Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 201: Đẹp trai thúc thúc đâu? (length: 7656)

Tề Minh Hiên cũng rất vui vẻ, lần trước Lạc Lê thúc thúc chỉ làm kiểu tóc cho Cố Vũ Ninh và Tô Diệc Tinh, khiến hắn hâm mộ chết đi được, lần này cuối cùng cũng đến phiên hắn.
Đậu Đậu và Mộ Tâm Từ tóc dài cũng được thợ trang điểm chăm chút vô cùng xinh đẹp.
Hai người vốn dĩ đã có dáng vẻ đáng yêu, lần này đơn giản như những tiểu tinh linh lạc vào thế gian.
Sau khi các tiểu bằng hữu được làm tóc xong, Đậu Đậu không nhịn được mà khen Mộ Tâm Từ:
"Tâm Từ công chúa đẹp quá đi, Đậu Đậu nhìn mà muốn ngây người, cánh nhỏ trên lưng Tâm Từ công chúa biến thành Tâm Từ tiểu thiên sứ rồi!"
Mộ Tâm Từ được Đậu Đậu khen thì cười không ngậm miệng vào được:
"Đậu Đậu tỷ tỷ là không thấy mình nên mới cứ khen Tâm Từ, Đậu Đậu tỷ tỷ cũng đẹp như thiên sứ vậy!"
Tô Diệc Tinh nghe hai người nói, nghịch ngợm nhảy đến trước mặt Đậu Đậu, ngây thơ nhìn mặt Đậu Đậu:
"Tiểu Phúc đậu, ngươi xem Tinh Tinh một chút này!"
Đậu Đậu nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tinh Tinh, khoa trương mở miệng:
"Oa a, đây là tiểu Phúc tinh sao? Đậu Đậu muốn nhận không ra luôn á!
Tinh Tinh sao lại đẹp trai thế này, bộ quần áo này mặc lên người Tinh Tinh vừa vặn, thật là tinh thần! Tinh Tinh nghịch ngợm đại biến thân á!"
Tô Diệc Tinh vốn dĩ không thích bộ quần áo này, mặc vào quá bó người.
Cổ áo còn có cái nơ nhỏ siết Tinh Tinh có chút khó thở, nhưng được Đậu Đậu khen như thế, Tinh Tinh trong lòng đắc ý. Bỗng nhiên lại có chút hưng phấn, cảm giác vất vả một chút cũng không sao, hắn đều có thể nhịn!
Cố Vũ Ninh nhìn Tô Diệc Tinh giống một chàng trai phương Tây, cười ha ha đưa tay giúp Tinh Tinh nới lỏng nơ nhỏ ra:
"Tinh Tinh đệ đệ cái này làm chặt quá, ngươi sẽ khó thở, lát nữa mặt đều nghẹn đỏ lên mất, bây giờ tốt rồi, dễ chịu hơn chứ?"
Tô Diệc Tinh hít một hơi thật sâu, kinh ngạc giơ ngón tay cái lên với Cố Vũ Ninh:
"Còn may có Ninh Ninh ca ca, vừa rồi như có ai cứ bóp lấy cổ Tinh Tinh vậy, hít thở cũng khó khăn.
Tinh Tinh còn tưởng rằng mặc quần áo này chính là phải nỗ lực như vậy để trả giá đấy!"
Tóc Tề Minh Hiên là người cuối cùng chuẩn bị xong, hắn nhìn Tô Diệc Tinh cũng cười híp mắt, mở miệng khen ngợi:
"Tinh Tinh, Ninh Ninh, ba người chúng ta quần áo chỉ khác nhau về kích cỡ, còn lại thì giống nhau!
Minh Hiên biết, cái này gọi là âu phục đúng không? Mẹ ở nhà xem phim truyền hình, Minh Hiên có thấy rồi.
Trong TV mấy vị tổng giám đốc đẹp trai, đẹp gái đều mặc như vậy!
Đúng rồi, Ninh Ninh, ngươi vừa nói những thứ này đều do ba ba ngươi chuẩn bị? Ba ba của ngươi muốn chúng ta ăn mặc như vậy để làm gì? Lần này là các tiểu bằng hữu muốn đi trình diễn à?"
Tô Diệc Tinh đôi mắt to lấp lánh bắt đầu nhìn xung quanh, nhìn một lượt cũng không thấy bóng dáng Cố Uyên, không nhịn được mà hỏi Cố Vũ Ninh:
"Chú đẹp trai đâu? Chúng ta đều thay xong rồi, sao chú vẫn chưa đến?"
Cố Vũ Ninh cũng đi theo Tinh Tinh nhìn khắp nơi, bất đắc dĩ bĩu môi:
"Ba ba của ta lần này định làm gì, đến Ninh Ninh còn không nói cho biết, thật thần thần bí bí!
Nếu không phải Ninh Ninh thấy Phương di, thì còn không biết ba ba làm nhiều chuyện như vậy ở trên đảo này.
Ninh Ninh cũng không biết muốn chúng ta mặc thế này để làm gì."
Cố Vũ Ninh vừa dứt lời, Phương di đi tới, nhìn thấy Ninh Ninh và mấy tiểu bằng hữu thay quần áo đẹp như vậy, cười không ngậm được miệng.
Nhưng nàng còn nhiệm vụ, không thể lơ là.
Phương di lung lay vòng hoa xinh đẹp trên tay, đưa cho Tề Minh Hiên, rồi véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Mộ Tâm Từ, dịu dàng nói:
"Đây là Minh Hiên và Tâm Từ phải không? Dì đã thấy các con trên chương trình.
Lát nữa, các con phải nghe dì chỉ huy nhé.
Dì biết Minh Hiên là tiểu bằng hữu lịch sự và lễ phép nhất, lát nữa khi các nàng nương nương tới, thì Minh Hiên sẽ mang theo tiểu thiên sứ Tâm Từ đi dẫn đường có được không?
Minh Hiên nhìn thấy suối thì đưa vòng hoa cho dì đội lên đầu, sau đó từ tiểu thiên sứ Tâm Từ dẫn đường đưa dì đến một bên tường hoa, con có làm được không?"
Phương di nói xong, đi đến sau lưng Mộ Tâm Từ, ở dưới váy tìm được một cái chốt mở và ấn nó.
Váy nhỏ của Mộ Tâm Từ trong nháy mắt phát sáng, cánh nhỏ phía sau lưng cũng liên tục phát sáng.
Tô Diệc Tinh thấy cảnh này kinh hãi trợn mắt há mồm, há miệng ra khen, nói váy Tâm Từ tỷ tỷ sáng lên, Tâm Từ tỷ tỷ giống như tiên nữ.
Mộ Tâm Từ vui vẻ gật đầu liên tục với Phương di, Tề Minh Hiên cũng vỗ ngực cam đoan với Phương di:
"Minh Hiên nhất định sẽ mang theo em gái hoàn thành nhiệm vụ, Minh Hiên sẽ ngoan ngoãn đội vòng hoa lên đầu cho dì, Minh Hiên sẽ dẫn theo em gái đi chờ!"
Tề Minh Hiên nói xong liền kéo Tâm Từ đi chuẩn bị.
Đậu Đậu nhìn váy của Tâm Từ rồi nhìn lại váy của mình, thất vọng quay đầu đi kéo váy, có chút lo lắng gọi một tiếng Cố Vũ Ninh:
"Ninh Ninh, Đậu Đậu không nhìn thấy đằng sau, Ninh Ninh có thể giúp Đậu Đậu nhìn xem được không?
Váy của Đậu Đậu có giống của Tâm Từ muội muội không, Đậu Đậu cũng muốn phát sáng, Tâm Từ muội muội đẹp quá, Đậu Đậu ghen tị á!"
Cố Vũ Ninh vừa định đi giúp Đậu Đậu, thì Phương di đưa tay mở chốt dưới váy Đậu Đậu ra.
Đậu Đậu nhỏ trong nháy mắt cũng bắt đầu phát sáng, thỏa mãn cười nói lời cảm ơn. Phương di cũng véo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Đậu Đậu, cười nói:
"Không cần cảm ơn dì, Đậu Đậu cũng có nhiệm vụ đó.
Nghe nói Đậu Đậu từ ba tuổi đã học dương cầm phải không? Dương cầm đã được bày xong rồi, Đậu Đậu có muốn đến thử âm không?
Lát nữa các nàng nương nương đến, nhạc đệm tất cả đều phải trông cậy vào Đậu Đậu đấy!"
Đậu Đậu cười tươi như hoa, liên tục nói được, rồi bước nhanh đến bên cây dương cầm, vừa nói ngồi xuống là ngồi xuống luôn.
Cố Vũ Ninh và Tô Diệc Tinh đứng sau lưng nàng, Tô Diệc Tinh không khỏi có chút lo lắng:
"Tiểu Phúc đậu, cây dương cầm này lớn như vậy, bàn tay của ngươi nhỏ thế kia, có chơi được không?
Nếu không chơi được thì đừng miễn cưỡng, nhạc đệm thì để Tinh Tinh hát một bài có được không? Tinh Tinh rất biết hát đó!"
Tô Diệc Tinh khiến Cố Vũ Ninh giật mình kêu lên, hắn đem tất cả hy vọng đều dồn lên người Đậu Đậu.
Bờ biển được trang trí đẹp như vậy, Tinh Tinh mà mở miệng hát coi như là thay đổi hết cả.
Đậu Đậu ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, nhìn mặt Phương di:
"Dì ơi, Đậu Đậu nên chơi bài gì mới tốt ạ? Đậu Đậu chơi được nhiều bài lắm đó!"
Phương di cũng không biết Đậu Đậu có thực lực đến mức nào, tất cả đều là do Cố Uyên sắp xếp, Cố Uyên cũng không chỉ định bài nào, Phương di chỉ có thể cười nhẹ nói:
"Đậu Đậu chơi bài nào mình thích là được rồi!"
Đậu Đậu ngước mắt nhìn màn tơ bay và tường hoa xinh đẹp, hơi nghĩ một chút, đặt tay nhỏ lên phím đàn, một khúc « Đám cưới trong mơ » vang lên.
Tinh Tinh kinh ngạc không thốt nên lời, ánh mắt hắn nhìn Đậu Đậu cũng thay đổi, hoàn toàn không nghĩ tới Đậu Đậu chơi đàn dương cầm lại trôi chảy đến vậy.
Cố Vũ Ninh một mực lắng tai nghe, nụ cười cũng nở rộ trên khóe môi.
Đậu Đậu gảy một lúc, ngẩng đầu nhìn Phương di, dừng tay lại:
"Dì ơi, bài này được không ạ? Đậu Đậu cảm thấy chơi bài này ở đây là hợp nhất á!"
Phương di không nhịn được giơ ngón tay cái với Đậu Đậu.
Nhân viên quay phim cũng mắt tròn mắt dẹt, nhỏ tuổi như vậy mà chơi piano giỏi như vậy, bọn họ trước đây chỉ thấy trên mạng thôi.
Không ngờ, bây giờ lại xuất hiện bằng xương bằng thịt ở trước mắt bọn họ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận