Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 339: Đây là ngươi Trình thúc thúc tiền giấy năng lực! (length: 8609)

Một đoàn người rốt cuộc thuận lợi lên phi cơ, toàn bộ tiếp viên hàng không đều lễ phép hướng đạo diễn nở nụ cười tươi, ân cần chuẩn bị phục vụ cho mọi người.
Nhân viên công tác của tổ sản xuất một mặt hưởng thụ, vốn dĩ vì kế hoạch có hạn, chỉ có thể cho nhóm khách quý mua khoang hạng nhất, bọn họ những nhân viên này căn bản không được hưởng đãi ngộ tốt như vậy.
Không ngờ, Trình tổng trực tiếp vung tay lên, bao trọn máy bay!
Đạo diễn tuy cũng được đi theo cảm thụ khoái cảm máy bay thuê bao, nhưng trong lòng luôn cảm thấy không quá an tâm.
Máy bay vững vàng cất cánh lên không.
Bé Tinh Tinh vừa lên máy bay đã chủ động nhét kẹo mút vào miệng, ba ba ở nhà đã nói với hắn, lần này thời gian bay tương đối dài, bảo hắn phải ngoan ngoãn, không được khóc nhè, không được ồn ào lớn tiếng.
Bé Tinh Tinh ghi nhớ lời ba, một tiếng cũng không hé, lại tròn mắt kinh ngạc phát hiện, các cô di xinh đẹp trên máy bay, đưa cho hắn đĩa trái cây được cắt tỉa rất tinh xảo cùng bánh gatô nhỏ xinh xắn, còn ân cần hỏi han bé Tinh Tinh muốn uống gì!
Mộ Tâm Từ nhìn những chiếc bánh gatô nhỏ được bày biện xinh đẹp đủ loại trước mặt, vui vẻ cười tít cả mắt.
Lâm Chỉ Khê và Cố Uyên hài lòng uống cà phê, bé Ninh Ninh thì đang ăn bánh trứng, cả nhà giống như cùng nhau thưởng thức bữa trà chiều tinh tế.
Trình Thư Nghiễn và Tần Tư Tuyết ở bàn nhỏ, nhẹ nhàng nâng ly rượu vang đỏ chạm cốc.
Tần Nhiên và Mộ Thần thậm chí gọi hai ly cocktail.
Phó đạo còn khoa trương hơn, hắn thế mà hỏi tiếp viên hàng không, có thể pha cho hắn một ly trà ngon nhất được không?
Tiếp viên hàng không vui vẻ đáp ứng, còn cố ý tiết lộ với hắn, lần này chuyến bay theo yêu cầu của Trình tổng, ngay cả bữa tối cũng theo tiêu chuẩn khách sạn năm sao.
Nhân viên công tác đều hài lòng vô cùng, hiển nhiên xem lần thu này như một chuyến máy bay thuê bao ra nước ngoài nghỉ phép. Kích động muốn gọi vài ly Champagne để tăng hứng! Đạo diễn liếc mắt một cái, nhân viên công tác chỉ đành ỉu xìu gọi cà phê.
Tô Văn Kỳ thì không hề khách khí, nhân viên công tác không gọi Champagne bị hắn gọi, bé Tinh Tinh nhìn thấy thế, nghịch ngợm đưa ra yêu cầu:
"Cô di ơi, Tinh Tinh không muốn ăn kẹo mút, muốn ăn kẹo đường, có không ạ?"
Tiếp viên hàng không gật đầu cười, bé Tinh Tinh kinh ngạc trừng lớn mắt:
"Còn khoai tây chiên đâu ạ? Bánh quy đâu ạ? Bắp rang đâu ạ?"
Tiếp viên hàng không liên tục gật đầu, chẳng mấy chốc, đồ đều được mang đến!
Bé Tinh Tinh ngây người cả ra, nhìn Đậu Đậu đang thảnh thơi thưởng thức ngựa Charlone, liền lặng lẽ đi đến bên Đậu Đậu, nhẹ giọng mở miệng:
"Đậu Đậu tỷ tỷ, nhanh khen em đi!"
Đậu Đậu khó hiểu nhìn mặt Tinh Tinh, không biết chuyện gì mà tự nhiên lại đòi khen, Tinh Tinh lộ vẻ mặt cao ngạo ra vẻ:
"Tinh Tinh là người may mắn nhất, lần này được ngồi máy bay ma pháp luôn!
Trên máy bay này muốn gì có nấy, chị nói xem Tinh Tinh có may mắn không?"
Tần Tư Tuyết nghe Tinh Tinh nói trẻ con, không nhịn được cười thành tiếng, giơ ngón cái với Tinh Tinh, Đậu Đậu cũng vui vẻ:
"Thì ra đều là tại Tinh Tinh nha, Tinh Tinh không hổ là tiểu Phúc Tinh, Tinh Tinh quá lợi hại!"
Tô Diệc Tinh được khen, vênh váo đắc ý đi đến trước mặt anh Ninh Ninh, giống như ở nhà mình, mở miệng với anh Ninh Ninh:
"Anh Ninh Ninh cứ tự nhiên ăn, ăn xong cứ hỏi cô di xinh đẹp, đây là phúc lợi tiểu Phúc Tinh mang đến cho mọi người, anh đừng khách sáo!"
Cố Vũ Ninh cười ha ha còn chưa kịp mở miệng, Tô Văn Kỳ đã túm cổ áo bé Tinh Tinh lại, một tay túm bé Tinh Tinh về, vẻ mặt có chút dở khóc dở cười:
"Con thật là biết tự dát vàng lên mặt mình! Đây không phải phép màu gì, cũng không phải con may mắn, đây là sức mạnh đồng tiền của Trình thúc thúc con!"
Tô Diệc Tinh không hiểu nhiều, ngửa đầu nhìn Mộc Mộc, như muốn cầu sự đồng tình, mở miệng:
"Tinh Tinh có phải đứa trẻ may mắn không, Mộc Mộc rõ nhất mà!"
Hạ Mộc nhớ lại mấy kỳ tiết mục vừa qua, cô theo Tinh Tinh căn bản không phải chịu khổ gì, mỗi kỳ ghi hình với cô đều như đi nghỉ dưỡng, không nhịn được gật đầu với bé Tinh Tinh:
"Tuy rằng đãi ngộ trên máy bay này chẳng liên quan gì đến Tinh Tinh, nhưng con trai ta đúng là đứa trẻ may mắn, mấy cô di trên mạng đều bảo Tinh Tinh là Âu hoàng đấy!"
Tô Diệc Tinh lúc này mới hài lòng thỏa mãn. Nhóm khách quý và nhân viên công tác đã trải qua thời gian dài trên máy bay.
Lâm Chỉ Khê lại không hề thấy nhàm chán, vốn dĩ ra ngoài ghi hình Ninh Ninh đã thích quan tâm chăm sóc cô, hiện tại lại thêm cả Cố Uyên.
Hai người bọn họ đơn giản muốn sủng cô thành công chúa, cô chỉ cần đưa tay là có đồ uống đến tận miệng, miệng thì không ngơi nghỉ, Ninh Ninh sợ cô đói, các loại đồ ăn đút cho cô.
Cố Uyên thậm chí còn mang theo cho cô cả một bàn vẽ nhỏ, cô còn cùng Ninh Ninh vẽ tranh, bữa tối cũng được ăn rất no đủ.
Mạc Nghệ xem kỹ thời gian, biết tổ chương trình sắp đến, lái xe đến sân bay.
Hạ Tiểu Noãn cũng xuất phát, dạo gần đây cô ấy quả thực rất vui vẻ, quan hệ với thần tượng có sự tiến triển nhảy vọt, chương trình mà mình theo đuổi cũng muốn đến nơi này quay hình.
Cô ấy vừa nghĩ đến việc mình sắp được gặp đám bé con đáng yêu mà mình yêu thích bấy lâu, trong lòng liền kích động vô cùng, hấp tấp hướng sân bay tiến tới!
Máy bay sắp hạ cánh, nhân viên công tác đều lên tinh thần.
Một quãng đường này bọn họ ăn ngon ngủ ngon, trên người không hề có một chút mệt mỏi, đạo diễn cũng không quên nhiệm vụ của mình, bước đến chỗ nhóm khách quý, từng người tịch thu điện thoại!
Ghi hình chương trình này nhiều kỳ như vậy, không được dùng điện thoại là quy tắc chương trình, mọi người trước khi đến ghi hình, những chuyện cần thiết đều phải xử lý tốt, việc giao nộp điện thoại cũng rất tự nhiên.
Đạo diễn còn cố ý hỏi dò mọi người có giấu điện thoại dự phòng hay không, nhận được câu trả lời chắc nịch không ai có, nụ cười gian tà liền nở trên khóe miệng.
Lạc Lê và Tô Văn Kỳ thấy sắp đến nơi, nhao nhao bắt đầu bận rộn.
Lạc Lê mang theo Tinh Tinh và Ninh Ninh đi thay quần áo Lạc Vũ tinh chuyên dụng.
Tô Văn Kỳ cũng thần bí rút ra một bộ quần áo, bảo Mộc Mộc đi thay.
Hạ Mộc nghi ngờ mở bộ quần áo ra, nhìn thấy bên trong bộ đồ hồng chết chóc, huyết áp tăng vọt, cô túm lấy tai Tô Văn Kỳ, nghiến răng nghiến lợi mở miệng:
"Anh bày trò quỷ gì đấy? Tinh Tinh tám phần là được anh truyền cho!"
Tô Văn Kỳ ủy khuất, không biết bộ đồ đôi tình nhân anh chuẩn bị có gì không ổn, anh mặc màu đen, Mộc Mộc mặc màu hồng, nhìn hài hòa biết bao nhiêu?
Anh thật không hiểu, vì sao Mộc Mộc không chịu mặc!
Máy bay sắp hạ cánh, tiếp viên hàng không nhắc mọi người trở về chỗ ngồi, thắt chặt dây an toàn.
Mọi người nhao nhao về chỗ ngồi, phó đạo đổ mồ hôi vì đạo diễn.
Máy bay hạ cánh bình ổn, các nhân viên công tác dẫn đầu tắt máy, nhanh chóng di chuyển đến quảng trường bên ngoài sân bay, xoay xở lắp đặt thiết bị trong tay chờ mở buổi phát sóng trực tiếp.
Mạc Nghệ vừa đợi ở cửa ra máy bay một lúc, phát hiện một bóng hình quen thuộc, Hạ Tiểu Noãn bé nhỏ đang mân mê chiếc máy ảnh trên tay, tìm góc chụp tốt nhất. Mạc Nghệ lặng lẽ đi đến sau lưng cô ấy, giọng nói cũng rất nhỏ:
"Cậu cũng đến nhận điện thoại?"
Hạ Tiểu Noãn kinh ngạc quay lại:
"Học trưởng cũng đến ạ? Học trưởng đến đón Lâm Chỉ Khê sao?
Em ở trong nước đã thích xem chương trình có các em bé rồi, em cũng biết học trưởng và Lâm Chỉ Khê quen nhau, em còn sợ lát nữa ở sân bay đông người quá không chụp được họ nữa đấy, có học trưởng ở đây tốt quá!"
Mạc Nghệ cười khẽ đáp:
"Chuyến bay là học muội cho anh đấy, con gái cô ấy đến làm Bảo Bảo thực tập!"
Hạ Tiểu Noãn vừa hiểu ra liền gật đầu, Cố Uyên đẩy hành lý, nắm tay Lâm Chỉ Khê, bé Ninh Ninh ngoan ngoãn đi theo bên cạnh, cả nhà chậm rãi đi ra.
Tim Hạ Tiểu Noãn suýt chút nhảy lên cổ họng, Lâm Chỉ Khê còn xinh đẹp hơn trong màn hình, Cố Uyên cũng rạng ngời khiến người khác hơi chói mắt, bé Ninh Ninh đáng yêu lại càng làm tan chảy trái tim Hạ Tiểu Noãn.
Hạ Tiểu Noãn giơ máy ảnh lên, liên tục bấm máy.
Cố Uyên thoáng thấy Mạc Nghệ, khẽ nhíu mày, Lâm Chỉ Khê ngẩng đầu lên, thấy nụ cười tươi tắn của Mạc Nghệ, trong nháy mắt liền chú ý đến bóng hình nhỏ bé bên cạnh anh!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận