Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 336: Đặt ở tống nghệ giới cũng là tương đương bắn nổ tồn tại! (length: 7710)

Tô Văn Kỳ bị bé Tinh Tinh một câu nói làm á khẩu không trả lời được.
May mà Tinh Tinh hiện tại còn quá nhỏ, chưa có nhiều kiến thức, nếu không, câu “chỉ cho phép quan lớn đốt nhà, không cho phép dân đen thắp đèn” này, nhất định sẽ bị hắn không lưu tình chút nào nói ra.
Mộ Cẩm Quân đưa tay từ bó hoa nhỏ Tinh Tinh đang ôm rút ra một viên kẹo mút nhỏ, sau đó nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Tô Diệc Tinh, mỉm cười lên tiếng:
"Tinh Tinh, con mắt của cháu cần phải học hỏi ba ba cháu nhiều đấy, ba ba cháu ngăn cản cháu là vì thúc thúc là người đáng để sùng bái, còn Cố Uyên hắn không xứng!"
Tô Diệc Tinh nhìn vẻ mặt thích kẹo mút của thúc thúc, vốn định cho thêm hắn một viên nữa, nghe thấy hắn nói Cố Uyên thúc thúc không xứng, liền rụt tay về, không phục bĩu môi.
Lạc Lê ở một bên ồn ào:
"Ta thấy Mộ Thần nói rất có lý, Tinh Tinh cháu mở to mắt ra mà xem, người ưu tú hơn Cố Uyên thúc thúc của cháu rất nhiều đấy!"
Tô Diệc Tinh bất đắc dĩ nhíu mày, có chút ghét bỏ mở miệng với Lạc Lê thúc thúc:
"Thúc thúc, ngươi soi gương đi, mũi của ngươi dài như cổ hươu cao cổ vậy!"
Lạc Lê nhất thời có chút hoang mang, bản năng sờ lên mũi của mình, có chút không hiểu, Tô Văn Kỳ ở bên cạnh cười trộm lên tiếng:
"Tinh Tinh nói là ngươi khoác lác đấy!"
Trong lúc đó Cố Uyên mà Tinh Tinh vẫn luôn lo lắng đã bước vào sân bay.
Bé Ninh Ninh vốn được Lâm Chỉ Khê dắt, Cố Uyên thấy trong sân bay quá đông người, sợ làm vợ con bị chen lấn, liền bế Cố Vũ Ninh lên.
Trợ lý nhỏ đẩy hành lý đi phía sau bọn họ, không ngừng nhắc nhở đám fan hâm mộ giữ khoảng cách an toàn.
Đám fan hâm mộ biết rõ tính cách của Cố Uyên, cũng hiểu rõ Cố Uyên bảo vệ Lâm Chỉ Khê đến mức nào, nếu lỡ chen lấn Lâm Chỉ Khê, Cố Uyên chắc chắn sẽ mặt mày đen lại, cho nên nhao nhao nhường đường.
Nhưng ngoài miệng hò hét với Ninh Ninh và Lâm Chỉ Khê lại không hề giảm bớt.
Lâm Chỉ Khê rất vui vẻ vì mọi người nhiệt tình cổ vũ mình, nàng đã từng mang tiếng xấu trong giới giải trí, cho nên đối với những fan hâm mộ mang ý tốt đều vô cùng trân trọng, tươi cười chào hỏi mọi người.
Cố Vũ Ninh nghe được mọi người đều rất thích mẹ mình, nói những lời động viên mẹ, sẽ thành khẩn nói lời cảm ơn với những dì dì đang cổ vũ.
Fan hâm mộ tại hiện trường tim đều muốn bị bé Ninh Ninh làm tan chảy, đã chuẩn bị sẵn hoa và đưa lên.
Trợ lý nhỏ theo bản năng muốn ngăn cản, sân bay quá ồn ào, tụ tập nhiều người, tuy mọi người đều có vẻ là những fan hâm mộ hiền lành. Nhưng với thân phận của Cố Uyên, trợ lý nhỏ phải hết sức cẩn trọng.
Anh phải bảo đảm an toàn cho người một nhà của Cố đổng, nên sau khi đưa hoa cho bé Ninh Ninh, trợ lý nhỏ lấy lý do bé không ôm được, tự mình nhận lấy.
Cố Uyên nắm tay Lâm Chỉ Khê bước vào phòng nghỉ, trợ lý nhỏ đẩy hành lý vào, nhanh chóng kiểm tra bó hoa có vấn đề gì không, xác định bên trong toàn là sô cô la chưa mở bao bì bình thường, lúc này mới yên tâm đưa cho Cố Vũ Ninh.
Cố Vũ Ninh nhận được một bó hoa sô cô la, vui vẻ giơ cho mẹ xem, miệng nói đây đều là thứ mẹ thích, muốn để dành cho mẹ ăn.
Lâm Chỉ Khê nhìn bó sô cô la to lớn kia, cười ha hả vuốt đầu Ninh Ninh, tiện tay lấy xuống hai túi, nói quá nhiều nàng ăn không hết, để Ninh Ninh cùng các bạn nhỏ khác chia sẻ.
Mộ Tâm Từ và Tô Diệc Tinh thấy Ninh Ninh ca ca đến, nhao nhao vui vẻ chạy tới, mọi người cùng nhau đổi đồ trong tay cho nhau.
Đạo diễn một mặt tươi cười nịnh nọt nghênh đón Cố Uyên, trên mặt thì cười ha hả, nhưng trong miệng lại dò xét hỏi:
"Lần này ra nước ngoài, ngươi chắc sẽ không giấu ta làm trò vui nào nữa chứ? Nếu ngươi có ý tưởng gì, có thể thương lượng trước với ta không?
Lần trước ngươi bày ra trò đó, giờ trên mạng vẫn còn hình ảnh ta một mình ngồi hóng gió bên bờ biển, dân mạng còn nói là cái gì lão nhân với biển cả.
Ngay cả họ hàng nhà ta cũng gửi tấm hình đó vào nhóm gia đình. Bọn họ còn bắt đầu dùng hình của ta làm ảnh chế rồi, cũng đều kiểu như thế cả, ta không muốn bị vậy nữa đâu.
Cho nên, phiền ngươi lần này hợp tác cho tốt, chúng ta cùng nhau cho ra một tác phẩm hoàn hảo được không?"
Cố Uyên mím môi một cái, nói một câu không ai ngờ đến:
"Được, nể tình ngươi khổ sở như vậy, ta giúp ngươi trông nom Trình Thư Nghiễn, để hắn bớt gây chuyện!"
Đạo diễn ngơ ngác gãi đầu, nhất thời chưa kịp phản ứng, Mộ Cẩm Quân ở bên cạnh Cố Uyên hừ lạnh chế nhạo:
"Hừ, thôi đi, chính ngươi là cái rắc rối lớn nhất còn bắt người khác bớt gây chuyện! Đúng là lạ đời!"
Cố Uyên lạnh lùng trừng Mộ Cẩm Quân, bé Tinh Tinh vội vàng chạy đến bên cạnh Cố Uyên, kéo vạt áo Cố Uyên, đưa viên kẹo mút to nhất đến tay hắn, vẻ mặt vô cùng kiên định:
"Thúc thúc, Tinh Tinh sẽ đứng về phía thúc thúc, ai nói gì, Tinh Tinh cũng không tin hết!"
Cố Uyên vốn dĩ không ăn kẹo, Tinh Tinh bất ngờ đưa cho hắn một viên kẹo lớn như vậy, hắn vốn muốn bảo Tinh Tinh để dành ăn, nhưng nghĩ lại, Mộ Cẩm Quân gia hỏa này, mỗi khi ra trận chơi game lại hay ngậm một cái kẹo mút sau hậu đài tỏ vẻ đắc ý. Thứ này hắn ta chắc chắn rất thích.
Cố Uyên một tay cầm lấy viên kẹo mút to nhất, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tinh Tinh, ngước mắt nhìn Lạc Lê có chút chột dạ và Mộ Cẩm Quân mặt không chút biểu cảm:
"Ồ, xem ra khi ta chưa đến, có người đã nói xấu ta trước mặt trẻ con rồi?"
Lạc Lê vội quay ánh mắt đi chỗ khác, Mộ Cẩm Quân vẫn bộ dạng không thèm để ý.
Mặt đạo diễn trong nháy mắt lại trở nên đau khổ, trong đầu ong ong, mới vừa gặp mặt mà thôi, chương trình còn chưa bắt đầu quay đâu. Đã náo nhiệt đến như vậy rồi, nếu mà bắt đầu ghi hình thì có khi nào hắn không khống chế nổi!
Tống Mộng Oánh cùng Tề Minh Hiên và Tề Phong Ngôn đến sân bay, không ngờ trong phi trường lại tụ tập đông fan hâm mộ đến như vậy, Tống Mộng Oánh không mang trợ lý, Tề Phong Ngôn đẩy hành lý điềm nhiên như không có chuyện gì.
Tề Phong Ngôn trên người có một loại khí chất điềm tĩnh đặc biệt, dù đối mặt với hàng ngàn fan hâm mộ cũng không hề hoang mang.
Bởi vì anh đồng thời là đạo diễn thực tập, mọi người đối với anh đều ấn tượng vô cùng sâu sắc, đối với nghề khảo cổ này cũng thêm mấy phần sùng bái. Cho nên khi anh vừa xuất hiện, mọi người liền không nhịn được mà hô hào:
"Minh Hiên ba ba, anh không những nổi gió hô mưa trong giới khảo cổ, mà ở giới show truyền hình cũng vô cùng đỉnh đó!
Chúng tôi vô cùng mong chờ show anh làm đạo diễn, cùng lúc đó, anh cũng đá đạo diễn khác đi luôn đi!"
"Minh Hiên ba ba, anh đừng khách sáo, đạo diễn cái gì cũng chịu được hết, show này là của chính nhà mình, đừng coi mình là người ngoài, đừng bó tay bó chân, cố gắng dọa đạo diễn một trận nữa đi!"
Tề Phong Ngôn vốn tưởng rằng những fan hâm mộ này đều là vì vợ và con trai mà đến, còn không biết mình cũng có hội cổ vũ, nụ cười không kiểm soát mà nhếch lên khóe môi.
Đạo diễn đứng sau cánh cửa nghe mọi người hò hét tức giận đến dựng cả râu tóc lên.
Giờ đây hắn thậm chí còn cảm thấy, dân mạng toàn thế giới đều đang chờ xem trò cười của hắn, uy danh cả đời của hắn, thế mà đã thành ra thế này rồi. Trước đó Tô Văn Kỳ còn nói hắn thành hề, đạo diễn trong lòng vốn không chịu phục.
Thành hề chẳng lẽ chỉ có một mình Tô Văn Kỳ sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận