A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 139: cơm tối làm xong, mang Tiểu Tuyết trở về ăn cơm đi

Chương 139: Cơm tối xong rồi, mang Tiểu Tuyết trở về ăn cơm thôi "Lão công, nghỉ ngơi đi......"
"Được rồi lão bà......"
Không biết qua bao lâu......
Khi hai người tỉnh lại, đã chín giờ đêm.
Tô Dương theo thói quen cầm điện thoại lên, nhìn thời gian.
"Ta đi, muộn vậy rồi......"
Thoải mái a!
Ừ?!
Trên Wechat có lão mụ gửi hai tin nhắn tới.
"Dương Dương, tỉnh chưa? Cơm tối xong rồi, mang Tiểu Tuyết về ăn cơm đi......"
"Dương Dương, ta với cha ngươi ăn xong rồi, các ngươi tỉnh thì về ăn, không cần gấp."
Ách......
Thời gian của hai tin nhắn lần lượt là 7 giờ và 8 giờ.
Nhưng bây giờ đã chín giờ đêm.
Thôi vậy, ngủ tiếp đi!
Bữa trưa ăn muộn vậy, thật ra cũng không đói lắm.
Bây giờ Dương Tuyết lão bà còn đang ngủ ngon giấc.
Xem ra tuổi khác nhau, tốc độ hồi phục cũng khác!
Bây giờ Tô Dương đã tỉnh, lại cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Có vẻ Dương Tuyết vẫn chưa tỉnh lại......
"Đại tỷ, con với Tiểu Tuyết không về đâu, nàng vẫn còn ngủ say...... chủ yếu là bữa trưa con ăn khá muộn, còn chưa đói. Đợi mai ăn cùng nhau......"
Tô Dương nghĩ nghĩ, liền nhắn lại cho lão mụ.
Cho dù bây giờ về ăn, cũng muộn quá......
Thôi bỏ đi, khỏi ăn tối vậy.
Một lát sau......
Tin nhắn của lão mụ tới.
"Ừ, được Dương Dương, vậy các con ngủ tiếp đi, muộn quá rồi, mai lại ăn."
"Dạ, đại tỷ, mọi người cũng nghỉ sớm đi......"
Sau khi nhắn tin cho lão mụ xong, Tô Dương đặt điện thoại lên tủ đầu giường.
Rồi tiếp tục ngủ thiếp đi.......
Sáng sớm hôm sau.
Hai người ngủ một giấc tới khi tự tỉnh.
Thời gian đã tám giờ rưỡi sáng.
"Leng keng!"
Điện thoại Tô Dương reo lên.
Cầm lên xem, hóa ra là lão mụ gửi một tin nhắn Wechat.
"Dương Dương bảo bối, tỉnh chưa? Cùng Tiểu Tuyết về ăn điểm tâm đi...... thằng nhóc ngốc, đừng có ngủ hoài, không tốt cho eo đâu (cười lớn)."
Ách......
Lời này của lão mụ có ý gì khác đây?!
Ngủ nhiều đau lưng?
Tô Dương không nhịn được cười, rồi nhắn lại cho lão mụ.
"Dạ, đại tỷ, bọn con tỉnh rồi, đang rửa mặt đây, lát nữa về liền."
"Ừ, nhanh lên nha, ta nhớ con dâu......"
"Liền liền......"
Tô Dương nhắn tin xong, có chút luyến tiếc ngồi dậy.
"Ưm......"
Dương Tuyết cũng thẹn thùng hừ một tiếng, rồi ngồi dậy theo.
Không bao lâu......
Hai người thu dọn xong xuôi.
Rồi nắm tay nhau, ra khỏi cửa.
Vì khoảng cách không xa, Tô Dương không lái xe, hai người đi bộ về nhà.......
Về đến nhà, lão ba đã ra ngoài.
Vì nhà mở cửa hàng rượu t·h·u·ố·c lá, cần ông ấy ra trông coi.
"Tiểu Tuyết, Dương Dương, mau rửa tay ăn cơm đi......"
Thấy con trai và con dâu về, mặt lão mụ tràn đầy nụ cười vui vẻ.
"Dạ, được rồi tỷ tỷ......"
Dương Tuyết nhìn bà bà tương lai, không khỏi thầm nở nụ cười.
Rất nhanh......
Tô Dương và Dương Tuyết rửa tay xong, liền ngồi vào bàn ăn.
"Đại tỷ, chị không ăn ạ?"
"Ta với cha con ăn rồi...... các con ăn đi."
Lão mụ ngồi trên ghế sa lông, cười híp mắt nhìn hai người.
Càng nhìn càng thấy vui vẻ.
"Đại tỷ, lát nữa ăn xong bọn con cùng ra ngoài chơi đi, để Tiểu Tuyết cũng trải nghiệm cảnh quê mình."
"Được Dương Dương...... con chở hai dì đi, ta dẫn con dâu đi dạo."
"Ha ha ha......"
"Được rồi đại tỷ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận