A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 143: ngươi chính là ta đời này duy nhất!

Chương 143: Ngươi chính là duy nhất của ta đời này!
Ngày thứ hai sau khi tỉnh lại...... Tô Dương cùng Dương Tuyết bồi lão mụ lại đi ra ngoài chơi hơn nửa ngày. Tình cảm giữa mẹ chồng nàng dâu cũng càng thêm sâu sắc. Dù sao lão mụ đối với người con dâu Dương Tuyết này, vô cùng chào đón. Trong lúc bất giác...... Hai người đã ở nhà chờ đợi hơn hai ngày. Cần phải trở về. Ngày thứ ba sáng sớm. Phương đông thái dương còn chưa hoàn toàn ló dạng. Tô Dương cùng Dương Tuyết liền tại trong ánh mắt lưu luyến không rời của cha mẹ, lái xe rời đi.
"Lão c·ô·ng, cha mẹ bọn hắn thật tốt...... Lần này về nhà, lão bà thật vui vẻ." Dương Tuyết nghiêng dựa vào ghế phụ, thâm tình nhìn t·h·ị·t tươi nhỏ lão c·ô·ng của mình. Ánh mắt lộ ra vui vẻ cùng tình ý không nói nên lời!
"Ha ha ha......"
"Lần này trong lòng không khẩn trương nữa chứ?"
"Ừm......" Nói, Dương Tuyết nhịn không được mỉm cười. Trải qua hơn hai ngày ở chung, những lo lắng trước đó của Dương Tuyết, hiện tại đã sớm biến m·ấ·t sạch sẽ. Điều nàng lo lắng nhất trước đây là vấn đề tuổi tác. Nhưng trong hai ba ngày ở cùng lão mụ, nàng căn bản cũng không tán gẫu một câu nào liên quan tới đề tài tuổi tác. Duy nhất chỉ là hi vọng vợ chồng trẻ bọn họ sớm một chút có con. Còn nói tranh thủ lúc cha mẹ hai người bọn họ còn trẻ, có thể giúp trông nom hài t·ử.
"Lão c·ô·ng, ta thật hâm mộ cha mẹ hai người bọn họ, bọn hắn ở chung nhiều năm như vậy...... Tình cảm còn một mực tốt như vậy."
"Sao? Đối với tình yêu của hai chúng ta không có lòng tin sao?" Tô Dương cười quay đầu nhìn Dương Tuyết một chút. Dù sao hắn tràn đầy lòng tin cực mạnh! Làm người hai đời...... Thật vất vả mới gặp được người yêu của mình, vậy thì phải dùng cả đời này để trân quý nàng! Nếu như còn có kiếp sau...... Vậy liền hy vọng có thể sớm hơn một chút gặp được nàng! Tiếp tục cùng nàng quen biết yêu nhau!
"Ta đương nhiên có chứ......" Dương Tuyết mỉm cười, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt Tô Dương. "Ta tin tưởng hai chúng ta sẽ thực tình yêu nhau cả đời, dù sao...... Lão bà nhất định sẽ đối với ngươi tốt cả đời."
"Ừm......" Tô Dương nghe vậy, trong lòng không khỏi trào dâng một dòng nước ấm. "Yên tâm đi lão bà, ta thề ta cũng sẽ hảo hảo yêu ngươi cả đời! Ngươi chính là duy nhất của ta đời này!" Hắn cũng biết, loại lời này nghe có vẻ hơi tục sáo. Nhưng đây là lời nói muốn nói nhất giờ này khắc này! Đây chính là tiếng lòng của hắn!
...... Xe lao vùn vụt tr·ê·n đường cao tốc. Trong lúc bất giác liền đến tám giờ sáng.
"Đinh Linh Linh......" Hai người đang trò chuyện, điện thoại Dương Tuyết vang lên.
"Là Tiểu Hạ gọi tới......" Nói, nàng liền bắt máy, cũng nhấn nút rảnh tay.
"Alo? Sao vậy nha đầu?"
"Mẹ, mẹ cùng chú khi nào về ạ?"
"Chúng ta đã đang tr·ê·n đường về rồi, buổi chiều một hai giờ có thể về đến nhà. Hai ngày này ở nhà thế nào, có xem sách chăm chỉ không?"
"Hắc......" Từ trong điện thoại có thể nghe thấy thanh âm của Dương Hạ, nha đầu này khẳng định là không có xem sách học hành chăm chỉ.
"Có xem một chút, con cùng Bình Bình xem cùng nhau, nếu không mụ mụ trở về hỏi bạn ấy một chút......"
"Con nhỏ này......" Dương Tuyết nghe vậy, tự nhiên là minh bạch hết thảy. Thật ra cho dù không hỏi nàng cũng biết. Nha đầu này từ nhỏ đã ham chơi, không nhìn chằm chằm thì bình thường không thích học hành. May mà đầu óc thông minh, nên mới miễn cưỡng thi đậu Giang Thành Đại Học.
"Học tập theo chú của con nhiều vào, bỏ nhiều c·ô·ng phu vào tốt bao nhiêu...... Được rồi, buổi chiều về đến nhà rồi nói chuyện tiếp."
"Dạ mẹ, hắc hắc......" Rất nhanh...... Hai mẹ con liền cúp điện thoại.
"Ai......" Dương Tuyết tắt điện thoại, khẽ thở dài.
"Sao vậy lão bà? Tiểu Hạ còn nhỏ mà...... Không sao đâu." Tô Dương nhẹ nhàng vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nắm c·h·ặ·t lại.
"Phì......"
"Đều là sinh viên đại học rồi, chỗ nào còn nhỏ?"
"Bảo bối của ta ơi lão c·ô·ng...... Không phải cũng còn rất nhỏ sao?" Dương Tuyết quay đầu nhìn Tô Dương một chút, không khỏi mỉm cười. Nói về nhỏ...... Lão c·ô·ng thế nhưng là bằng tuổi Tiểu Hạ đó.
"Vậy sao có thể giống nhau được? Lão c·ô·ng bây giờ đã thức tỉnh không ít trí nhớ kiếp trước rồi......" Tô Dương ngượng ngùng cười cười. Kỳ thật trí nhớ kiếp trước, nhiều nhất cũng chỉ có 18 tuổi. Kiếp trước kiếp này, lớn nhất cũng chỉ 19 tuổi thôi...... Mà lại hai cái tuổi này cộng lại cũng không có ý nghĩa gì.
"Ừm......"
"Thật ra lão c·ô·ng trong mắt em, đương nhiên là khác với Tiểu Hạ rồi...... Thật ra em càng coi anh như người bình đẳng hơn. Dù sao bây giờ chúng ta là vợ chồng. Mà lại anh còn thường xuyên bảo em gọi anh là ca ca......" Dương Tuyết nói, không khỏi mỉm cười....... Hai người lại hàn huyên một hồi, Dương Tuyết liền cảm thấy có chút buồn ngủ, ngả ghế xuống rồi ngủ.
Mãi cho đến giữa trưa 11 giờ, nàng mới tỉnh lại. Tr·ê·n đường đổ thêm xăng một lần, Tô Dương tiếp tục kiên trì lái xe. Bởi vì ngày mai Dương Tuyết còn phải đi họp, công việc rất bận rộn, Tô Dương vẫn vô cùng thương yêu nàng. Chỉ cần không phải quá mệt mỏi, hắn tự nhiên sẽ không để Dương Tuyết vất vả lái xe.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua...... Mãi cho đến một giờ rưỡi chiều, xe liền lái vào khu vực Giang Thành. Lại nửa giờ sau...... Hai người liền chạy về đến nhà....... Sau khi tiến vào cửa chính, trong nhà cũng không có ai. Hôm nay là chủ nhật, xem ra nha đầu Dương Hạ này khẳng định đã ra ngoài. Cũng không biết con bé đi đâu với Tú Bình Bình...... Kệ đi, tạm thời không quan tâm đến các con bé.
"Lão c·ô·ng, anh đói bụng không? Em vừa mới mua một ít cơm, sau khi chúng ta ăn xong thì nghỉ ngơi một lát đi......"
"Ngủ tr·ê·n xe căn bản không ngon."
"Ừm, có hơi đói." Tô Dương cười cười, tr·ê·n đường bọn họ chỉ ăn lót dạ qua loa một ít bánh mì, cũng không ngon miệng. Xóc nảy một đường, ăn gì cũng tiêu hóa hết. Chắc chắn là có chút đói......
Chỉ chốc lát sau...... Dương Tuyết mang bữa ăn đến. Hai người ăn rất nhanh, một lát đã dọn dẹp xong.
"Lão c·ô·ng......"
"Em đi rửa mặt trước......" Dương Tuyết sau khi ăn xong, cười xua tay, trực tiếp đi vào phòng ngủ chính.
"Khụ khụ khụ......" Nhìn dáng người xinh đẹp của nàng, Tô Dương không khỏi một trận tâm thần hoảng hốt! Bà lão này......
Bạn cần đăng nhập để bình luận