A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 359: nha đầu, ngươi có phải hay không muốn nói yêu đương?

Chương 359: Nha đầu, ngươi có phải hay không muốn nói yêu đương?
Cùng Lý Phỉ Phỉ trêu chọc hai câu, Tô Dương liền không tiếp tục hàn huyên nhiều. Dù sao cô em này đã là người của Trương Minh, đùa nhiều thật sự có chút không hay. Chuyện cũ kể tốt, vợ của bạn không thể đùa giỡn. Cho nên đùa với Phỉ Phỉ vẫn là phải nắm chắc chừng mực...
Thời gian từng giờ trôi qua, rất nhanh liền đến năm giờ chiều.
"K-Í-T...T...T......"
Tô Dương đang xem tư liệu thì cửa văn phòng liền bị đẩy thẳng ra. Hóa ra là Dương Hạ đến.
"Tô Dương, chúng ta về nhà thôi?"
"Được, về thôi, hôm nay bà ngươi đã làm nhiều món ngon."
"Quá tốt rồi, nhanh......"
Nói rồi, Tô Dương liền thu dọn đồ đạc, chào Lý Phỉ Phỉ rồi cùng Dương Hạ rời đi.
"Ta còn tưởng ngươi không nỡ rời văn phòng đâu, có Phỉ Phỉ tiểu tỷ tỷ kia bồi tiếp, cũng rất tốt."
"Nha đầu ngốc, ta sao lại phát giác ngươi thay đổi vậy?"
"Ách?! Có sao? Ta thay đổi chỗ nào?"
Dương Hạ nghe vậy, không khỏi sững sờ, lập tức trầm tư. Ta thật sự có chút biến hóa ư?!
"Ừm, đúng rồi......"
"Nói xem."
"Gọi ba ba."
Tô Dương cười, cùng Dương Hạ ra khỏi tòa nhà văn phòng, rất nhanh liền cùng nhau lên xe.
"Cha, nói cho ta một chút thôi."
"Ừm, ngoan, ngươi thật không biết mình có biến hóa ở chỗ nào à?"
"Giống như biết một chút, nhưng lại nói không rõ......"
Dương Hạ ngượng ngùng cười gãi đầu. Có chút ngượng ngùng nhìn Tô Dương. So với vẻ lạnh lùng trước mặt người ngoài thì khác nhau một trời một vực.
"Ngươi đó......"
"Trước kia tính cách nam hài tử rõ ràng, về sau thì càng ngày càng đáng yêu."
Tô Dương cười quay sang nhìn Dương Hạ, quan sát một chút. Bây giờ nha đầu này thật sự là càng ngày càng đáng yêu. Chỉ là trước mặt người ngoài thì tỏ ra cao ngạo một chút.
"Ha ha......"
Dương Hạ nghe Tô Dương nói, nhịn không được cười phá lên.
"Tô Dương, ngươi sẽ không nảy sinh tình cảm không nên có với ta đấy chứ?"
"Ách......"
"Nha đầu ngốc đừng nói bậy, tình cảm giữa ta và ngươi......tự nhiên là chỉ có tình cha con."
"Hắc......biết rồi, chỉ đùa với ngươi thôi mà."
"Nha đầu, ngươi có phải muốn nói yêu đương rồi không?"
"Xí, làm gì có......Ta đã sớm nói với ngươi rồi, bạn trai của ta bây giờ còn đang nhà trẻ đấy, ta muốn chờ hắn lớn lên."
"Ha ha ha......"
"Được rồi, sau này muốn nói yêu đương thì ba ba giúp ngươi giới thiệu, được không?"
"Được......"
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh liền về đến nhà.......
"Oa, nãi nãi, nhiều đồ ăn ngon như vậy......"
"Đó là, Hạ Hạ nhà ta vất vả như vậy, nhất định phải bồi bổ thật tốt, nào, cháu gái ngoan, uống trước chén canh này."
"Hắc......nãi nãi, nhìn con bây giờ, có cần uống nữa không?"
Nói rồi, Dương Hạ cười hì hì ưỡn ngực.
"Ngoan, bây giờ vẫn chưa được......con xem mẹ con kìa, làm phụ nữ ấy mà, dáng người càng đẹp một chút thì càng dễ giữ được lòng đàn ông."
Nãi nãi nhỏ giọng nói, đặt chén nhỏ vào tay Dương Hạ.
"Được thôi nãi nãi......"
Nhìn dáng người của lão mụ, Dương Hạ không khỏi nghịch ngợm lè lưỡi.
Dáng người lão mụ này...... Đừng tưởng sinh hài tử mới ngắn ngủi mấy tháng, nhưng bây giờ đã nhanh khôi phục lại như trước. Trước sau lồi lõm, dáng người tuyệt đẹp...... Kể cả phụ nữ nhìn thấy, cũng sẽ nhìn chằm chằm lên xuống đánh giá không ngừng!
"Dương Dương, con cùng Tiểu Tuyết ăn trước đi, Đông Đông để ta trông cho một lát."
"Không sao đâu đại tỷ, con bế nó ăn cơm cũng được."
Dương Tuyết cười, ôm Đông Đông đi tới.
"Nào bà xã, để ta ôm Đông Đông một lát, các em ăn trước đi. Cha đâu, sao không thấy?"
"A, ba con ấy à, buổi trưa ông ấy uống chút rượu......giờ còn đang ngủ đấy, không sao, lát nữa chúng ta ăn xong, ta mang cho ông ấy một ít là được rồi."
Đại tỷ cười cười, trong mắt lộ ra một tia xấu hổ khó nói. Bận rộn cả buổi chiều......không mệt mới lạ. Nhưng trước mặt bọn trẻ, nàng không dám nói ra sự thật.
"A, vậy không đợi nữa......chúng ta ăn trước thôi."
Tô Dương gật đầu, rồi cùng mọi người bắt đầu ăn.......
Đêm xuống.
Dương Tuyết ôm đầu Tô Dương, ôn nhu tâm sự.
"Tiểu bí thư, hôm nay không phải em nói nhớ chị sao?"
"Đúng vậy Dương Tổng, chỉ cần chị vừa khuất khỏi tầm mắt em, em liền nhớ chị đến lợi hại."
"......"
Dương Tuyết nghe Tô Dương nói, không khỏi mỉm cười.
"Hôm nay chị nghe nói, công ty phần mềm của em tuyển một trưởng phòng nhân sự xinh đẹp, sau này cô ta sẽ là bí thư riêng của em. Có tiểu nữ hài xinh đẹp như vậy, em còn nhớ đến chị đại tỷ tỷ này sao?"
"Xí......"
"Sao tiểu nha đầu có thể so sánh được với đại tỷ của em chứ, trên thế giới này không ai có thể so sánh được với Tiểu Tuyết tỷ tỷ của em cả. Cho dù cho em 100 tiểu nữ hài, em cũng không đổi đại tỷ tỷ của em đâu."
"Ha ha ha......"
"Tiểu lão công của chị, ngoan quá......nào, để lão bà ban thưởng cho em."
"Tốt......"
Thời gian vui vẻ qua nhanh, chớp mắt lại qua gần một tháng. Đội phần mềm công ty cơ bản đã xây dựng xong. Triệu Thanh Sơn dẫn đội đã bắt đầu nghiên cứu phát minh, làm việc tùy chỉnh hệ thống phần mềm nội bộ tập đoàn. Trưởng phòng nhân sự Lý Lam làm việc hết sức tận tâm, cũng được mọi người nhất trí khen ngợi. Dương Hạ làm tổng giám đốc bộ phận sản xuất, cũng làm việc rất hăng say. Một tuần một nửa đi học, một nửa làm việc, tuy bận rộn nhưng mọi việc đều đâu vào đấy.
Hôm nay sáng sớm.
Dương Tuyết ăn điểm tâm xong, chuẩn bị đến công ty.
"Lão công, hai ngày này em có thể phải đi công tác một chuyến, đến Phong Thành khảo sát một chút, chuẩn bị thành lập một công ty chi nhánh ở đó. Bên kia có một mối khách cũ, em chuẩn bị thu mua lại."
"A? Việc này gấp sao?"
"Chuyện này, em cũng chỉ là nhất thời nảy ra ý định thôi, muốn qua xem thế nào. Nếu anh không có thời gian, em sẽ đi cùng Phỉ Phỉ."
"Nếu bà xã muốn đi công tác, anh đương nhiên có thời gian rồi! Anh đã sớm nói rồi, chỉ cần em ra ngoài, vô luận đi đâu, anh đều sẽ bảo vệ em thật tốt."
"......Anh chàng này của em, thật là khiến người ta yêu chết đi được."
Dương Tuyết mỉm cười, khẽ nhéo eo Tô Dương.
"Được rồi lão công, vậy em đi làm đây, anh cùng Tiểu Hạ cũng đi học đi."
"Được rồi bà xã......"
Tô Dương cười trề môi với Dương Tuyết, xem như tặng một nụ hôn gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận