A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 60: Nếu muốn sai lệch, vậy liền đem lệch ra liền lệch ra!

Chương 60: Nếu muốn sai lệch, vậy liền cứ để nó lệch!
"Cái kia...Vậy chúng ta đến nhà khách xem đi, trong tủ treo quần áo có một bộ áo ngủ màu đen, lúc đến đón ta nhớ kỹ mang theo nhé (e thẹn)."
"Được rồi lão bà, ta nhớ rồi (chậc chậc chậc chậc)."
Nếu muốn sai lệch, vậy liền cứ để nó lệch! Nhân cơ hội này, cùng nàng tại nhà khách giải tỏa nỗi khổ tương tư, vậy đơn giản là không thể tuyệt vời hơn! Đại di đến hay không không quan trọng, chí ít có thể thâm tình ôm nhau, còn có thể...Dù sao lần trước, hai người ở cái nhà khách hòa hợp kia đã chơi rất vui vẻ...
"Khụ khụ khụ... Lão t·h·iết, ngươi thấy ta hát thế nào?"
Một người nhỏ giọng luyện tập Dương Hạ một hồi, quay đầu nhìn về phía Tô Dương, mặt vẫn còn ửng hồng.
"Ố! Có chút ý tứ à!"
Tô Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ, trong ánh mắt trong nháy mắt lộ ra một tia kinh ngạc. Ai da! Thì ra giọng nam của Dương Hạ cũng có thể giả được?! Giọng nói bây giờ của nàng, thật sự giống như con gái! Đơn giản thật không thể tin nổi!
"Đến, nói thêm vài câu..."
Tô Dương đưa tay móc móc lỗ tai, thậm chí có chút hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không.
"Lão t·h·iết, ngươi cảm thấy ta bây giờ giống con gái không? Ta thật sự không thể m·ấ·t đi Tu Bình Bình... Một cô gái ngoan như nàng, cả đời có thể gặp được một người đã là đốt đi Cao Hương."
"Ta đi..."
Tô Dương đứng phắt dậy, đi đến bên cạnh Dương Hạ. Đi vòng quanh nàng một vòng, tr·ê·n dưới không ngừng đ·á·n·h giá. Móa nó! Sự khác biệt trước và sau lớn thật!
"Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy bao giờ à?!"
Trong nháy mắt, giọng nói của Dương Hạ lại thay đổi.
"Đừng nghịch! Dùng giọng nữ nói chuyện, nghe thúc thúc nói..."
Tô Dương vội vàng khoát tay, ra hiệu Dương Hạ tiếp tục dùng giọng nữ nói chuyện.
"Ai..."
"Thật ra ta cũng biết giọng của mình tương đối tr·u·ng tính một chút, nếu cố ý làm lớn thì nghe như giọng nam, nếu như giữ một chút thì nghe như giọng nữ..."
"Đúng đúng đúng! Sau này cứ như vậy nói!"
"Lão t·h·iết...Nếu như ngươi muốn thắng được hữu nghị, thậm chí là tình yêu của Tu Bình Bình, vậy sau này có thể giữ giọng này được không?"
Tô Dương nói, không nhịn được giơ ngón tay cái với Dương Hạ. Hơn nữa...Vừa rồi giọng nói của Dương Hạ đã bị hắn dùng điện thoại ghi lại.
"Ừm, biết rồi Lão t·h·iết, cám ơn ngươi."
"Nhớ kỹ, mọi lúc mọi nơi, đều phải đi đứng, nói năng như hôm nay. Như vậy ở trước mặt Tu Bình Bình, sau này sẽ không thể lộ ra chân ngựa, hiểu chưa?"
Tô Dương nhìn mỹ nữ Dương Hạ trước mắt, trong lòng không ngừng tấm tắc lấy làm lạ.
"Biết rồi Lão t·h·iết..."
"Đừng sợ mẹ ngươi biết, nàng sẽ chỉ mừng cho ngươi thôi, hiểu chưa? Cũng đừng sợ bạn học biết...Bởi vì, ngươi vốn chính là con gái. Bất kể như thế nào, vì Tu Bình Bình... Tất cả những điều này đều đáng giá!"
Tô Dương đưa tay vỗ vỗ vai Dương Hạ, hai mắt tràn đầy vẻ cổ vũ. Người anh em này...Hy vọng ngươi có thể trong trạng thái này, nhanh c·h·óng tìm thấy niềm vui của việc làm con gái! Sau đó đừng biến trở về nữa!
"Ừm! Vì Bình Bình...Ta sẽ không để ý ánh mắt của người khác!"
Dương Hạ gật gật đầu, trong mắt tràn đầy sự kiên trì quật cường.
"Chuẩn bị tư tưởng tốt chưa?"
"Ừm! Chuẩn bị tư tưởng tốt rồi! Ta dự định cuối tuần đi tìm Bình Bình...Ta muốn cùng nàng từ bạn tốt làm lên!"
"Tốt...Lúc nào cũng chú ý lời ăn tiếng nói, càng không nên đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ động chân, lộ ra bộ dạng muốn làm gì người ta. Ngươi mà như vậy, đoán chừng sau này các ngươi ngay cả cơ hội làm bạn tốt cũng m·ấ·t."
Tô Dương n·g·ư·ợ·c lại thực lòng hi vọng nàng có thể trong ngoài như một, biến thành một con gái thực sự. Nếu như nàng và Tu Bình Bình trở thành khuê m·ậ·t thực sự, chẳng lẽ đây không phải tất cả đều vui vẻ sao?!
"Ừm, ta hiểu...Ưa t·h·í·c·h một người, nhất định phải học được nhẫn nại, ta sẽ từ từ để nàng thật sự t·h·í·c·h ta."
"Ách..."
Tô Dương không khỏi gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười cười. Thúc thúc cũng thật tâm hi vọng các ngươi chỉ là khuê m·ậ·t trong sáng thôi! Một cô gái xinh đẹp như vậy, sao phải làm đàn ông chứ?! Lại nói...Ngươi cũng không có trang bị tiêu chuẩn của đàn ông mà!
"Đi! Cứ như vậy kiên trì! Thúc thúc coi trọng ngươi!"
Tô Dương mỉm cười gật gật đầu, nhìn Dương Hạ có chút khác lạ.
"Cái kia...Chỗ này ngươi có thể mặc một thứ, là có thể gia tăng mị lực."
"Móa nó! Ta..."
"Suỵt, chú ý giọng nói."
"Ta cũng không phải vì quyến rũ đàn ông, ta cần nhiều mị lực như vậy làm gì? Lão t·h·iết, ta đọc sách cũng không ít...Ngươi đừng l·ừ·a phỉnh ta nhé!"
Dương Hạ nhìn Tô Dương, không khỏi hơi nhíu mày. Sao luôn cảm thấy hắn nói có chỗ nào không đúng?!
"Lão t·h·iết, ngươi nên nghĩ thế này...Nếu muốn để Tu Bình Bình x·á·c nh·ậ·n ngươi là con gái thật, vậy chúng ta hãy làm từ chi tiết. Chỗ đó đối với một cô gái mà nói, cũng rất trọng yếu đúng không? Chắc hẳn tất cả các cô gái đều để ý chứ? Nếu không ngươi có thể cùng Tu Bình Bình cùng nhau nghiên cứu xem sao."
"Nha..."
Dương Hạ nghe lời Tô Dương, khẽ gật đầu. Có vẻ như hắn nói cũng có chút đạo lý.
"Ta biết rồi Lão t·h·iết, ta đói..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận