Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng

Vua Màn Ảnh Kiều Thê Dựa Vào Em Bé Tổng Nằm Thắng - Chương 435: Ngươi cái này hắc thẻ giống như kém đến hơi nhiều (length: 8129)

Cố Uyên nhìn khuôn mặt cười gian xảo của Mộ Cẩm Quân, trừng mắt liếc hắn một cái. Trình Thư Nghiễn không rõ tình hình thì hỏi còn không sao, hắn biết rõ mọi chuyện lại cố tình giở trò!
Bé Ninh Ninh vẻ mặt nghiêm túc nhìn các chú, đàng hoàng trả lời:
"Chuyển đi đâu cũng không quan trọng, Ninh Ninh hết hy vọng rồi, đưa đến chỗ nào cũng vậy thôi, ba ba đều sẽ giành lấy mẹ, không để cho Ninh Ninh có chút lợi ích nào!"
Đậu Đậu hiểu chuyện cười khúc khích, Tâm Từ tò mò hỏi:
"Sao vậy Ninh Ninh ca ca, có chuyện gì vậy?"
Phản ứng của Ninh Ninh và Đậu Đậu khơi gợi sự hứng thú của Mộ Cẩm Quân, hắn tò mò không kém gì con gái mình:
"Ninh Ninh ở nhà có phải chịu ấm ức gì không? Ngươi cứ nói với chú, ta không tin, cái lão sói đội lốt người ba của ngươi kia, hắn có thể một tay che trời sao? Nếu không ai trị được hắn, chú giúp con trị cho!"
Cố Vũ Ninh nhìn mẹ, không biết có nên nói không. Tần Tư Tuyết cũng nhìn Lâm Chỉ Khê, nhẹ giọng hỏi:
"Chuyện này là sao? Chuyển đến nhà mới, con nít chẳng phải rất vui sao? Sao ta cảm thấy con gái mình như biết chuyện gì đó, con xem con bé cười như thế kia kìa, còn che miệng lại, ta cũng bắt đầu tò mò rồi!"
Lâm Chỉ Khê khẽ cười, Cố Vũ Ninh thấy mẹ không để ý, lúc này mới nói hết nỗi lòng:
"Ninh Ninh ở chương trình khảo cổ kia ngủ cái giường tầng, về nhà liền vẽ lại, ba ba nói, chỉ cần đêm Ninh Ninh ngoan ngoãn, không quấn lấy mẹ, ngủ trong phòng dì Phương, ba ba sẽ mua cho Ninh Ninh cái giường đó!
Ninh Ninh nhịn lâu thật lâu, luôn chờ đến lúc chuyển về nhà mới, Ninh Ninh và mẹ sẽ ngủ giường đôi, ba ba ngủ giường đơn!
Nhưng mà Ninh Ninh chủ quan, lần này quay chương trình về, ba ba dẫn Ninh Ninh đến nhà mới, Ninh Ninh mới phát hiện, ý định của Ninh Ninh không thực hiện được rồi!"
Trình Thư Nghiễn hiểu rõ nhìn Cố Uyên cười nhẹ, hắn hoàn toàn hiểu tâm trạng Cố Uyên. Mộ Cẩm Quân thì không nhịn được bĩu môi với Cố Uyên:
"Sao anh keo kiệt thế, có cái giường thôi mà, không mua cho con sao?"
Bé Ninh Ninh vội vàng xua tay giải thích:
"Không phải đâu chú, ba ba có mua cho Ninh Ninh, nhưng đặt ở trong phòng Ninh Ninh, sau này Ninh Ninh muốn ngủ giường trên thì ngủ giường trên, muốn ngủ giường dưới thì ngủ giường dưới, nhưng căn bản không phải cái Ninh Ninh muốn! Cho nên, Ninh Ninh không mong chờ nữa!"
Tần Tư Tuyết nghe xong bật cười, Tần Nhiên thông cảm nhìn bé Ninh Ninh:
"Dì biết ngay mà, ba của con nhất định không để con toại nguyện đâu!"
Mộ Cẩm Quân vừa cười vừa giơ ngón cái với Cố Uyên:
"Anh cũng đủ ghê gớm đấy, ở nhà bày trò với con trai, nó mới bé như thế, nó chơi lại anh mới là lạ!"
Cố Uyên lạnh lùng liếc Mộ Cẩm Quân một cái:
"Anh không bày trò, anh có để giường tầng trong phòng ngủ chính không? Anh ngủ giường đơn à?"
Mộ Cẩm Quân lập tức im lặng, cẩn thận quan sát biểu hiện của Tâm Từ, thấy Tâm Từ không để ý mới thở phào nhẹ nhõm, sợ Tâm Từ đưa ra yêu cầu đáng sợ này!
Bữa tối ấm cúng dần đến hồi kết trong tiếng cười nói, điện thoại của Cố Uyên đột nhiên vang lên, rất ít khi có ai gọi video cho anh, anh hơi ngẩn người rồi ấn nghe.
Trên màn hình hiện ra khuôn mặt tươi rói của bé Tinh Tinh, đầy sinh lực gọi chú Cố Uyên!
Đậu Đậu nghe thấy tiếng bé Tinh Tinh, không nhịn được nói với Ninh Ninh:
"Nghe như là Tinh Tinh em trai nhỉ!"
Bé Tinh Tinh vừa chuẩn bị nói chuyện với chú Cố Uyên thì khựng lại, bất ngờ lên tiếng:
"Chú ơi, sao Tinh Tinh nghe thấy tiếng của bé Phúc Đậu, có phải chị Đậu Đậu ở đó không?"
Cố Uyên kiên nhẫn ngoắc ngoắc môi với bé Tinh Tinh trong màn hình, vẫy tay với các bạn nhỏ. Tâm Từ và Đậu Đậu đều chạy đến, chào hỏi Tinh Tinh!
Bé Tinh Tinh vừa rồi còn hoạt bát bỗng dưng mếu máo, ra vẻ tủi thân:
"Sao lại đi chơi riêng mà không gọi Tinh Tinh, Tinh Tinh nhớ mọi người lắm, mọi người không thích Tinh Tinh sao? Tinh Tinh buồn muốn chết rồi!"
Nghe Tinh Tinh nói như vậy, Cố Uyên cau mày, Lâm Chỉ Khê và Tần Tư Tuyết nhìn nhau, đoán Tinh Tinh gần đây có phải xem bộ phim sướt mướt nào không.
Ninh Ninh nghe thấy em trai Tinh Tinh, vội vàng xông vào ống kính, lo lắng nói:
"Không phải đâu Tinh Tinh em trai, Ninh Ninh cũng nhớ em! Hôm nay tụi con ở cùng nhau là do các mẹ có chuyện nên tụ tập, bọn con sắp gặp nhau rồi!
Mẹ con nói, bọn con sẽ đi dự lễ trao giải, dù Ninh Ninh không biết đó là cái gì, nhưng mẹ nói các bạn nhỏ sẽ được đoàn tụ, anh Minh Hiên cũng sẽ đi!"
Bé Tinh Tinh thấy Ninh Ninh ca ca vội vàng giải thích, cười híp cả mắt:
"Tinh Tinh đùa với Ninh Ninh ca ca thôi, đàn ông con trai đâu có nhỏ nhen vậy!
Tinh Tinh gọi điện là để khoe, sẵn mọi người ở đây, cùng xem thẻ đen của Tinh Tinh đi!
Ba ba mới làm cho Tinh Tinh xong đó!"
Tô Diệc Tinh vừa nói vừa lôi ra tấm thẻ đen của mình, Tô Văn Kỳ bên cạnh Tinh Tinh lúng túng che mặt!
Bé Tinh Tinh còn không nhịn được khoe với Đậu Đậu:
"Bé Phúc Đậu con xem, bé Phúc Tinh cũng có thẻ đen nè, không thua gì con đâu, có lợi hại không?"
Đậu Đậu không chút do dự gật đầu, Mộ Cẩm Quân liếc nhìn một cái, lập tức cười phá lên:
"Tinh Tinh, cái thẻ đen của con có vẻ hơi khác biệt đấy! Con có muốn hỏi ba con xem mấy chữ in phía dưới là gì không?"
Tô Diệc Tinh cau mày, Tần Nhiên ghé sát vào màn hình nhìn, cười nhẹ nói:
"Tinh Tinh, thẻ này của con ra ngoài đừng có dùng linh tinh, có khi nó chỉ có thể dùng ở cửa hàng đồ ăn vặt thôi đấy!"
Nụ cười của bé Tinh Tinh dần tắt ngấm, hỏi Tô Văn Kỳ:
"Ba ơi, rốt cuộc có phải thẻ đen không?"
Tô Văn Kỳ rụt cổ lại đáp:
"Thẻ màu đen, không phải thẻ đen thì là gì, tuy thẻ này bên ngoài không dùng được, nhưng ở nhà mình thì nó có quyền lực tối cao! Chỉ cần con quẹt thẻ này với ba, chuyện gì ba cũng giúp con xử lý!"
Bé Tinh Tinh ghét bỏ nhíu mày, nhưng tay nhỏ vẫn nắm chặt tấm thẻ kia, nói với các bạn:
"Tinh Tinh suýt nữa bị ba lừa rồi! Ba mình thật là nghịch ngợm!
Ninh Ninh ca ca, hôm nay Tinh Tinh đi với Mộc Mộc chọn lễ phục, Mộc Mộc nói Tinh Tinh cũng nên ăn mặc chút, Tinh Tinh thử nhiều đồ rồi, cuối cùng vẫn thấy cái mà chú Cố Uyên tặng cho Tinh Tinh lần trước là đẹp nhất. Ninh Ninh ca ca không phải cũng có sao? Ninh Ninh ca ca cũng mặc bộ đó đi lễ trao giải nha?"
Cố Vũ Ninh kiên quyết gật đầu với Tinh Tinh:
"Được thôi, Ninh Ninh đồng ý với em, đến lúc đó mình gặp nhau nhé, Tinh Tinh em trai!"
Tô Diệc Tinh nghe Ninh Ninh ca ca đồng ý, vui vẻ chào tạm biệt mọi người.
Lâm Chỉ Khê và Tần Tư Tuyết nhìn các bé như những người lớn nhỏ trò chuyện, còn đạt được thỏa thuận, trong lòng thấy dễ thương vô cùng, cảm thấy nhìn các bé lớn lên từng chút là một điều kỳ diệu. Chúng luôn mang đến bất ngờ cho người lớn!
Trời càng lúc càng tối, Tần Nhiên và Tần Tư Tuyết đều chào tạm biệt Lâm Chỉ Khê, Lâm Chỉ Khê và Cố Uyên tiễn họ ra cửa, nhìn họ rời đi.
Ngay khi vừa đóng cửa, Lâm Chỉ Khê mới ngờ vực hỏi Cố Uyên:
"Hôm nay họ đột nhiên nhắc đến, em mới nhớ, vậy thì, chúng ta khi nào thì chuyển nhà?"
Cố Uyên không ngờ Lâm Chỉ Khê còn nhớ đến chuyện này, trước câu hỏi bất chợt của cô, anh ngẩn cả người!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận