Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 152: Đậu Đậu cần phải giáo huấn ngươi nhóm (length: 9189)

Lâm Chỉ Khê ngủ một giấc tỉnh, cảm giác khung xương đều muốn rời ra, mắt cũng không mở, mơ mơ màng màng muốn đi ôm Cố Uyên, sờ soạng mấy lần mới biết bên cạnh đã không có người.
Lâm Chỉ Khê trong lòng một trận thất lạc, không biết từ lúc nào, nàng đối Cố Uyên ỷ lại càng ngày càng nhiều.
Nàng lần đầu tiên biết yêu một người hóa ra là loại cảm giác này, người vừa rời đi một chút, nhớ nhung liền bắt đầu tấn công.
Lâm Chỉ Khê lấy ra điện thoại di động của mình, cuộn trong chăn, mở Microblogging, lúc này mới phát hiện, tối hôm qua Cố Uyên đã thay đổi dư luận, Cố thị tập đoàn cũng công bố thân phận của hắn.
Đám dân mạng bình luận cũng tràn ngập khắp nơi:
"Trước kia nghe nói người đứng đầu mới của Cố thị tập đoàn rất thần bí, nhưng thủ đoạn tàn nhẫn, tiếp quản Cố thị tập đoàn chẳng những không khiến Cố thị tập đoàn đi xuống dốc, ngược lại khiến xí nghiệp phát triển càng thêm hưng thịnh. Nhưng ta chưa từng nghĩ đến người đứng đầu mới này lại là Cố Uyên."
"Cố Vũ Ninh mặc dù không giống như trên mạng đồn là con của Cố Đình, nhưng hắn đúng là thiếu gia nhỏ của Cố thị tập đoàn!"
"Rốt cuộc là ai tung tin đồn như vậy? Cái người được gọi là mẹ ruột có bị tát vào mặt không? Nếu không phải sự thật lộ ra nhanh, ta cái tim này đã lo lắng hết rồi, ta sợ Cố Vũ Ninh sẽ phải chia xa Lâm Chỉ Khê!"
"Ta thật không ngờ, Cố Uyên mang thân phận tổng tài bá đạo như thế mà trong giới giải trí lại rất kính nghiệp, có cảnh quay là hắn đều đích thân đóng thật! Đội ngũ đạo diễn đều khen ngợi hắn không ngớt miệng."
"Hóa ra Ninh Ninh thiên sứ nhỏ là do Cố Uyên nhận nuôi, vậy thì hắn cùng Lâm Chỉ Khê cặp này càng thêm xứng đôi!"
"Cố Gia Minh trên mặt vẫn luôn chỉ có Cố Đình là con, Cố Uyên nói tuổi thơ của hắn trải qua không hoàn mỹ, ta đột nhiên nghĩ ra rất nhiều tình tiết của phim truyền hình hào môn. Cố Uyên có thể ngồi lên vị trí này bây giờ chắc chắn không dễ dàng."
"Ninh Ninh có thể tiếp tục làm con của Lâm Chỉ Khê thật tốt, ta trước kia cứ cảm thấy Âu hoàng Tinh Tinh vận khí quá tốt, căn bản không nghĩ đến, hóa ra Ninh Ninh mới là người may mắn nhất.
Sự may mắn này không liên quan đến thân phận thiếu gia hào môn của hắn, có thể gặp được Cố Uyên và Lâm Chỉ Khê làm cha mẹ như thế mới là phúc phận lớn nhất của hắn!"
Lâm Chỉ Khê nhìn những lời nhắn của đám dân mạng, trước kia nàng chưa bao giờ đăng tải điều gì trên Microblogging.
Nhưng bây giờ nàng, không muốn mỗi lần có mưa gió ập đến, đều là Cố Uyên xông lên phía trước, Lâm Chỉ Khê giơ ngón tay trên màn hình ấn tới ấn lui, một bài đăng trên Microblogging được đăng lên:
"Khi còn bé, ta ở trước cửa cô nhi viện cứu được một tiểu ca ca toàn thân đầy vết thương, không ngờ, sau khi lớn lên, tiểu ca ca mang theo Ninh Ninh tìm được ta.
Ta mới là người may mắn, bọn hắn vẫn luôn ở bên cạnh ta sưởi ấm chữa lành ta, cái hạnh phúc có được không dễ dàng này, ta vĩnh viễn sẽ không buông tay!
Những người vì tiền mà tung tin đồn, giả mạo mẹ đẻ của Ninh Ninh, cố ý phá hoại gia đình yên ổn của ta, đáng đời gieo gió gặt bão!"
Lâm Chỉ Khê ở phía dưới bài đăng này biên tập một đoạn ghi âm, lúc đó đối mặt với sự khiêu khích của Tô Mạn Nhân, để giữ bằng chứng cho Cố Uyên nghe, Lâm Chỉ Khê lặng lẽ ấn nút ghi âm điện thoại.
Đám dân mạng nghe ghi âm, bắt đầu suy đoán chân tướng sự việc:
"Khi còn bé Cố Uyên bị đánh đến toàn thân đầy thương tích? Vậy Lâm Chỉ Khê vào lúc hắn chán nản nhất có phải đã cho hắn một tia sáng?"
"Trời ạ, khi còn bé Lâm Chỉ Khê cho Cố Uyên một chút ấm áp, sau khi lớn lên đổi lại Cố Uyên kéo Lâm Chỉ Khê lên khi cô rơi xuống bùn? Sự cảm kích hai chiều đây rồi!"
"Cái người phụ nữ độc ác trong đoạn ghi âm này là ai? Ngày hôm qua tin đồn chính là do cô ta tung ra đúng không?
Sao cô ta dám mặt dày giả mạo là mẹ ruột của Ninh Ninh đến tìm Lâm Chỉ Khê đòi tiền vậy?"
"Lâm Chỉ Khê giỏi quá, cái người phụ nữ độc ác này còn muốn hãm hại Lâm Chỉ Khê! Cô ta còn lừa Lâm Chỉ Khê nói đứa nhỏ muốn giao cho bà nội nó, Cố Uyên sẽ không gánh nổi tài sản Cố thị tập đoàn! May là Lâm Chỉ Khê không mắc mưu."
"Ân oán hào môn ta dù không hiểu, nhưng cái người phụ nữ điên này đúng là ngu ngốc! Nếu thật sự là mẹ ruột, đã sớm có thể ôm Ninh Ninh đến giành quyền thừa kế, còn đợi đến bây giờ? Đến cả chút trí thông minh đó mà cũng đòi đi lừa tiền?"
Trên mạng bàn tán xôn xao, nhân viên quán cà phê nhanh chóng đăng lên một tấm hình.
Nhân viên này là fan hâm mộ của Ninh Ninh, hôm qua nhìn thấy Lâm Chỉ Khê đến đã muốn xin chụp ảnh chung.
Nhưng thấy nàng và người phụ nữ đối diện không khí không đúng, chỉ dám đứng từ xa chụp trộm một tấm.
Hiện tại càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không đúng, nhịn không được hỏi mọi người người ngồi đối diện Lâm Chỉ Khê có phải chính là người phụ nữ xấu đó không.
Lúc này bị dân mạng chỉ trích Tô Mạn Nhân lớp trang điểm trên mặt đã nhòe nhoẹt, tóc tai bù xù, cả người giống như bị rút hết sức lực.
Lão bà của Cố gia tối hôm qua đã thẩm vấn nàng rất lâu, mặc dù nàng chết cũng không chịu mở miệng, nhưng lão bà đó vẫn chỉ trong một đêm đã điều tra ra được toàn bộ nơi ở của nàng ở nước ngoài.
Lần này nàng về nước, không những không đòi được tiền mà đến căn biệt thự ở nước ngoài cũng không chắc chắn có thể giữ được.
Nàng đã bỏ ra một khoản tiền để thao túng dư luận tung tin trên Microblogging, không ngờ không thao túng được dư luận mà đến mặt của nàng cũng bị công khai trên mạng.
Tô Mạn Nhân lúc trả phòng khách sạn luôn cảm giác mình bị nhận ra, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn nàng đều mang vẻ khinh thường, chỉ có thể lủi thủi che mặt bỏ chạy.
Đậu Đậu hôm nay ở nhà trẻ, rất nhạy cảm phát hiện thái độ của lão sư đối với Ninh Ninh dường như có chút không giống.
Nàng luôn cảm thấy, lão sư luôn luôn đối Ninh Ninh cười một nụ cười rất rạng rỡ, rõ ràng trước kia không như vậy.
Đậu Đậu không hiểu, nhấc đôi chân ngắn chạy ra khỏi lớp chuẩn bị đi ra ngoài chơi cầu trượt.
Đi chưa được hai bước thì nghe thấy hai bạn nhỏ bên lớp cạnh đang thì thầm bàn tán:
"Mẹ ta hôm qua nói với ba ta, nhà trẻ của chúng ta có một bạn tên Cố Vũ Ninh, vốn là một đứa trẻ mồ côi không ai muốn, bây giờ mới tìm được bố mẹ giàu có!"
Đậu Đậu nghe được tên Ninh Ninh dừng chân lại, đi đến phía sau hai bạn nhỏ lớn tiếng nói:
"Ai nói Ninh Ninh là trẻ mồ côi? Ai nói Ninh Ninh không ai muốn? Mẹ của các ngươi không nói cho các ngươi biết sao, nói xấu người khác sau lưng là không đúng!"
Hai bạn nhỏ lớp bên cạnh quay đầu nhìn Đậu Đậu, ngạo mạn hơi ngẩng đầu:
"Chính là trẻ mồ côi đó, mẹ ta là lãnh đạo nhà trẻ chúng ta, mẹ ta biết tất cả mọi chuyện, mẹ ta nói nó không ai muốn chính là không ai muốn!"
Đậu Đậu tức giận trợn mắt, toàn thân khí thế cũng trỗi dậy, nắm tay nhỏ lại, hung dữ quát vào mặt hai bạn nhỏ:
"Cái gì mà lãnh đạo chứ, Đậu Đậu không hiểu!
Dù sao nói xấu Ninh Ninh sau lưng là không đúng! Nếu các ngươi còn không ngậm miệng, Đậu Đậu nhất định sẽ dạy dỗ các ngươi!
Đậu Đậu học Taekwondo rồi, một quyền đánh rụng hết răng của các ngươi!"
Hai bạn nhỏ bị khí thế đột ngột trên người Đậu Đậu dọa sợ. Nhìn Đậu Đậu một bộ dạng thật sự muốn đánh các bạn, sợ đến mức một tay bịt miệng lại.
Trẻ con không chịu được sợ hãi, một khi bị uy hiếp liền khóc òa lên rất lớn.
Các cô giáo nghe thấy tiếng khóc của trẻ con tranh thủ chạy đến, mang những đứa trẻ trong lớp mình trở về.
Hai bạn nhỏ đang khóc lóc vừa ăn cướp vừa la làng cùng cô giáo kể tội, nói Đậu Đậu muốn đánh các bạn, nói Đậu Đậu bắt nạt người.
Đậu Đậu bị cô giáo của lớp mình dẫn đến văn phòng, vừa vào đã nghe hỏi:
"Các bạn lớp bên cạnh nói Đậu Đậu muốn đánh rụng hết răng của các bạn ấy, có thật không?"
Đậu Đậu gật đầu:
"Đậu Đậu chỉ nói thế thôi, nhưng Đậu Đậu không đánh, Đậu Đậu chỉ dọa các bạn một chút thôi mà các bạn đã khóc rồi!
Các bạn nói xấu người khác sau lưng, Đậu Đậu làm vậy là dạy dỗ các bạn ấy."
Trong lòng cô giáo hoảng hốt, hai bạn khóc kia là con của lãnh đạo, nếu chuyện này xử lý không tốt, sợ rằng sẽ đắc tội với lãnh đạo.
Thế là, cô giáo không chút suy nghĩ mở miệng nhẹ giọng:
"Đậu Đậu bắt nạt bạn nhỏ là không đúng, nhưng Đậu Đậu nếu bằng lòng xin lỗi các bạn nhỏ, thì vẫn là một đứa trẻ ngoan."
Đậu Đậu mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được:
"Chỉ vì các bạn ấy khóc, Đậu Đậu liền phải xin lỗi các bạn ấy? Cô giáo không hỏi xem vì sao Đậu Đậu phải dạy dỗ các bạn ấy, mà đã nói Đậu Đậu không đúng?
Vậy chẳng phải cô giáo bây giờ cũng đang dạy dỗ Đậu Đậu sao? Nếu Đậu Đậu mà khóc lớn lên, cô giáo có phải cũng phải xin lỗi Đậu Đậu không?"
Cô giáo bị Đậu Đậu nói đến nhíu mày, giận dữ nói:
"Con bé này, sao lại còn cãi lại với cô giáo? Nếu con không xin lỗi, cô giáo sẽ phải báo với phụ huynh là Đậu Đậu không ngoan."
Đậu Đậu mặt đầy vui mừng, không chờ được nói với cô giáo:
"Nhanh gọi điện thoại cho ba ta đi, nhanh báo chuyện của Đậu Đậu đi, ba mà biết cô giáo oan uổng cho Đậu Đậu, ba sẽ giận đó, cô giáo sẽ phải về nhà đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận