A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 92: Ta nếu là cùng Tiểu Hạ tốt hơn , vậy ngươi làm sao?

Chương 92: Nếu ta thành đôi với Tiểu Hạ, vậy ngươi làm sao?
“Cái gì?! Ngươi...... Ngươi tên là Tô Dương?!” Tô Hân nghe vậy, hai mắt lập tức trợn lớn!
“Sao vậy bạn học? Ta tên Tô Dương thì có vấn đề gì à?” Nhìn thần sắc của nữ hài trước mắt, Tô Dương cũng không khỏi vô cùng kinh ngạc.
Cái tên này không phải rất bình thường sao? Mặc dù trùng tên trùng họ với kiếp trước, nhưng chuyện này cũng chẳng có gì to tát cả. Dù sao trên thế giới này người trùng tên trùng họ cũng nhiều mà.
“Không có...... Không có vấn đề gì.” Nữ hài rất nhanh trấn tĩnh lại, trong ánh mắt thoáng hiện lên vẻ nghi hoặc khó tả.
“Học trưởng...... Ta có thể thêm Wechat của huynh được không?”
“Chuyện này......” Nhìn vẻ mặt có chút quái dị của nữ hài, Tô Dương càng thêm ngơ ngác.
Cảm giác thật là kỳ quái.......
Nếu là cô gái khác đến bắt chuyện, hắn chắc chắn sẽ từ chối không chút do dự.
Nói thật, hắn hoàn toàn không có hứng thú gì với mấy tiểu cô nương cả.
Tiểu nữ hài làm sao có thể kích thích và thú vị như đại tỷ tỷ được chứ?! Vừa hiểu chuyện, vừa dám chơi, lại còn biết thương người......
Nhưng nữ hài trước mắt này, Tô Dương lại cảm thấy có chút kỳ lạ.
Không chỉ cảm thấy hơi quen mặt, mà đối phương cũng nói nhìn mình rất quen!
Lại thêm việc đối phương nghe thấy tên của hắn liền có phản ứng như vậy......
Tô Dương lập tức nghĩ đến, chuyện này không lẽ lại có liên quan gì đến kiếp trước của mình sao?!
Thế là......
Tô Dương nhanh chóng lấy điện thoại ra, mở mã QR Wechat của mình.
“Tít!” Theo một tiếng kêu nhỏ, nữ hài dùng điện thoại di động của mình quét mã QR, gửi lời mời kết bạn.
“Được rồi, đã chấp nhận......” Tô Dương mỉm cười gật đầu với nàng.
“Cảm ơn học trưởng...... Gặp lại sau.” “Ừm, gặp lại.” Nữ hài với thần sắc là lạ nhìn Tô Dương, nhẹ nhàng vẫy bàn tay nhỏ, chuẩn bị rời đi.
Hai nữ hài bên cạnh cười đùa đi theo, cùng nhau vừa nói vừa cười rời khỏi.
Vừa đi được mấy bước......
Tô Hân còn không nhịn được quay đầu lại, dáng vẻ như có rất nhiều điều muốn nói.
Tô Dương chỉ cười cười, sau đó vẫy vẫy tay với nàng.
Lúc này......
Dương Tuyết đã từ ký túc xá nữ đi ra, thấy được cảnh Tô Dương vẫy tay tạm biệt mấy nữ hài.
“Lão công, mới vừa rồi bắt chuyện với tiểu cô nương à?” “Ờ...... Là các nàng bắt chuyện với ta mà.” Tô Dương đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của Dương Tuyết, không nhịn được cười.
“Ồ......” Dương Tuyết cười đưa tay véo véo má hắn.
“Lão công của ta đẹp trai như vậy, bị tiểu cô nương bắt chuyện là rất bình thường...... Không sao đâu bảo bối, lão bà sẽ không ghen đâu.” “Ừm......” Tô Dương mỉm cười gật đầu, nhìn thoáng qua bóng dáng mấy nữ hài đã đi rất xa.
“Có một nữ hài ta nhìn thấy hơi quen mặt, đúng rồi...... Nữ hài đó hình như trông hơi giống ta.”
“Hả?!” Dương Tuyết nghe vậy, không khỏi sững sờ.
Trong đầu lập tức nghĩ đến liệu có liên quan gì đến kiếp trước của Tô Dương không.
“Với lại nàng cũng nói ta trông rất giống một người bạn của nàng, sau khi nghe ta nói tên là Tô Dương, nàng có vẻ rất kinh ngạc......” “Vậy sao? Vậy nàng có thể có quan hệ gì với kiếp trước của ngươi không?” “Không biết......” Tô Dương trầm tư, khẽ lắc đầu.
Dù sao cũng đã thêm Wechat của nữ hài đó rồi, sau này có cơ hội thì từ từ nói chuyện là được. Ngược lại cũng không vội nhất thời đi tìm hiểu để chứng minh điều gì.
“Ồ...... Vậy chúng ta đuổi theo hỏi kỹ nàng một chút đi, không chừng thật sự có quan hệ gì đó thì sao.” Dương Tuyết nói, quay đầu nhìn về hướng mấy nữ hài vừa rời đi, nhưng các nàng đã đi mất dạng.
“Nữ hài đó năm nay vừa thi đại học, còn nhỏ hơn ta một hai tuổi, có thể có quan hệ gì chứ? Trước kia ta chắc chắn chưa từng gặp nàng.” “Ồ......” “Đi thôi lão bà, nếu nàng thật sự có quan hệ gì đó với kiếp trước của ta, chắc chắn sẽ còn gặp lại. Nghe nàng nói, kỳ nghỉ hè này hoặc lúc khai giảng nàng cũng sẽ đến trường này.” “Ừm, hữu duyên tự sẽ tương phùng......” Dương Tuyết khẽ gật đầu, sau đó kéo tay Tô Dương, rời khỏi khu ký túc xá nữ, rời xa cây liễu lớn kia.......
“Lão công, trước kia hai chúng ta thường xuyên đến thư viện đọc sách, nhưng bây giờ thư viện xây lại rồi, vết tích ngày xưa chắc cũng không còn. Với lại trong kỳ nghỉ hè chúng ta cũng không vào được......” Hai người nắm tay, đứng trước tòa nhà thư viện mới.
“Ừm, một năm ta ở cùng Dương Hạ cũng thường xuyên đến thư viện...... Nhưng ta chưa bao giờ có cảm giác khôi phục được chút ký ức nào cả.” Tô Dương véo nhẹ bàn tay nhỏ của Dương Tuyết, khẽ nói.
“Nếu được đi thư viện cùng lão bà, có lẽ sẽ tìm lại được chút ký ức nào đó thì sao?” “Vậy cũng có khả năng lắm......” “Vậy thì đợi đến kỳ nghỉ hoặc khai giảng, lão bà lại cùng ngươi qua đây tìm lại cảm giác năm đó, được không?” “Được thôi tỷ tỷ.” “Gọi a di.” “Vâng, a di......” Tô Dương đưa tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Dương Tuyết, không nhịn được bật cười.
“Tiểu bảo bối, ngươi nói xem ngươi ở cùng Dương Hạ một năm, sao lại không nảy sinh chút tình cảm nào vậy? Ngươi nhìn xem nha đầu này bây giờ ăn mặc xinh đẹp biết bao.”
“Khụ khụ khụ......” Nhìn ánh mắt tràn ngập vẻ trêu chọc của Dương Tuyết, Tô Dương không nhịn được véo nhẹ tai nàng.
Cái vị đại tỷ tỷ này...... Toàn biết nói đùa lung tung!
“Nếu ta mà thành đôi với Tiểu Hạ thì ngươi tính sao? Vậy chẳng phải là loạn hết cả lên sao?”
“Phụt......” Dương Tuyết nghe vậy, không nhịn được cười tủm tỉm.
Lúc mới bắt đầu, nàng thật sự đã lo lắng Tô Dương và Dương Hạ sẽ có vấn đề gì đó về tình cảm.
Nhưng con gái trước đó đúng thật là một tên giả con trai......
Mặc dù nàng không hy vọng con gái mình như vậy, nhưng con gái lại vô hình trung giúp người mẹ như nàng một ơn lớn!
“Tiểu Tuyết, có phải muốn bị ca ca trừng phạt không?” “Đúng vậy đó......” Dương Tuyết nghe “lời hăm dọa” của Tô Dương, tâm thần không khỏi dập dờn!
Người ta đều nói phụ nữ ngoài ba mươi là tuổi như hổ như sói......
Nàng xác thực cảm thấy vậy!
Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt tràn ngập hơi thở thanh xuân của Tô Dương, vuốt ve cơ bắp rắn chắc kia của hắn......
Là không ngăn được từng đợt tim đập xao xuyến!
Trừng phạt?! Còn chưa biết là ai trừng phạt ai đâu?!
“Được rồi được rồi...... Lão bà còn nơi nào có thể dẫn ca ca đi xem không? Nếu không ta về nhà thôi...... Dù sao bây giờ Tiểu Hạ và Tu Bình Bình cũng không có ở đây.” “Đừng vội, tiểu bảo bối của ta...... Xem hôm nay tỷ tỷ thu thập ngươi thế nào!” Sau khi đáp lại Tô Dương một câu hăm dọa, giọng nàng liền thay đổi.
“Ai......” “Trường học bây giờ thay đổi quá lớn, xây lại rất nhiều, cơ bản đều không giống như xưa lắm. Hai chúng ta đến thường xuyên nhất chính là thư viện, với lại bờ hồ nhân tạo......” “Không sao đâu lão bà, không cần vội, cứ thuận theo tự nhiên đi......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận