Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 310: Ta kiên quyết không đồng ý (length: 8298)

Tô Văn Kỳ người đều ngây ra cả người, Hạ Mộc kinh ngạc quay đầu, nhìn xem mặt nhỏ của Tinh Tinh, từ trong ngực Tô Văn Kỳ thoát ra, còn không nhịn được đánh lên cánh tay Tô Văn Kỳ một cái:
"Ma quỷ, không phải nói dỗ ngủ sao? Hống là dỗ, con trai không ngủ, mình ngủ trước rồi?"
Tô Văn Kỳ bị Hạ Mộc nói thẳng nhíu mày.
Tô Diệc Tinh từ trên giường đứng lên, từng bước một tiến đến chỗ ma quỷ ba ba, đi đến bên cạnh ma quỷ ba ba, cánh tay duỗi dài ra, tay nhỏ một tay bịt miệng ba ba. Học dáng vẻ của ca ca Ninh Ninh, ra vẻ dạy dỗ:
"Con trai không được hôn con gái! Ba ba lớn như vậy rồi, vừa nãy định làm gì đấy? Không biết xấu hổ một chút nào!"
Tô Văn Kỳ vẻ mặt không hiểu nhìn Tinh Tinh nhỏ bên cạnh, Hạ Mộc phì một tiếng bật cười, thân mật ôm con trai nghịch ngợm vào trong ngực:
"Đừng để ý tới ba ba, Tinh Tinh không ngủ thì để mẹ ôm một lát, mẹ nhớ con, cả ngày không thấy mặt yêu yêu của Tinh Tinh."
Hạ Mộc nói rồi liền nhếch miệng, muốn hôn lên gò má nhỏ của con trai.
Không ngờ, Tinh Tinh nhỏ mặt lạnh lại duỗi tay nhỏ ra, chặn miệng của Mộc Mộc lại:
"Mộc Mộc cũng không được, Tinh Tinh là con trai, con trai và con gái không thể tùy tiện hôn nhau!"
Tâm trạng đang tủi thân của Tô Văn Kỳ đột nhiên rộng mở, nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của Mộc Mộc, ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Hạ Mộc sững sờ một lúc, có chút tủi thân lầm bầm với Tinh Tinh nhỏ:
"Hôm nay Tinh Tinh đi sở thú nào vậy? Học được mấy thứ kỳ lạ trong sở thú vậy?
Tuy nói con nói không sai, nhưng con là bảo bối của mẹ, con còn nhỏ như vậy, sao mẹ lại không được hôn?"
Tô Diệc Tinh có nguyên tắc ngẩng đầu lên:
"Hôm nay Tinh Tinh không có đi sở thú, Tinh Tinh đi hang ổ của sói xám già!
Tinh Tinh đã quyết định rồi, sau này lớn lên Tinh Tinh cũng muốn làm Lang Vương! Mộc Mộc đừng nhõng nhẽo nữa, mau dỗ sói con vương đi ngủ đi!"
Bận rộn một ngày, Hạ Mộc căn bản không có thời gian xem Microblogging, những lời Tinh Tinh nhỏ nói cô cũng không hiểu.
Nhưng nhìn thời gian cũng đã muộn, Tinh Tinh lại nằm về ổ chăn, nhắm mắt lại.
Chỉ có thể khó hiểu vỗ nhẹ lưng Tinh Tinh, dỗ hắn ngủ!
Tô Văn Kỳ nhìn thấy Tinh Tinh lần này thực sự ngủ thiếp đi, lúc này mới dám hỏi ra nghi vấn trong lòng:
"Hay là cô hỏi Cố Uyên một chút, hôm nay mang con đi sở thú nào vậy, sao đứa bé này vừa về đã có những hành vi lạ lùng thế?"
Hạ Mộc lấy điện thoại ra, mở Microblogging, cô cảm thấy với độ nổi tiếng của Cố Uyên và hai đứa bé, nếu đi sở thú nào đó, ảnh chụp vô tình gặp được chắc chắn đầy trời, muộn như vậy cô không tiện làm phiền Cố Uyên.
Hạ Mộc cúi đầu lướt Microblogging một lát, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, mở miệng nói với Tô Văn Kỳ đang vô cùng nghi hoặc:
"Đây không phải sở thú, đây là tập đoàn Cố thị, Lang Vương mà con anh nói, hẳn là Cố Uyên!
Tê, tôi hiểu rồi, tôi biết con anh hôn Lâm Chỉ Khê, cái vạc dấm lớn Cố Uyên chắc chắn nổ tung.
Phốc, lời Cố Uyên nói còn có tác dụng hơn cả người cha ruột như anh, con trai không được hôn con gái chắc là Cố Uyên dạy! Từ hôm nay trở đi, nhà chúng ta nam nữ khác biệt, cấm hôn hôn!"
Tô Văn Kỳ vẻ mặt đau khổ, tuyệt vọng nhíu mày:
"Khó mà làm được, ta kiên quyết không đồng ý! Cấm hôn hôn? Đến Cố Uyên còn không làm được!"
Giờ phút này Cố Uyên vừa trở về phòng ngủ, còn không biết Tô Văn Kỳ đang cách không nghiến răng nghiến lợi với hắn!
Tắm rửa xong Lâm Chỉ Khê cuộn tròn trong chăn, đối diện với điện thoại cười ngọt ngào.
Cố Uyên đột nhiên cảm thấy may mắn vô cùng, biện pháp mình nghĩ ra để ngăn cản Ninh Ninh nhỏ quả thực tuyệt vời!
Gần đây hắn rốt cuộc không cần mỗi ngày tốn công tốn sức dời con trai mình đi nữa.
Cố Uyên chậm rãi đến gần Lâm Chỉ Khê, nhìn thấy cô đang nhìn điện thoại say sưa ngon lành mà căn bản không phát hiện.
Cố Uyên hơi nhíu mày, giọng nói ôn nhu vang lên:
"Trong điện thoại có gì vậy? Sao hấp dẫn người thế? Đến người thân phía sau còn không biết?"
Lâm Chỉ Khê nhanh chóng xê dịch điện thoại đến chỗ Cố Uyên, mặt nhỏ cũng ửng đỏ:
"Tình cờ lướt thấy một blog nhỏ vẽ tranh vẽ manga, blog nhỏ nói là đang vẽ kinh nghiệm của cô ấy.
Kinh nghiệm này của cô ấy thật quá ngọt, em cũng không nhịn được đỏ mặt tim đập.
Cô ấy vì theo đuổi thần tượng của mình, một mình vác bức tranh vẽ thần tượng đến trường, trong tình huống không rõ ràng, tại căn phòng mà thần tượng thuê, hai người vẫn luôn chưa từng gặp mặt.
Đột nhiên có một ngày, trị an xung quanh không được tốt, thần tượng nhỏ chạy về nhà, hai người cứ như vậy mà gặp nhau.
Em xem mà khóe miệng cứ nhếch lên suốt, căn bản không dừng lại được!
Chỉ là cái manga này quá ngắn. Hôm nay vừa mới cập nhật, blog nhỏ nhìn thấy thần tượng từng vẽ hai con thiên nga đen ở bên hồ, mời thần tượng lại vẽ một lần, em quá mong chờ rồi, không biết thần tượng có đến hẹn không!
Blog nhỏ này vẽ thần tượng quá đẹp rồi, cư dân mạng đều nhao nhao chờ cập nhật!"
Lâm Chỉ Khê nói rất hăng, vào tai Cố Uyên cũng chỉ có, thần tượng quá đẹp trai năm chữ.
Hắn liếc mắt nhìn manga, đưa tay tắt đèn phòng ngủ, màn hình điện thoại của Lâm Chỉ Khê cũng dần dần tối lại, giọng nói mập mờ của Cố Uyên vương vấn bên tai Lâm Chỉ Khê:
"Ai đẹp trai, em nói cho anh rõ ràng!"
Ốc còn chưa mang nổi mình ốc, Lâm Chỉ Khê đã rơi vào cạm bẫy của sói xám già!
Cư dân mạng lại nói chuyện rất sôi nổi ở blog của Hạ Tiểu Noãn:
"Noãn Noãn cuối cùng cũng ra tay rồi, Noãn Noãn đúng là cao tay, lời mời bất động thanh sắc này, quá vừa vặn!"
"Tôi thực sự sắp sốt ruột chết rồi, Noãn Noãn tốt nhất mỗi ngày nên canh ở bên hồ cho tôi, nếu thần tượng đến mà cô không có mặt, tôi thật sự sẽ vào bão nước mắt ở dưới blog của cô!"
"Đề nghị của Noãn Noãn tuy sẽ không tăng thêm gánh nặng cho thần tượng, nhưng lại rất dễ bỏ lỡ!
Tôi chỉ có thể thành tâm cầu nguyện, nhất định phải để hai người bọn họ gặp được!"
"Tôi không sợ, tôi rất có lòng tin, việc Noãn Noãn có thể ở trong phòng của thần tượng, vốn đã là một loại duyên phận rồi, người hữu duyên quanh đi quẩn lại rồi cũng sẽ gặp!"
Vì chênh lệch thời gian, Hạ Tiểu Noãn nhìn thấy tin nhắn của đám cư dân mạng này đã là vào buổi sáng.
Cô vội ăn bữa sáng, dù hôm nay không có tiết, cô vẫn vác theo bảng vẽ, cất bước chạy đến trường học!
Cô cảm thấy giữa cô và Mạc Nghệ có một ước hẹn, mặc dù không biết đối phương khi nào sẽ đến hẹn, nhưng cảm giác chờ đợi mông lung này cũng đủ để cảm xúc Hạ Tiểu Noãn bùng nổ!
Hạ Tiểu Noãn đến trường học, tắm mình trong ánh nắng, nhẫn nại vẽ tranh hai con thiên nga đen ở giữa hồ.
Kỹ thuật vẽ tranh của cô tuy không tinh xảo như Mạc Nghệ, nhưng trong đầu cô, có một thế giới ngũ sắc rực rỡ!
Mạc Nghệ vừa rời giường liền nhận được WeChat của Tần Tư Tuyết.
Cô vui vẻ chia sẻ với Mạc Nghệ về việc bé con sắp đến nước của hắn thu tin tức, cũng mãnh liệt biểu đạt nỗi nhớ trường học của cô, muốn mời Mạc Nghệ lúc đó cùng đến trường xem.
Không biết vì sao, Mạc Nghệ nhìn thấy hai chữ trường học, trong đầu liền không hiểu sao hiện lên gương mặt của cô du học sinh nhỏ.
Do dự suy nghĩ, cuối cùng có nên đến xem hai con vật đen như mực mà cô du học sinh nhỏ nhắc đến không.
Cũng giống như Mạc Nghệ có chút xoắn xuýt còn có Mộ Thần, Mộ Thần kết thúc sự nghiệp tuyển thủ, không nỡ các đồng đội cũ, lại quay về đơn vị làm huấn luyện viên.
Mấy ngày nay Tâm Từ nhỏ cứ luôn miệng muốn quay lại nơi khai quật mà lần trước ghi hình, nói là bảo bối Bacon cô phát hiện đã bị đào lên rồi.
Các thành viên đội điện tử biết tin này, nhao nhao chế nhạo Mộ Thần, nói chắc chắn hắn không dám đi!
Mộ Thần tức giận cắn răng, lấy điện thoại của mình ra, âm thầm quyết tâm: Chẳng qua là xuống mộ thôi mà, hắn tránh không nổi, làm gì cũng phải kéo người theo cùng, Cố Uyên đừng hòng trốn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận