Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 153: Nổi danh bao che khuyết điểm (length: 8298)

Vẻ mặt của lão sư khựng lại một chút, thậm chí còn khinh miệt liếc xéo miệng, cầm điện thoại di động lên, lật tìm thông tin liên lạc của mẹ Đậu Đậu, lẩm bẩm:
"Đứa trẻ này, từ nhỏ đã hay mạnh miệng, trong hồ sơ nhập học rõ ràng ghi mẹ là giáo sư, ba làm nghề tự do, còn đòi về nhà? Nói khoác gì chứ?"
Đậu Đậu nhìn vẻ mặt của lão sư, trong lòng có chút không vui, mày nhíu lại, mở miệng hỏi:
"Lão sư có phải không có số điện thoại của ba ta? Ba ta không phải ai cũng liên lạc được, có muốn Đậu Đậu cho cô số không?"
Lão sư chẳng thèm để ý Đậu Đậu, cuối cùng cũng tìm được số điện thoại của mẹ Đậu Đậu, lập tức bấm gọi.
Điện thoại vừa thông, giọng lão sư xen lẫn chút tự cao, hơi thiếu khách khí:
"Alo? Có phải mẹ của bé Trình Thấm Y không? Trình Thấm Y ở trường học bắt nạt bạn lớp khác, còn uy hiếp nói muốn đánh rụng răng bạn.
Tôi vừa phê bình thì bé không phục quản giáo. Cứ thế này thì con của nhà chị rất nguy hiểm.
Tôi biết mẹ của Thấm Y cũng là lão sư, chắc chắn từng gặp phải học sinh ngang bướng, hẳn là hiểu tâm trạng của tôi, phiền chị ở nhà quản con nhiều hơn!"
Lão sư vừa dứt lời, Đậu Đậu ở bên cạnh không nhịn được lẩm bẩm:
"Lão sư lớn ngần này rồi mà còn đi mách lẻo, xấu hổ chết đi!"
Mẹ Đậu Đậu ở đầu dây bên kia nghe thấy giọng của con gái, lạnh lùng lên tiếng:
"Xin lỗi, tôi làm giáo viên, chưa từng có học sinh nào dám cãi lời tôi, tâm trạng của cô tôi không hiểu.
Mong cô chú ý lời ăn tiếng nói, trước mặt trẻ con mà nóng nảy vậy sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của bé.
Cô chưa nói rõ ngọn ngành đã vội trách mắng con tôi là không đúng.
Cô vì giáo dục con trẻ hay vì trút giận cá nhân?
Nếu con tôi có sai, dù có muốn trách phạt thì cũng phải để chúng tôi là cha mẹ biết rõ bé đã phạm lỗi gì chứ?
Cô coi nhẹ quá trình, chỉ nói Đậu Đậu bắt nạt bạn, là muốn hướng chúng tôi trực tiếp dạy dỗ con phải không?
Cô đang xử lý vấn đề mà xen lẫn cảm xúc cá nhân, tôi cảm thấy cô không đủ công tâm để trình bày sự thật.
Xin đưa điện thoại cho Đậu Đậu, hỏi rõ chuyện đã xảy ra, đúng sai ra sao tôi sẽ có phán xét riêng."
Lão sư bị mẹ Đậu Đậu nói một tràng, có chút ngây người.
Ngạc nhiên nhìn Đậu Đậu, bực bội đưa điện thoại cho bé, trong lòng không khỏi lẩm bẩm: Thảo nào con bé này mồm mép thế, hóa ra có một người mẹ giỏi lý luận như vậy!
Đậu Đậu vừa cầm điện thoại, giọng nũng nịu, dễ thương vang lên:
"Ma Ma, đang vẽ tranh hả? Lão sư làm ồn mụ mụ à? Đậu Đậu bảo lão sư gọi cho ba ba, mà nàng nhất định phải gọi cho mụ mụ!
Ma Ma ơi, ba ba dặn Đậu Đậu là ở bên ngoài phải bảo vệ bản thân. Nhưng lão sư muốn Đậu Đậu phải chịu ủy khuất, Đậu Đậu không chịu đâu!
Lần trước mẹ Triết Triết lôi kéo mụ mụ nói xấu, mụ mụ không phải đã nói là nói xấu sau lưng người khác là không đúng sao?
Hôm nay có hai bạn cũng nói xấu Ninh Ninh, Đậu Đậu học theo mụ mụ nói các bạn không đúng.
Các bạn chẳng những không dừng lại mà còn nói quá lên rằng Ninh Ninh là đứa không ai cần.
Đậu Đậu chỉ dọa các bạn một chút, nói là Đậu Đậu học Taekwondo, sẽ đánh rụng răng của các bạn, nhưng Đậu Đậu có động tay đâu nha! Các bạn khóc chẳng phải vì mình nhát gan sao?
Lão sư không hỏi Đậu Đậu một tiếng đã bảo Đậu Đậu sai.
Ma Ma ơi, lãnh đạo là cái gì vậy? Lãnh đạo có phải là người rất giỏi không?
Có phải vì mẹ của bạn đó là lãnh đạo trường mầm non nên lão sư mới đối xử với Đậu Đậu như vậy không?"
Đậu Đậu vừa dứt lời, tiếng cười nhẹ của mẹ Đậu Đậu truyền qua điện thoại:
"Đậu Đậu mới học hai buổi Taekwondo thôi, giờ con cũng chỉ là múa may mèo cào thôi, đừng mang ra dọa người.
Con thật là muốn làm mẹ cười chết rồi, học được chút Taekwondo là tự tin hẳn lên, dám đứng ra bảo vệ người ta.
Thôi nào, mụ mụ biết chuyện gì xảy ra rồi, Đậu Đậu đưa điện thoại cho lão sư rồi về lớp đi, mụ mụ sẽ không để lão sư tiếp tục oan uổng cho Đậu Đậu đâu!"
Đậu Đậu mặt mày hớn hở đưa điện thoại cho lão sư, xoay người tung tăng rời văn phòng.
Lão sư cau mày vừa cầm điện thoại, giọng của mẹ Đậu Đậu lập tức thay đổi:
"Hóa ra bé bị dọa khóc là con của lãnh đạo! Con lãnh đạo ở sau lưng nói xấu người khác, còn cô giáo lại bắt bé con nhà người ta ra mà dạy dỗ, trường mầm non của các người đúng là không phải nơi có thể dạy dỗ tốt cho trẻ.
Tôi nghĩ vấn đề giáo dục của con mình không cần cô tham khảo đâu, về sau chắc sẽ không có gì để nói chuyện, tạm biệt!"
Mẹ Đậu Đậu nói xong không cho lão sư cơ hội phản bác nào, liền cúp máy.
Nhẹ nhàng đặt bút vẽ xuống, đưa tay gọi cho lão công mình một cuộc điện thoại.
Điện thoại vừa thông, giọng của mẹ Đậu Đậu lại thay đổi trong nháy mắt, giọng điệu đầy ấm ức tuôn ra:
"Thư Nghiễn ca ca, em tức quá, cô giáo của Đậu Đậu vừa dạy dỗ Đậu Đậu, xong còn gọi điện dạy dỗ em."
Trình Thư Nghiễn đang cùng người của tập đoàn Cố Thị bàn chuyện hợp tác, cả phòng họp đều dồn mắt nhìn hắn.
Trình Thư Nghiễn xin lỗi mọi người cho dừng cuộc họp một lát, mặt hơi trầm xuống:
"Dạy dỗ? Dựa vào cái gì?"
Giọng mẹ Đậu Đậu vẫn ấm ức như cũ:
"Đậu Đậu mâu thuẫn với con của lãnh đạo, Đậu Đậu nói muốn đánh rụng răng bọn nó! Nhưng Đậu Đậu vô tội, tại vì mấy đứa bé đó nói xấu bạn của Đậu Đậu, bé mới đứng ra bênh vực.
Cô giáo không hỏi đầu đuôi đã che chở cho bọn trẻ đó phê bình Đậu Đậu, em không biết Đậu Đậu mình nâng niu như vậy ở trường mẫu giáo đã phải chịu bao nhiêu ủy khuất nữa!"
Dù mọi người trong phòng họp đang đợi Trình Thư Nghiễn tiếp tục, nhưng hắn không hề quan tâm. Với Trình Thư Nghiễn, trời đất bao la, vợ là nhất, vợ oán trách, hắn nghe rất rõ:
"Đối phương bị đánh? Bị thương? Không sao, bồi thường được.
Còn Đậu Đậu? Có bị thiệt không? Em đừng hoảng, nên bồi thường tiền cứ bồi thường, nên giảng đạo lý thì cứ nói rõ, chuyện này để anh giải quyết."
Mẹ Đậu Đậu vội nói:
"Thôi, không nghiêm trọng vậy đâu, không cần bồi thường, Đậu Đậu còn chưa động tay, bên kia đã sợ quá mà khóc! Đậu Đậu cũng không chịu thiệt.
Thư Nghiễn ca ca, không phải là anh vì Đậu Đậu than phiền ở trường mưa là không ra chơi cầu trượt được, mà muốn cho nhà trẻ quyên tặng một cái khu vui chơi trong nhà hả?
Thôi đừng quyên tặng nữa, em thấy, trường mầm non này cần nâng cao không phải là sân chơi, mà là tố chất của giáo viên. Cô giáo này làm em tức đến cổ tay cũng đau nữa nè! Chẳng vẽ được gì cả!"
Trình Thư Nghiễn khẽ hừ lạnh một tiếng, nghiến răng nói: "Đừng tức giận, đang họp, em cứ yên tâm, anh giải quyết ngay."
Mẹ Đậu Đậu vui vẻ cúp điện thoại, cầm lấy bút vẽ, ngân nga hát, khuôn mặt nhỏ nhắn lanh lợi đầy ý cười, đưa tay thêm vào bức họa của mình một nét nổi bật.
Trợ lý bị Trình Thư Nghiễn vẫy tay gọi đến, nhỏ giọng căn dặn:
"Liên hệ với viện trưởng trường mầm non, nói là vì con gái của Trình tổng bị ức hiếp bởi lãnh đạo và cô giáo nên chuyện quyên tặng đã định sẽ hủy bỏ, để bên đó nâng cao tố chất giáo viên lên rồi mới đến bàn quyên tặng."
Trợ lý gật đầu, lập tức đi làm.
Viện trưởng trường mầm non ngồi trong văn phòng, bị cuộc điện thoại đột ngột làm giật mình, khó tin hỏi lại:
"Cái gì? Muốn bắt đầu xây khu vui chơi trong nhà mà lại bảo không xây nữa? Chỉ vì con gái của họ bị ủy khuất chút thôi sao?
Bị ủy khuất thì tôi cho giáo viên và lãnh đạo liên quan đến tận nhà xin lỗi, được không?"
Giọng trợ lý quả quyết trả lời:
"Không được, không ai dám để vợ con của Trình tổng phải chịu ủy khuất, Trình tổng nổi tiếng là người bao che khuyết điểm mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận