A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 394: ta tiểu soái ca, ngươi ở nơi nào đâu?!

Chương 394: Ta tiểu soái ca, ngươi ở nơi nào đâu?!
“Ha ha ha......”
“Đương nhiên đương nhiên, những điều này ta đều biết, yên tâm đi mụ mụ. Nếu như ba ba ta không có thời gian theo ngươi, trong lòng ta tự nhiên cũng sẽ băn khoăn.”
“Nha đầu ngốc......”
“Biết là được.”
Dương Tuyết nhịn không được xấu hổ giận nữ nhi một chút. Nha đầu ngốc, ngươi cũng đừng nên cùng ta tranh cha ngươi......ta sau này hạnh phúc, nhất định phải muốn hắn làm bạn mới được. Nếu như hắn cho ngươi làm bí thư, không có thời gian theo giúp ta......Mụ mụ khẳng định sẽ không vui, nha đầu ngốc biết hay không a?!
“Ba người một đường vui vẻ trò chuyện, xe rất nhanh liền đến cục dân chính.......”
“Xuống xe xuống xe......”
Dương Hạ vui sướng đơn giản như chim sơn ca, xe dừng lại vững, nàng liền nhảy xuống xe.
“Lão bà, chúng ta xuống xe đi......”
“Ân......”
Nói, Tô Dương Tiên xuống xe, sau đó đưa tay nắm tay nhỏ của Dương Tuyết, dìu nàng xuống xe.
“Hắc hắc......”
“Đi cha mẹ, hiện tại hẳn là người không nhiều.”
Bởi vì đến tương đối sớm, người ở cục dân chính còn chưa đi làm. Hiện tại tới đăng ký kết hôn người xem ra cũng rất ít, người chờ ở cửa ra vào cũng rất ít.
Dương Tuyết khẽ cười gật gật đầu, đưa tay khoác lên cánh tay Tô Dương, cùng nhau hướng cửa lớn cục dân chính đi đến.
Dương Hạ cũng vui vẻ khoác lên một cánh tay khác của Tô Dương.
Một trái một phải, hai cái cực phẩm mỹ nữ một lớn một nhỏ!
Rất nhanh......Ba người liền cùng đi đến cửa đại sảnh cục dân chính.
Người không nhiều, cũng chỉ có 3 đôi nam nữ trẻ tuổi đang xếp hàng chờ đợi.
Ba người đến một cái, trong nháy mắt thu hút ánh mắt của mọi người.
Ta đi! Nam này thật là đẹp trai!
Cô gái này......sao lại có tới hai người? Đều xinh đẹp quá a!
Hai mỹ nữ tuyệt sắc, một lớn một nhỏ!
Hai người đều kéo tay nam tử kia!
Cái này cái này......Cái nào mới là tân nương tử?!
Mỹ nữ lớn hơn 30 tuổi, mỹ nữ nhỏ hơn 20, đều là cực phẩm a!
Chẳng lẽ nam này muốn cùng hai mỹ nữ kết hôn một lượt?!
Có thể pháp luật này cũng không cho phép a?!
Nhìn xem ba người......Người xếp hàng phía trước, cũng không khỏi mộng bức.......
“Cha, ngươi xem những nữ hài tử phía trước kia kìa......các nàng cùng mụ mụ kém thật không phải một chút ít.”
Dương Hạ cười hì hì lại gần, thanh âm rất nhỏ.
“Cắt......”
“Ngươi muốn nói là muốn ta cố mà trân quý đại mỹ nữ là mụ mụ ngươi sao?”
“Ân, đúng a.”
“Chuyện này còn phải nói sao, mụ mụ ngươi thế nhưng là tiểu tiên nữ xinh đẹp cực kỳ tr·ê·n thế giới này, không ai có thể so sánh được. Đừng nói là ta, dù là người mù cũng nhìn ra mà.”
“......”
Dương Tuyết ở bên cạnh kéo cánh tay Tô Dương, trong nháy mắt bị chọc phát cười.
Tiểu lão c·ô·ng này......Nói chuyện thật là quá đùa!
Mù lòa sao có thể nhìn ra được lão bà có xinh đẹp hay không chứ?!
“Cái kia......vậy còn ta thì sao?”
“Ngươi nha, ngươi là tiểu tiên nữ nho nhỏ xinh đẹp cực kỳ tr·ê·n thế giới, ngoại trừ mụ mụ ngươi, tr·ê·n thế giới này ngươi xinh đẹp nhất.”
“Ha ha ha......”
“Đó là, mẹ ta khẳng định là cực kỳ xinh đẹp tr·ê·n thế giới. Bất quá......Tô Dương ngươi cũng là đại s·o·á·i ca đẹp trai nhất tr·ê·n thế giới.”
“......”
Ba người nhỏ giọng trò chuyện, vui vẻ chờ cục dân chính mở cửa.
Phía sau, tình lữ xếp hàng cũng dần đông hơn.
Những người khác xếp hàng, đều là từng đôi từng đôi tình lữ.
Mà Tô Dương bọn hắn xếp hàng, là một nhà ba người.
Ba người đứng rất gần, nói chuyện lại rất vui vẻ.
Mà lại......Mẹ con Dương Tuyết, lại là xinh đẹp nhất toàn trường.
Cho nên ba người tự nhiên cũng đã thành tiêu điểm của cả hội trường.
Mặc kệ là nam hay nữ vậy, đều thỉnh thoảng nhìn sang.......
Thời gian từng giờ trôi qua.
Rất nhanh, giờ làm việc của cục dân chính sắp đến.
Có người tới mở cửa......Tất cả mọi người bắt đầu hưng phấn.
“Cha mẹ, đến rồi đến rồi, sắp mở cửa! Ta có thể chứng kiến thời khắc lịch sử này......”
Phía trước chỉ có ba cặp tình lữ, đến phiên bọn họ cũng sẽ rất nhanh thôi!
Theo đại môn mở ra, người phía trước cũng theo đó đi vào đại sảnh.
Nhân viên c·ô·ng tác cũng đều đã vào chỗ, có thể bắt đầu xử lý giấy tờ.
Tô Dương cùng mẹ con Dương Tuyết theo người phía trước cũng đi vào đại sảnh.......
Lấy số, chờ đợi......
Dù sao các loại vật liệu đều đã mang đầy đủ.
Còn lại là dựa theo yêu cầu đưa ra vật liệu, điền phiếu, chụp ảnh các loại.
Một bộ quá trình xuống tới......Tổng cộng dùng chưa đến nửa giờ, giấy hôn thú liền dẫn tới tay.
“Lão c·ô·ng, chúng ta kết hôn rồi?”
Dương Tuyết cầm giấy hôn thú, ánh mắt dường như có chút hoảng hốt.
“Lão bà, kỳ thật chúng ta đã sớm kết hôn......chúng ta bây giờ bất quá là đem tờ giấy chứng nhận này cho đầy đủ thủ tục thôi.”
“Ta nói các ngươi nha.....thuộc về lên xe trước rồi mới mua vé à?”
Dương Hạ ở một bên đưa tay đoạt m·ấ·t giấy chứng nhận trong tay Tô Dương, vừa đi vừa nhìn.
“Nha đầu ngốc, con nói gì vậy hả......”
Dương Tuyết khẽ giận nữ nhi một chút, sau đó khoác lên cánh tay Tô Dương.
“Lão bà, chúng ta rốt cục lĩnh chứng, từ nay về sau......em chính là người vợ hợp p·h·áp chân chính của anh, Tô Dương này.”
“Ân, đúng vậy a lão c·ô·ng......về sau anh cũng chính là lão c·ô·ng hợp p·h·áp của em. Thật không nghĩ tới......Đời này ta, Dương Tuyết lại có đến hai lần gặp được anh, đến cuối cùng......vẫn là bỏ anh vào trong túi. Ha ha ha......”
Dương Tuyết nói, nhịn không được cười vui vẻ.
Ba người cười nói, hướng địa điểm dừng xe đi đến.
“Cha mẹ, lời của các ngươi......a, thật buồn n·ô·n.”
“Nha đầu ngốc, vậy ngươi có chịu đi theo hay không? Ngươi có biết hay không......Ta thế nhưng là vượt qua Luân Hồi để tìm mụ mụ ngươi, tình cảm của chúng ta sâu sắc như vậy, bây giờ rốt cục lĩnh chứng kết hôn, cảm khái một chút còn không được chắc? Lên xe lên xe, mẹ ngươi đang ở nhà chờ chúng ta đó.”
Tô Dương đưa tay vuốt một cái mũi Dương Hạ, đưa tay nhẹ nhàng đẩy một chút bờ vai của nàng, thúc giục nàng mau lên xe.
“Được rồi ba ba!”
Nói, Dương Hạ kéo mở cửa xe, liền ngồi vào vị trí lái.
Tô Dương cùng Dương Tuyết thì ngồi vào ghế sau.......
Ngồi xuống, Dương Tuyết liền nhẹ nhàng tựa đầu vào bờ vai của Tô Dương.
Hắn cũng thuận thế ôm bả vai lão bà.
“Haizzz......”
Dương Hạ nhìn dáng vẻ của hai người phía sau, không khỏi nhếch khóe miệng.
Tốt a tốt a......Tình cảm của cha mẹ hai người thật không bình thường mà!
Ai......Tiểu s·o·á·i ca của ta, ngươi ở đâu đâu?!
Ngươi chừng nào mới đến bên cạnh ta đây?!
Có phải ta cũng có một tiểu s·o·á·i ca vượt qua Luân Hồi để yêu ta hay không?!
Nếu có......Vậy hãy để anh ấy mau đến bên cạnh em đi!
Nhìn cha mẹ như vậy......Em thật thật hâm mộ bọn họ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận