Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 06: Hắn không chỉ có lạnh lùng, còn xấu bụng? (length: 7784)

Cố Uyên lồng ngực rất ấm, thân thể rất cứng, hắn một cử động nhỏ cũng không dám, căn bản không dám đoán trong ngực Lâm Chỉ Khê đang làm cái quỷ gì.
Xúc cảm quen thuộc khiến Lâm Chỉ Khê cảm thấy an tâm, mùi hương dễ chịu trên người Cố Uyên xộc thẳng vào đáy lòng Lâm Chỉ Khê, cái ôm cuối cùng ấm áp mà kiếp trước đã cho mình, khiến Lâm Chỉ Khê có chút tham luyến.
Ống kính vẫn đang quay, cái ôm rất nhạt, vừa chạm vào tức khắc rời ra, đột ngột dừng lại trong khoảnh khắc, Cố Uyên phát hiện mình đột nhiên có một chút không nỡ.
Mưa bình luận lại bắt đầu dâng trào:
"? ? ? Tình huống gì đây? Đã nói xong hợp đồng vợ chồng, đây là diễn theo kịch bản nào?"
"Ta ghen, ta thực sự ghen, Lâm Chỉ Khê có thể buông Cố Uyên ra không? Đã nói Lâm Chỉ Khê tham luyến Tư Thừa Trạch, không có chút tình cảm nào với Cố Uyên! Tại sao lại bắt ta phải xem nàng cùng ảnh đế anh anh em em?"
"Có phải cảm giác của ta sai không các chị em? Tại sao ta lại thấy, khoảnh khắc Lâm Chỉ Khê ôm, ảnh đế có chút thụ sủng nhược kinh?"
"Vậy chẳng lẽ từ trước đến giờ là chúng ta hiểu lầm Lâm Chỉ Khê quá sâu? Nàng cùng Tư Thừa Trạch có lẽ thật sự không có gì?"
Cố Uyên hoàn hồn, trên mặt lại phủ lên vẻ lạnh lùng không chút gợn sóng, cất bước trở về phòng ngủ thay quần áo thoải mái, tự nhiên ngồi vào trước bàn ăn.
Lâm Chỉ Khê nhìn bữa tối do mình làm ra trông không mấy đẹp mắt. Trên mặt không khỏi có chút lo lắng, Cố Uyên người này luôn quen ăn ngon mặc đẹp, lại hay bắt bẻ và mẫn cảm, thừa lúc Cố Uyên còn chưa động đũa, Lâm Chỉ Khê vội vàng ngăn cản:
"Cái kia, Cố Uyên, nếu ngươi muốn ăn thì ta bảo dì nấu riêng cho ngươi, cơm ta làm, thật sự có chút...không được đẹp mắt cho lắm."
Lâm Chỉ Khê khi nói chuyện, ngũ quan hận không thể vặn xoắn hết cả vào nhau, Cố Uyên nhìn dáng vẻ cau mày của nàng, khẽ cười trêu chọc:
"Em làm cơm? Phòng bếp còn nguyên vẹn chứ? Không bị em nổ banh xác rồi chứ?"
Lâm Chỉ Khê nhẹ nhàng hít một hơi, lại bắt đầu, cái miệng Cố Uyên này, không chút tha người, nàng chỉ lo hắn ăn không quen thôi mà.
Cố Uyên thản nhiên đưa thức ăn vào miệng, thoáng nhíu mày.
Cố Vũ Ninh lo lắng nhìn mặt ba ba, sợ ba ba một ngụm nuốt không trôi, tổn thương mẹ, cậu nhóc vì cái nhà này thật sự rất đau đầu, may là ba ba biểu hiện không tệ, một miếng rồi lại một miếng ăn rất tự nhiên.
Lâm Chỉ Khê kinh hãi, nhỏ giọng thầm thì bên tai Cố Uyên:
"Anh không sao chứ? Em biết là đang quay chương trình, nhưng cũng không cần anh phải gắng gượng thế này, cơm này nếu nuốt không trôi thì em cũng không ăn nữa."
Cố Uyên cong cong lông mày, nhìn chiếc mic gắn trên quần áo Lâm Chỉ Khê, cố ý học theo vẻ thận trọng của Lâm Chỉ Khê, nhỏ giọng:
"Em nghĩ em nói nhỏ thì mic không thu được chắc? Em đánh giá thấp tổ chương trình quá rồi đấy, có gì mà không nuốt nổi chứ, Ninh Ninh còn nói, phải biết ơn, chẳng lẽ anh trong chương trình lại kém hơn một đứa bé?"
Lâm Chỉ Khê cúi đầu nhìn mic của mình, bối rối nhìn ống kính của tổ chương trình, nhân viên công tác không nén được ý cười rơi vào mắt Lâm Chỉ Khê, mặt Lâm Chỉ Khê đỏ bừng, đám dân mạng lại bắt đầu cười ầm lên:
"Phì, cái quỷ gì thế này, ảnh đế sao lại xấu xa đến vậy chứ, biết mic ghi âm được hết, còn bắt chước Lâm Chỉ Khê hạ giọng nói chuyện, đây rõ ràng là đang chế giễu Lâm Chỉ Khê một cách âm thầm."
"Các người nhìn dáng vẻ thấp thỏm của Lâm Chỉ Khê kìa, nói hai người họ là hợp đồng vợ chồng, sao tôi lại có cảm giác còn chân thật hơn cả vợ chồng thật của mấy cặp ở chương trình đối diện vậy?"
"Cố Uyên cố ý để Lâm Chỉ Khê ngạc nhiên, thật sự rất tuyệt, trước màn ảnh thật sự hiếm khi thấy được vẻ ngoài đời của ảnh đế. Tôi đột nhiên thấy anh không chỉ lạnh lùng mà còn rất xấu tính?"
"Tôi cứ nghĩ ảnh đế là người lạnh lùng, không quan tâm gì đến ngoại giới, hôm nay đột nhiên phát hiện, anh ta lại có ý đồ xấu trêu Lâm Chỉ Khê à? Cứu mạng, anh ta sẽ không giống như tôi mà cảm thấy dáng vẻ bối rối của Lâm Chỉ Khê có chút đáng yêu chứ? Tôi không ổn rồi!"
Lâm Chỉ Khê cau mày bối rối ăn cơm, Cố Vũ Ninh và Cố Uyên ăn rất ngon miệng, Lâm Chỉ Khê trong lòng không ngừng kêu khổ, món ăn của nàng thật sự hơi khó nuốt, nhưng ngoài việc ép mình nuốt xuống nàng không có cách nào khác.
Khó khăn lắm mới gắng ăn hết bữa cơm, Cố Uyên lấy điện thoại ra chụp vội một tấm ảnh thức ăn thừa, Lâm Chỉ Khê hoảng sợ trợn tròn mắt, không nghĩ ngợi buột miệng:
"Cố Uyên anh làm gì thế? Chẳng lẽ anh sợ em bỏ độc vào đồ ăn, định giữ lại làm bằng chứng?"
Cố Uyên trong lòng bật cười, không biết có phải do chương trình đang thu hình hay không, Lâm Chỉ Khê vốn chẳng quan tâm đến hắn, giờ lại trở nên tinh nghịch và hoạt bát, trong đầu nàng chứa cả một vũ trụ kỳ quái.
Cố Uyên mặc dù trong lòng rõ ràng biết, khả năng đây chỉ là Lâm Chỉ Khê muốn tạo dựng hình tượng trước màn ảnh, nhưng hắn cam nguyện phối hợp, cam nguyện bị Lâm Chỉ Khê như vậy che mắt, Cố Uyên cong môi, nụ cười cưng chiều lấp lánh trên khuôn mặt:
"Bằng chứng? Còn cần anh giữ à? Hôm nay tổ chương trình chẳng phải giám sát em cả ngày rồi sao?"
Cố Uyên cười, khiến Lâm Chỉ Khê có chút giật mình, kiếp trước vì nàng thờ ơ, trong ấn tượng của nàng Cố Uyên căn bản chưa từng nở nụ cười với nàng, nàng nào biết, nụ cười cưng chiều của Cố Uyên, tựa như thứ vũ khí có thể giết người.
Ai thấy mà không bỏ giáp đầu hàng? Cố Uyên cất bước về phía thư phòng, Lâm Chỉ Khê ngơ ngác sững sờ xoa ngực mình.
Mưa bình luận lại một lần nữa nổ tung màn hình:
"Chết tim rồi các chị em! Biểu cảm vừa rồi của Cố Uyên là gì vậy? Lâm Chỉ Khê tích mấy đời đức mới có được một Cố Uyên như thế?"
"Đừng cản tôi, tôi không nhịn được muốn xông vào đoạt Cố Uyên của Lâm Chỉ Khê, tiện thể ôm luôn cả Cố Vũ Ninh!"
"Vẻ mặt ‘bà xã nhà tôi ngốc quá nhưng mà đáng yêu ghê’ kia của Cố Uyên vừa rồi thực sự khiến tim tôi rung động!"
"Thật không dám tin, người bị ghét bỏ như Lâm Chỉ Khê cũng sẽ có ngày khiến tôi ghen tị đến đau lòng thế này!"
Ngồi trong thư phòng Cố Uyên nhẹ nhàng dùng tay xoa bụng, giữa hàng mày ẩn hiện mấy phần ý cười, đưa tay mở Weibo, bất chợt thấy bài đăng "Tình cảm ngày đó tích tháng ngày vun đắp" của Tư Thừa Trạch.
Tâm tình tốt đẹp hoàn toàn biến mất, luôn cảm thấy Tư Thừa Trạch có ý đồ riêng, ngón tay thon dài nhấn vào màn hình, đăng tấm ảnh vừa chụp lên.
Cố Uyên chỉ đăng một tấm hình không kèm theo dòng chữ nào, dân mạng lại như ong vỡ tổ ùa vào:
"A a a, cái kịch bản gì đây? Lúc thấy ảnh đế chụp hình trong lúc trực tiếp, tôi thật không nghĩ ảnh đế lại đăng lên Weibo khoe mẽ như này."
"Trời ơi, ảnh đế đây là muốn thông báo cho cả thiên hạ biết sao? Đây là cơm vợ tôi nấu cho tôi?"
"Nhìn là thấy cơm khó ăn rồi, ảnh đế có thể nuốt nổi tôi đã phải thán phục quá dễ dàng, giờ xem ra, ảnh đế hình như còn thấy bữa cơm này rất quý giá?"
"Đã vào tim, thực sự vào tim rồi, dù là hợp đồng vợ chồng trước mặt chúng ta diễn một tuồng kịch, ngọt ngào như thế tôi vẫn thích xem."
Lâm Chỉ Khê hoàn toàn không biết những chuyện đang xảy ra trên Weibo, nàng vừa bê chén đũa vào phòng bếp, Cố Vũ Ninh xách cái ghế nhỏ chuyên dụng đến, cậu nhóc xắn cao tay áo.
Đứng cạnh bồn rửa chén, nghiêm trang mở miệng với Lâm Chỉ Khê:
"Dì đã nói với Ninh Ninh, muốn biết người phụ nữ có sống sung sướng nhàn hạ hay không thì nhìn vào tay của cô ấy, mẹ không được rửa chén, Ninh Ninh sẽ rửa, tay của mẹ phải trắng trắng mềm mềm mới đẹp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận