A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 314: khi tổng quản lý ta không được, điểm ấy tự mình hiểu lấy ta vẫn là có

Chương 314: Làm tổng quản lý ta không được, điểm ấy tự mình hiểu lấy ta vẫn là có.
Tô Dương cùng Dương Tuyết hai người một đường trò chuyện, đến trước mười hai giờ trưa liền chạy về nhà. Ăn cơm trưa và chỉnh đốn sơ qua, lại lái xe chạy về đơn vị. Đến đơn vị, Dương Tuyết liền trở về phòng làm việc của mình, an bài sự tình đi...
Tô Dương trở về phòng làm việc, cũng bắt đầu tổng kết và suy nghĩ về sự tình nhà máy trang phục. Dương Tuyết hiện tại cũng không có nói cho hắn biết nên xử lý như thế nào, chỉ là để hắn trước suy nghĩ, sau đó xem xem phương thức xử lý của hắn có gì khác với Dương Tuyết. Đây cũng là suy nghĩ và quá trình học tập.
“Đông đông đông...”
Trong lúc Tô Dương đang suy tư, cửa văn phòng bị gõ.
“C-K-Í-T...T...T...”
Tô Dương vừa ngẩng đầu, cửa liền bị đẩy ra. Nguyên lai là Dương Hạ tới.
“Tô Dương, trở về cũng không nói cho ta một tiếng, ta thế nhưng là chờ ngươi hồi báo tình hình hai ngày này đó.”
Vừa vào nhà, nàng liền vểnh lên miệng nhỏ oán trách. Hai đầu lông mày cũng hơi nhíu lại. Đến gần Tô Dương, một bàn tay liền đập lên vai hắn.
“Đùng!”
“Ngươi nha đầu này... ba ba đây không phải nghĩ đến tan việc lại cùng ngươi trò chuyện thôi, bây giờ con làm việc cũng bận mà.”
“Cắt, lấy cớ... con thấy ba cùng mỹ nữ đi ra ngoài, quên cả việc con dặn dò rồi chứ gì? Đến, cho con xem ghi chép công việc hai ngày nay của ba.”
Lý Phỉ Phỉ vừa rồi bị Dương Tuyết gọi đi, cho nên Dương Hạ cùng Tô Dương nói chuyện sẽ không cố kỵ quá nhiều.
“Khụ khụ khụ...”
“Nha đầu ngốc đừng nói mò, ba và mẹ con phải đi công tác, nào có mỹ nữ nào? Cũng đừng nói lung tung...”
“Cắt, mọi người trừ ba ra, những người khác đều là nữ... lớn lớn nhỏ nhỏ đều có, ba còn bảo không có mỹ nữ? Với lại... mẹ con chẳng lẽ không phải siêu cấp đại mỹ nữ sao?”
Nói rồi, trong mắt Dương Hạ lóe lên một tia giảo hoạt.
“Ách...”
“Mẹ con đương nhiên là đại mỹ nữ, trên đời này không ai xinh đẹp hơn nàng... Khụ khụ khụ, bất quá, con gái ngoan của ba cũng rất xinh đẹp, chỉ sau mẹ con thôi, xếp thứ hai thế giới.”
Tô Dương nói, mở bản b·út ký của mình. Vòng vo một chút, đem màn hình hướng Dương Hạ.
“Phốc phốc...”
“Ba ba cũng thật biết khen người, ba nói vậy... con thấy hơi ngại đó. Con nào có xinh đẹp vậy, ha ha ha... còn thứ hai thế giới nữa chứ.”
“Con gái ngoan mà, trong mắt ba đương nhiên là đẹp.”
“Được rồi được rồi... vậy con t·h·a· ·t·h·ứ cho ba.”
“Đây là vật ghi chép của con à? Ba thấy giống hôm đó nói không sai biệt lắm?”
“Xem tiếp về sau đi...”
Phía trước đều là nội dung nói chuyện của từng người phụ trách nhà máy trang phục, cùng lần trước nói không sai biệt lắm, cho nên xem cũng không có bao nhiêu khác biệt.
“A nha... đây là tổng kết kiểm tra đối chiếu sự thật... hoắc! Còn có vấn đề khác nữa...”
“Ba, đứng lên đứng lên, để con ngồi xuống...”
Dương Hạ vẻ mặt thành thật nhìn màn hình máy tính, sau đó đưa tay lôi kéo cánh tay Tô Dương.
“Khụ khụ khụ...”
“Được được, con ngồi con ngồi...”
Tô Dương thấy Dương Hạ chăm chú và cấp bách như vậy, không nhịn được cười. Sau đó đứng dậy nhường ghế cho nàng.
“Nha đầu, uống trà hay là uống cà p·h·ê?”
“Uống ly cà p·h·ê đi... tỉnh táo một chút.”
Dương Hạ cùng Tô Dương tự nhiên sẽ không kh·á·c·h khí, không ngẩng đầu, trả lời như đang nói chuyện với bí thư vậy.
“Được rồi nha đầu...”
Tô Dương gật đầu, sau đó đi mài cà p·h·ê cho con gái.
Chỉ chốc lát sau...
“Đây nha đầu, nếm thử cà p·h·ê ba ba tự tay mài cho con, thêm chút đường... nếm thử xem.”
“Được rồi, tạ ơn ba ba bí thư...”
Dương Hạ nói, nhịn không được bật cười. Nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm màn hình máy tính.
“Nha...”
“Con hiểu rồi... xem ra người xưởng trưởng này phải xử phạt, cái loại hành vi lấy việc c·ô·ng làm việc tư này vậy mà không chỉ một lần p·h·át sinh. Nhìn thì vì c·ô·ng ty tiết kiệm chi phí, kì thực là vì tr·u·ng gian k·i·ế·m lời riêng. Loại người này tuyệt đối không thể nhân nhượng!”
“Ừ, đúng vậy, nha đầu nói rất đúng...”
Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ. Nha đầu này bắt vấn đề căn bản, rất lợi h·ạ·i! Vừa nhìn một hồi, lập tức tìm được điểm mấu chốt của vấn đề.
“Bất quá...”
“Xử lý người thì đơn giản, cùng lắm thì cho thôi việc là được... nhưng trong này liên lụy quan hệ không ít, phải cần một sách lược mới được.”
Dương Hạ nói, bưng chén lên uống một ngụm cà p·h·ê, sau đó hơi híp mắt lại. Rồi để chén xuống, tựa người vào ghế.
“Đúng rồi Tô Dương, mẹ ba có nói cho ba nàng sẽ xử lý như thế nào không?”
“Không có, nàng nói để chúng ta đều suy nghĩ, đưa ra phương án của mình. Chờ mẹ con xử lý xong, sau đó bình phẩm phương án của chúng ta.”
“Ha ha ha...”
“Được rồi! Ba nói vậy... vậy con liền có hứng đó. Con về viết một phương án ngay.”
“Nha đầu, lợi h·ạ·i!”
Tô Dương kéo một cái ghế, ngồi đối diện Dương Hạ. Khẽ vươn tay, giơ ngón tay cái lên với nàng.
“Đó là... con thế nhưng là tổng giám đốc lớn tương lai đó, nhớ kỹ nha Tô Dương, sau này ba phải làm bí thư cho con đấy.”
“Khụ khụ khụ...”
“Đi, không vấn đề gì, chỉ cần con làm tổng giám đốc, ba sẽ lái xe, làm thư ký, xách giỏ cho con... vậy được chưa?”
Tô Dương cầm ly nước của mình, uống một ngụm, rồi suýt chút nữa cười phun ra.
“Vậy còn tạm được... yên tâm đi, vì thực hiện mộng tưởng ba làm thư ký cho con, con nhất định sẽ cố gắng.”
“Tốt tốt, nha đầu cố gắng!”
“Đúng rồi Tô Dương, con nghe nói tập đoàn chúng ta muốn mở một công ty chi nhánh ở L·ừ·a Thành... ai, tiếc quá, chỉ là xa quá.”
“Sao? Chẳng lẽ con muốn đi làm tổng quản lý?”
Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ. Nha đầu này... mới làm phó tổng giám đốc phòng sản xuất chưa bao lâu, giờ lại muốn làm tổng quản lý công ty chi nhánh? Rõ ràng là có chút mơ tưởng hão huyền.
“Không không không, làm tổng quản lý con không được... điểm ấy tự mình hiểu lấy con vẫn là có. Bất quá... con có thể bắt đầu từ phó chức thôi. Chuyện gì mà không phải từng bước một rèn luyện đâu? Ba nói có đúng không?”
“Ừ...”
“Nha đầu nói rất đúng, bất quá bây giờ con vẫn chưa tốt nghiệp đại học, một khi khai giảng, con sẽ không có nhiều thời gian như vậy. Đợi đến năm 4 đại học, đoán chừng thời gian sẽ rộng rãi hơn... đến lúc đó có cơ hội, ba lại thấy có thể thử một chút.”
Đối với năng lực làm việc của Dương Hạ, Tô Dương vẫn vô cùng tán thưởng. Nhìn tốc độ tiến bộ hiện tại của nàng, tin rằng tương lai không xa, làm tổng quản lý công ty chi nhánh chắc chắn không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận