Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 334: Náo nhiệt là mọi người nhìn, bêu danh muốn hết hắn gánh chịu (length: 7702)

Đạo diễn tối hôm qua trằn trọc không sao ngủ được, càng đến gần ngày ghi hình, hắn càng thêm căng thẳng, luôn cảm thấy sau lưng lạnh toát, không dám ngủ, sợ khách quý gây ra chuyện gì.
Kỳ chương trình này, vì thời gian bay rất dài, nên buổi phát sóng trực tiếp sẽ mở ngay khi các khách quý vừa xuống máy bay.
Đạo diễn nghĩ nát cả đêm lý do thoái thác, dự định đến hiện trường, cùng các khách quý nói chuyện cẩn thận, để bọn họ ở nước ngoài ngàn vạn lần phải phối hợp, bảo đảm cuối cùng ghi hình viên mãn thành công!
Đạo diễn sáng sớm đã ra khỏi giường, đáy mắt đầy những tia máu đỏ, thúc giục nhân viên công tác kiểm tra xong các đồ dùng cần thiết, sáng sớm liền chạy tới sân bay. Đạo diễn đẩy hành lý, nghênh ngang bước vào sân bay liền bị nhận ra.
Đám fan hâm mộ đã sớm nhận được tin tức, nhao nhao đến tiễn, các khách quý còn chưa đến, đám fan nhìn thấy đạo diễn liền kích động đi theo sau lưng hắn, không nhịn được hò hét:
"Đạo diễn, đáp ứng ta, ra nước ngoài, cũng đừng ngược đám con của mây nuôi chúng ta, đừng cho ăn toàn những món cũ như đậu bắp ngô nữa, cho mấy đứa nhỏ đáng yêu của chúng tôi ăn chút gì đó ra dáng đi, chúng ta có nhiều di di như vậy mà, dù có trù cũng phải cho các bảo bối ăn no chứ!"
"Đạo diễn, lần ghi hình cuối cùng, anh bỏ chút tâm vào đi, tuy chúng ta thích xem Minh Hiên khóc, nhưng khóc nhiều như vậy rồi, để chúng ta vui vẻ một lần được không? Đừng để ở những cái phòng cũ nát kia, Minh Hiên của chúng ta không may mắn đâu!"
"Đối xử tốt với Ninh Ninh của chúng tôi một chút, biết rõ Ninh Ninh của chúng tôi mắc bệnh sạch sẽ mà, đừng làm khó Ninh Ninh của chúng tôi phải xuống vũng bùn gì đó. Anh cũng là đạo diễn có kinh nghiệm rồi, anh cũng nên hiểu chuyện!"
"Đạo diễn, ra nước ngoài anh phải ngoan một chút đó, đừng chọc vào Tiểu Tinh Tinh của chúng tôi, Tiểu Tinh Tinh của chúng tôi thích bay nhảy đó. Không cẩn thận, có thể nó sẽ ném anh ở lại nước ngoài đấy!"
Fan hâm mộ ở sân bay quá đông, mỗi người một lời ý kiến bên tai đạo diễn, đạo diễn cúi đầu, cố gắng thoát khỏi vòng vây của họ, làm như không nghe thấy ý kiến của họ, ngay lúc đạo diễn sắp bước vào phòng chờ khách quý, không biết ai đó hét lớn một câu với đạo diễn:
"Đạo diễn, anh cũng nên kiềm chế một chút đi, tôi nhìn tóc anh cũng sắp bị chính anh làm rụng hết rồi, hy vọng kỳ chương trình này anh đừng đối đầu với khách quý, đừng nghĩ ra mấy ý tưởng tồi, không thì, anh đi ra khỏi nước trở về, tóc nhất định sẽ rụng như Tam Mao ấy! Chúng tôi nhìn cũng thấy không nỡ!"
Phó đạo đi phía sau đạo diễn, phì cười ra tiếng, quay lại giơ ngón cái với đám fan.
Đạo diễn tại chỗ hít sâu một hơi, sải bước không quay đầu đi vào phòng chờ, đem hết thảy ý kiến nhốt ở bên ngoài phòng chờ. Trong lòng âm thầm oán thầm: Hắn cũng quá khó khăn rồi, làm chương trình, náo nhiệt là người khác xem, tiếng xấu là mình hắn gánh, làm nhiều năm chương trình như vậy rồi, không ngờ, bây giờ đột nhiên nổi lên, đến cả tóc trên trán cũng có người nhớ tới!
Đạo diễn càng nghĩ càng tức, tìm mượn gương trang điểm của thợ trang điểm đi cùng đoàn, soi gương xem mái tóc ngày càng thưa thớt của mình, mặt mày ủ dột, luôn cảm thấy tóc mình phát triển ra thế này, Cố Uyên phải chịu trách nhiệm rất lớn.
Kỳ chương trình này kết thúc, hắn không đi cấy tóc không được. Kỳ tới hắn muốn tạo ra một người mới, hắn muốn để tóc của mình mọc thành rừng già rậm rạp!
Đạo diễn vừa quyết định, bên ngoài phòng chờ ầm ĩ cả lên, Lạc Lê xuất hiện ở sân bay, bị đám fan hâm mộ vây chặt không lọt một giọt nước, rất nhiều người hô to tên của hắn, đạo diễn dựng lỗ tai lên nghe tiếng động ngoài cửa, muốn nghe xem mọi người có dặn dò gì với Lạc Lê không.
Không ngờ, truyền vào tai đều là những lời cổ vũ:
"Chú Lạc Lê cũng tham gia kỳ này sao? Thật bất ngờ, Lạc Lê anh nhất định phải cố lên, tranh thủ thay thế Cố Uyên trong lòng Tiểu Tinh Tinh!"
"Tôi muốn cổ vũ cho chú thực tập, kỳ này tôi nhất định sẽ xem đúng giờ, chú thực tập thể hiện tốt một chút nhé, tôi siêu thích tổ hợp Lạc Vũ Tinh của mọi người!"
"Yêu đậu trong giới giải trí nhiều vô số kể, nhưng người có thể "Sập phòng" trong chương trình thì tôi chỉ nhận có mình anh thôi! Mong chờ anh và các bé đáng yêu sẽ tạo ra nhiều tia lửa hơn!"
Lạc Lê đeo kính râm không ngừng vẫy tay với fan, trên mặt tràn đầy ý cười, đèn flash của fan không ngừng nhấp nháy, Lạc Lê một tay mở cửa phòng chờ, bước vào, vừa định lên tiếng chào hỏi đạo diễn, thấy đạo diễn mặt mày ủ dột, ngạc nhiên sửa lại lời:
"Đạo diễn, đây là biểu tình gì thế? Lâu như vậy không gặp, tôi vất vả lắm mới trở lại, anh không vui khi gặp tôi à?"
Biểu lộ trên mặt đạo diễn không hề thu lại, trong lòng tủi thân ba ba cảm thấy fan bất công, một khách quý bay đến cũng có thể được đối đãi như vậy, còn hắn thì không có gì, rất muốn ngồi xổm xuống ôm lấy chính mình cũng không gầy yếu này.
Phó đạo đi đến bên cạnh Lạc Lê, nhỏ giọng thì thầm với hắn:
"Không phải không chào đón cậu đâu, là anh ta không chấp nhận được sự khác biệt như vậy, dù sao thì, vừa rồi fan nói là sau khi kỳ chương trình này kết thúc trở về, tóc của anh ta sẽ rụng thành Tam Mao đó!"
Lạc Lê không nhịn được, phì cười ra tiếng, đạo diễn càng thêm tủi thân, tức giận trừng Lạc Lê một cái, Lạc Lê vội vàng thu lại khóe miệng đang cười, giả bộ nghiêm túc nói:
"Đạo diễn, anh không cần để ý vậy đâu, trai đẹp thực sự thì không sợ bất cứ kiểu tóc nào, trọc đầu cũng có thể đẹp trai lồng lộn được!"
Đạo diễn không nhịn được hừ lạnh:
"Trọc đầu? Cậu đi mà làm? Đến nước ngoài, tôi tìm tiệm cắt tóc trước, cho cậu thử xem?"
Lạc Lê bình tĩnh nhìn đạo diễn một chút, cười xấu xa nháy mắt với cửa phòng chờ:
"Đạo diễn, anh cũng đừng bắt nạt tôi, dù tôi đồng ý, fan ở ngoài cổng cũng sẽ tính sổ lên đầu anh thôi, bọn họ sẽ không đồng ý đâu!"
Đạo diễn bị Lạc Lê bắt thóp, đau khổ thở dài một tiếng, cảm thấy chương trình còn chưa bắt đầu ghi hình, đầu của hắn đã bắt đầu đau rồi!
Ngoài cửa phòng chờ vừa yên tĩnh một chút, lại bắt đầu ồn ào trở lại.
Tô Văn Kỳ ôm Tiểu Tinh Tinh đi đến, giọng của Tiểu Tinh Tinh rất lớn, các di di đều rất thích cậu bé, Tô Văn Kỳ cũng đi theo dính lây chút hào quang của Tiểu Tinh Tinh, cảm nhận một chút cảm giác của ngôi sao lớn.
Tô Văn Kỳ chào hỏi fan rất lâu mới cười ha ha ôm Tiểu Tinh Tinh đi vào.
Trên tay Tiểu Tinh Tinh vẫn ôm một bó hoa kẹo mút được thổi phồng lên, bó hoa này là do fan cố tình chuẩn bị cho cậu bé, rất hợp ý Tiểu Tinh Tinh.
Đạo diễn nhìn thấy Tô Văn Kỳ đến, giống như nhìn thấy người thân, trong số các ông bố, Tô Văn Kỳ là người khiến đạo diễn bớt lo nhất.
Đạo diễn cười ha hả ra đón Tô Văn Kỳ, mở miệng liền tuôn ra những lời giải thích đã chuẩn bị trước:
"Cậu cuối cùng cũng đến rồi, tôi cũng đợi cậu lâu lắm đó, kỳ chương trình này thu ở nước ngoài, biến số rất nhiều, ba của Tiểu Tinh Tinh là người khiến người ta bớt lo nhất, lần trước chúng ta đã phối hợp rất tốt rồi!
Kỳ chương trình đó lượt xem tăng vọt, ba của Tiểu Tinh Tinh cũng đã nhận được sự yêu thích của mọi người, tôi tin tưởng, lần này chúng ta sẽ phối hợp càng tốt hơn!"
Tô Văn Kỳ nhìn mặt đạo diễn, nhíu chặt mày, nói năng có vẻ đầy nghi ngờ:
"Đạo diễn, lần trước vừa ra trận tôi đã bị ném xuống bể bơi, anh gọi đó là phối hợp tốt á?
Bây giờ trong lòng mọi người tôi là hình tượng một cây hài rồi, anh cũng đừng ý đồ PUA tôi, cùng một trò đùa, Tô Văn Kỳ này không thể bị lừa hai lần!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận