng không vội, còn sớm mà. Coi như nó đồng ý, vậy đến lúc thực sự muốn có con, không biết còn phải bao nhiêu năm nữa. Thật ra đây đúng là cái kế hoãn binh.
"Ai......"
Dương Tuyết nghe vậy, khẽ thở dài.
"Coi như nó đồng ý, trước mắt cũng sinh con được đâu, làm sao cũng phải sau khi tốt nghiệp đại học......đến lúc đó nếu nó đổi ý, chúng ta cũng không có biện pháp gì, đúng không?"
"Ừm......"
"Lão bà nói rất đúng......thế nhưng là hai chúng ta trước mắt cũng không có biện pháp nào tốt hơn."
Tô Dương khẽ thở dài, nhẹ nhàng ôm Dương Tuyết vào lòng.
"Thật ra......"
"Lão bà cũng không phải là hoàn toàn không hiểu loại hiện tượng này, chỉ là......không ngờ con gái mình lại gặp phải loại vấn đề này, nhất thời không thể tiếp nhận thôi. Lão c·ô·ng, ngươi nói......chúng ta có nên ủng hộ con gái không? Thật ra ta cũng không muốn quan hệ với con gái trở nên căng thẳng, nhưng trong lòng vẫn có chút không cam tâm."
"Bây giờ chúng ta cũng có biện pháp nào đâu, chỉ có thể thuận theo tự nhiên thôi......về phần việc có sinh con hay không, chúng ta từ từ thấm nhuần tư tưởng này. Còn có thể từ từ cho nó thấy cái tốt của con trai......Nếu nó từ từ có thể thay đổi thì tốt nhất. Nếu nó một mực không thể chấp nhận......vậy chúng ta chỉ có thể thuận theo tự nhiên."
"Ai......"
"Được rồi lão c·ô·ng......đều nghe lão c·ô·ng......"
Dù sao chuyện của con gái đâu phải muốn giải quyết là giải quyết được, mà lại xem ra trước mắt, loại chuyện này chắc khó giải quyết. Đã vậy......Vậy chi bằng cứ thuận theo tự nhiên trước. Thật ra trong lòng Dương Tuyết cũng có thể chấp nhận một chút ít. Trước mắt chỉ có thể không nghĩ nhiều......thuận theo tự nhiên vậy.
"Lão c·ô·ng......Nếu Tiểu Hạ nhà ta mà tìm được người bạn trai tốt như ngươi thì hay biết mấy."
"Cái này......"
"Hết thảy đều là duyên phận, Tiểu Tuyết bảo bối......đừng suy nghĩ nhiều, được không?"
Sáng sớm hôm sau. Hai người cùng nhau tắm rửa sạch sẽ, ăn sáng xong xuôi rồi cùng đi làm. Đến đơn vị, Dương Tuyết trực tiếp lên tầng cao nhất, vào phòng làm việc. Tô Dương thì sau khi đỗ xe xong, đi thẳng tới bộ phận m·ạ·n·g lưới. Hắn ở bộ phận m·ạ·n·g lưới chắc cũng không được mấy ngày. Dương Tuyết đã sắp xếp thư ký, giúp hắn chuẩn bị một gian văn phòng lớn ở tầng trên, chắc qua không lâu sẽ xong thôi. Tiểu tỷ tỷ Trương thư ký kia làm việc đặc biệt nhanh nhẹn.
"Ông bạn già, hai ngày nay có nhớ ta không?"
Tô Dương ngồi xuống, đưa tay vỗ vai Dương Hạ. Phải nói......mấy ngày không gặp, nha đầu này dường như càng thêm xinh xắn. Nước da trên mặt dường như bóng bẩy hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận