A Di Lớn Hơn Ta 18 Tuổi

Chương 71: Cha, lão nương môn kia cùng ngài nói gì?

Chương 71: Cha, cái bà già đó nói gì với ngài?
Dương Tuyết và Tô Dương đi vào trước cửa phòng ba, đang định bước vào thì chợt nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói. Nghe là một người phụ nữ đang trò chuyện với ba.
“Tô Xán, anh xem thời buổi này anh sống thế nào, chỉ mở một cái tiệm rượu t·h·u·ố·c lá nhỏ...... Làm sao mới có thể để cho vợ anh được s·ố·n·g cuộc s·ố·n·g tốt đây?”
“Tiệm rượu t·h·u·ố·c lá thì sao? Đừng coi thường cái tiệm rượu t·h·u·ố·c lá nhỏ của ta......Nuôi cả nhà ta còn dư dả, đừng x·e·m· ·t·h·ư·ờ·n·g tiệm rượu t·h·u·ố·c lá, thu nhập cũng tàm tạm.”
“Xì, ha ha ha......Thôi đi Tô Xán, nhìn anh từ đầu đến chân xem có bộ quần áo nào đáng giá 200 tệ không?”
“Mặc quần áo bao nhiêu tiền có quan trọng không? Quan trọng là phải vui vẻ......Đây mới là hạnh phúc thật sự!”
“Anh mau về đi......Con trai tôi sắp đến rồi.”
“Con trai anh đến thì sao? Ta n·g·ư·ợ·c lại thật muốn xem thử anh có loại hảo nhi t·ử gì......”
Tô Dương nghe giọng ba có vẻ hơi mất kiên nhẫn. Hơn nữa giọng người phụ nữ kia có chút không cam lòng, còn có vẻ k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g rõ ràng. Thế là không chờ đợi nữa, trực tiếp gõ cửa phòng ba.
“Cộc cộc cộc......”
“Cô mau đi đi, tôi không muốn người khác nhìn thấy rồi đàm tiếu......”
Ba của Tô Dương nghe thấy tiếng gõ cửa, vội vàng ngồi dậy, nhỏ giọng thúc giục người kia rời đi.
“Đến đây đến đây......”
Vừa nói, ba của Tô Dương mở cửa phòng. Liếc nhìn con trai và con dâu đang đứng ở cửa.
“Dương Dương, Tiểu Tuyết, hai đứa tới rồi à......”
Rõ ràng là ánh mắt ba của Tô Dương hơi lấp lánh, có vẻ hơi xấu hổ.
“Dạ......Chúng con vào đây.”
“Ồ! Đây là con trai của anh à? Ừm......Dáng dấp n·g·ư·ợ·c lại rất đẹp trai.”
Tô Dương nghe vậy liền nhìn, là một lão a di vẫn còn phong độ, ăn mặc trang điểm lộng lẫy. Chỉ là ăn mặc và trang điểm hơi quá......Nhìn cứ như một con “gà mái”.
“Dương Dương, đây là bạn học của ba, gọi dì......”
“Ách, chào dì......Kìa cha, sao phòng của ngài có mùi h·ôi t·hố·i thế, giống mùi đồ trang điểm hết hạn ấy.”
“Hả? Có sao? Ba không ngửi thấy gì cả......”
“Có chứ, nồng lắm......Để con ngửi thử, kinh quá......Ọe!”
Tô Dương ngửi ngửi xung quanh, cố ý tiến sát lại gần người phụ nữ kia.
“Cô......”
“Tô Xán, tôi đi, những lời tôi nói anh nhớ suy nghĩ cho kỹ đấy......”
Con “gà mái” kia thấy thế, cảm thấy đứa con trai này của Tô Xán không phải loại vừa đâu, vội vàng cáo từ chạy ra ngoài.
“Phụt......”
Dương Tuyết thấy thế thì không nhịn được bật cười. Cái thằng em chồng này, thật là nghịch ngợm......Thảo nào ở bên hắn lúc k·h·o·á·i hoạt, ý tưởng của hắn nhiều thật.
“Cha, cái bà già kia nói gì với ngài thế? Nhìn không giống người tốt đâu......”
“Khụ khụ khụ......”
Ba của Tô Dương không khỏi xấu hổ, vội vàng khoát tay.
“Không nói gì cả, chỉ là bạn học cũ, t·ù·y t·i·ệ·n nói chuyện phiếm thôi......”
Người phụ nữ này từng là một trong những người th·e·o đ·u·ổ·i ông, giờ chồng bà ta q·ua đ·ờ·i, để lại hơn một trăm triệu tài sản. Bây giờ bà ta cô đơn lẻ bóng, nên có ý muốn ôn lại chuyện cũ. Nhưng chuyện này, Tô Xán dĩ nhiên sẽ không nói cho con trai ông biết.
“À, thì ra là vậy......Người phụ nữ kia ăn mặc buồn nôn thật, so với mẹ con thì kém xa vạn dặm.”
“Dương Dương nói đúng đấy, trong số bạn học nữ của ba......Thật sự không ai sánh được với mẹ con. Nào, hai đứa ngồi đi......”
Tô Xán ngượng ngùng cười một tiếng, mời con trai con dâu ngồi xuống.
“Cha, đơn vị của Tiểu Tuyết là c·ô·ng ty trang phục, sản xuất đủ loại quần áo, cô ấy muốn giúp cha đo kích cỡ, rồi lấy cho cha mấy bộ từ c·ô·ng ty.”
“Mua quần áo cho ba à? Không cần không cần......”
“Cha......Không phải mua, con là người phụ trách c·ô·ng ty, lấy mấy bộ quần áo không tốn tiền đâu.”
Dương Tuyết đứng dậy, có chút ngượng ngùng gọi một tiếng cha.
“Được, tốt......”
Nghe Dương Tuyết gọi cha, Tô Xán mừng rỡ, cũng không t·i·ệ·n từ chối. Đã gọi ba rồi, thì chính là người một nhà thôi.
“Nào cha, ngài đứng lên, con giúp ngài đo.”
Nói rồi, Dương Tuyết lấy thước từ trong túi xách ra. Rồi đi đến bên cạnh Tô Xán bắt đầu giúp ông đo số đo quần áo.......
“Cha, ngài có ảnh hiện tại của mẹ không? Cho Tiểu Tuyết xem với, cũng giúp mẹ con lấy mấy bộ quần áo mới.”
“Có có, hai ngày trước hai ba con đang ở nhà chụp mấy b·ứ·c ảnh......Con chờ một lát, ba tìm xem.”
Hai cha con trò chuyện, Dương Tuyết thì đi tới một bên bắt đầu gọi điện thoại.
“Dương Dương con xem, ảnh mặc áo ngủ này được không?”
“Ách......”
Tô Dương cầm lấy điện thoại của ba, không khỏi âm thầm vui vẻ. Cái ảnh này......Mặt lão mụ vẫn còn đỏ bừng......Thật không biết tấm ảnh này được chụp trong tình huống nào đây. Đừng nhìn lão mụ gần 50 tuổi rồi, nhưng vóc dáng vẫn giữ được khá tốt. Trong ảnh, lão mụ mặc áo ngủ bằng tơ, tr·ê·n mặt mang nụ cười ngượng ngùng......Thật là phong vận vẫn còn!
“Ừm, cũng không có vấn đề gì, Tiểu Tuyết rất chuyên nghiệp trong lĩnh vực này, chỉ cần nhìn sơ qua là có thể đoán được gần đúng kích cỡ.”
“Hay là đừng lấy y phục cho ba nữa......Lấy thêm mấy bộ cho mụ mụ con đi, ai......Vừa rồi cái dì kia của con nói cũng đúng, mụ mụ con sống với ba bao nhiêu năm như vậy, x·á·c thực chưa từng có được ngày nào tốt đẹp.”
Lão ba nhìn tấm ảnh của lão mụ, ánh mắt thoáng hiện vẻ áy náy.
“Cha, không sao đâu......Vừa rồi người phụ nữ kia chẳng phải cũng nói từ đầu đến chân cha không có đến 200 tệ hay sao. C·ô·ng ty của Tiểu Tuyết là c·ô·ng ty trang phục, đừng nghĩ nhiều, con sẽ lấy cho hai người một ít quần áo mới.”
“Tiểu Tuyết, để con xem ảnh mẹ ta này......”
Tô Dương cầm điện thoại của ba, mở tấm ảnh của lão mụ rồi đưa tới trước mặt nàng.
“Oa......Mẹ mình xinh quá......”
Dương Tuyết nhìn thấy ảnh của mẹ Tô Dương, hai mắt không khỏi sáng lên. Rồi ngẩng đầu nhìn lão ba. Hai người này, đúng là một người đẹp trai một người xinh đẹp. Dù tuổi tác không còn trẻ, nhưng vẫn không che lấp được vẻ đẹp trời sinh!
“Đương nhiên rồi......Ha ha......”
“Đợi một lát, con gọi lại điện thoại, có mấy tấm ảnh này là gần đúng rồi, kích thước chắc là sẽ không sai lệch nhiều đâu.”
Nói rồi, một tay Dương Tuyết cầm điện thoại của ba, một tay cầm điện thoại của mình, lại bắt đầu gọi điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận